Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1013: Nhiệm vụ thú cưỡi

“Lão Bạch lợi hại thật đấy! Không hổ là dân chuyên!” Vương Viễn giơ ngón cái với Bạch Hạc Lưỡng Sí.

“Đả thông kinh mạch? Lợi hại lắm hả?” Tống Dương đứng bên cạnh kỳ quái hỏi.

“Dĩ nhiên!”

Bạch Hạc Lưỡng Sí nói: “Đó có lẽ là cảnh giới mà tất cả người chơi đến cuối game cũng không đạt được.”

“Không thể nào… Ta vừa nhập môn đã đả thông kinh mạch này.”

“Ngươi thuộc môn phái nào?”

“Tiêu Dao.”

“Đừng nói chuyện với ta nữa!” Bạch Hạc Lưỡng Sí mặt mũi cứng đờ, tâm tình ảm đạm hơn hẳn.

Đám Vương Viễn cũng căm tức nhìn Tống Dương.

Thế giới không công bằng như vậy đó, giống như thiên phú trong trò chơi vậy, có vài người trời sinh đã đứng ở vạch đích.

Điều khiến Vương Viễn cảm thấy buồn bực hơn là, cô nàng này không xu dính túi, đến giờ vẫn là một con quỷ nghèo, không chỉ hết ăn lại uống, còn ở đậu nhà hắn, thậm chí nửa đời sau có khi vẫn ỷ lại mình.

Vương Viễn thầm kêu khổ trong lòng, cảm giác hạnh phúc khi có được Thái Huyền Kinh đột nhiên vụt tắt như sao mai.



Lúc nhóm Vương Viễn đang túm tụm lại nói chuyện, trên đài truyền đến tiếng Long đảo chủ: “Các vị hiệp khách, cháo mùng 8 tháng chạp hôm nay đã uống xong, mọi người cũng tìm hiểu được công pháp võ học trong động đá rồi, hai huynh đệ ta không tiếp tục giữ mọi người lại nữa. Hy vọng mọi người nhớ kỹ hai chữ ‘hiệp khách’, không phụ võ nghệ mình đã học tập. Thuyền đang đỗ ở bến tàu, các vị nhanh chóng rời đi thôi!”

Dứt lời, Long đảo chủ và Mộc đảo chủ dẫn theo chư vị đệ tử biến mất trước mặt nhóm người chơi. Trong động đá còn vang vọng tiếng nói của Long đảo chủ: “Bảo trời gần chưa chắc đã gần, trời có mặt trời, mặt trăng và sao xa! Giang sơn phụ lão có thể chứa ta, không để nhân gian tạo nghiệt!”

Được rồi, rõ là hát tướng thanh mà!

Dưới sự hướng dẫn của nô bộc trên đảo, nhóm người chơi theo đường cũ rời khỏi động Thủy Nhạc, tiến thẳng tới bến tàu.

Cánh buồm vàng được căng lên, đón no gió, lữ khách khởi hành, đảo Hiệp Khách xa xa dần chìm vào sương mù rồi biến mất khỏi bản đồ của mọi người, muốn tới đây lần nữa phải đợi thêm một năm.

Một giờ sau, lữ khách trở về làng chài bên bờ Nam Hải, nhóm người chơi lần lượt xuống thuyền, khi người cuối cùng đặt chân lên đất liền, tiếng hệ thống thông báo vang lên.

[Hệ thống thông báo: Đảo Hiệp Khách bí ẩn giữa giang hồ, mở khóa cấp bậc giang hồ! Mở hệ thống thú cưỡi!]

Game giới hạn ở cấp 70 đã được một tháng rồi, ngoại trừ đợi tiến độ của người chơi mới thì còn cho người chơi cũ củng cố cảnh giới võ học.

Dẫu sao trong trò “Đại Võ Tiên”, cấp bậc chẳng qua là một tồn tại có tính hạn chế mà thôi, không thêm chút thuộc tính nào cả, thực lực của người chơi đến đâu phải xem cảnh giới công pháp.

Dù người chơi có cấp 70 mà công pháp không theo kịp thì cũng chẳng đánh lại được người chơi cấp thấp hơn.

Trong một tháng vừa qua, trò chơi mở buff x3 và tăng tỷ lệ nhận phần thưởng, tu vi với cấp bậc của người chơi có thể nói là tăng đột biến.

Đã có không ít người chơi chuyên lên tới cấp 70.

Người chơi theo trào lưu cũng đều lên tới cấp 60, đồng thời phần lớn người chơi đều làm xong nhiệm vụ môn phái giai đoạn hai, học tập võ học cao cấp của môn phái.

Hiện tại, các đại sư huynh từ đảo Hiệp Khách “du học” trở về, mở khóa giới hạn cấp bậc lại vừa khéo.

Điều này không khiến nhóm Vương Viễn quá bất ngờ.

Thứ khiến bọn họ không ngờ đến chính là mở hệ thống thú cưỡi.

Theo lý thuyết, đối với nhân sĩ giang hồ mà nói, đã có khinh công thì có thú cưỡi hay không cũng không quan trọng.

Song sau khi chứng kiến cảnh Lâm Xung cưỡi ngựa đánh nhau ở trong động Hiệp Khách Hành, nhóm Vương Viễn đã thay đổi suy nghĩ này.

Có thú cưỡi ngon nghẻ là một điều vô cùng quan trọng để tăng mạnh sức chiến đấu. Lâm Xung lúc có ngựa và không ngựa là hai thái cực hoàn toàn khác nhau.

Cho dù khả năng cưỡi ngựa của người chơi không so bì được với Lâm Xung mạnh mẽ, nhưng nếu có thú để cưỡi thì chỉ một cú húc đơn giản thôi là có thể làm thức mở màn tiến hành công kích, tương đương với Xung Phong của Huyền Sách Quân.

Huống chi, người chơi sử dụng khinh công cần tiêu hao nội lực, thời gian càng dài tiêu hao càng nhanh, bay chưa được bao lâu đã phải dừng lại hồi nội lực, về phương diện tốc độ, trừ phi là khinh công mạnh vô cùng nếu không cũng chẳng nhanh bằng ngựa.

Thú cưỡi không những có tốc độ nhanh hơn mà còn không tiêu hao gì, so ra quả thực thực dụng hơn khinh công nhiều.

Trở lại thành Lạc Dương thì phát hiện đã có rất nhiều người chơi trong thành bắt đầu làm nhiệm vụ thú cưỡi.

Nhiệm vụ này rất đơn giản, đến thương thành mua một bộ dây cương, sau đó truyền tống đến đảo Linh Thú để bắt thú cưỡi.

May mắn sẽ có tỷ lệ bắt được thú cưỡi đặc biệt, ví dụ như Chiến Mã Biên Cương, Liệt Diễm Mộng Yểm, vân vân,… Dĩ nhiên có bắt được hay không phải xem may rủi.

Mọi người đã quá hiểu về tỷ lệ rớt vận phẩm hiếm của công ty Long Đằng rồi.

Song nhiệm vụ thú cưới cũng có điểm hơi khó khăn xíu, hệ thống nhắc nhở người chơi tốt nhất nên đi thành tổ đội, bởi vì những thú cưỡi kia không dễ thuần phục.

Nhìn xem, lối chơi quen thuộc của công ty Long Đằng lộ ra đây này!

Phiên dịch ra là, ngươi cho rằng chỉ thú cưỡi đặc biệt mới tính tỷ lệ hả? Cho dù là thú cưỡi bình thường người cũng chưa chắc đã bắt được đâu.

Chiêu trò không biết xấu hổ như vậy, chẳng trách người ta là công ty công nghệ đứng đầu thế giới.

Giờ phút này, trước cửa hàng thú cưỡi thành Lạc Dương vang lên đủ tiếng hét hò không dứt.

“Người chơi Bồng Lai lên xe, khởi hành đến đảo Linh Thú, bắt cần cẩu…”

“Người chơi Đường Môn đâu, gấu trúc bự đang chờ ngươi cưỡi!”

“Có ai Ôn Châu Hải Sa không? Cùng đi bắt em vợ nào!”

“…”

Vương Viễn đen mặt, chen vào giữa đám người đến trước cửa hàng.

“Ngưu đại hiệp, ngài tới rồi à? Ngài cần gì để ta dẫn ngài đi xem?”

Vương Viễn là “Thiên hạ đệ nhất”, còn là “Hiệp chi đại giả”, những NPC này khá tôn kính hắn, vội vàng ra khỏi quầy nghênh đón hắn.

“Dây cương!”

Vương Viễn nói.

Cửa hàng thú cưỡi này ngoại trừ dây cương còn có yên ngựa các thứ, nhưng với một Vương Viễn đến thú cưỡi còn chưa có thì hiển nhiên chưa dùng đến làm gì.

“Có đây!”

Ông chủ vội vàng nói: “Không biết Ngưu đại hiệp cần loại nào?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận