Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 505: Sao ta thấy y trông có vẻ rất muốn ăn đòn?

Vương Viễn cũng không xa lạ gì cái phái Tinh Túc này.

Người đứng đầu phái Tinh Túc - Đinh Xuân Thu cũng xuất thân từ phái Tiêu Dao, có thể coi là đồng môn với Tống Dương, bởi vì chỉ tinh thông võ học không tinh thông mấy thứ tạp học như cầm kỳ thi họa, quanh năm bị sư phụ chèn ép, trong lúc tức giận đã ngủ với sư nương, làm thịt sư phụ, có thể nói là một kẻ hung ác tàn bạo điển hình.

Tuy rằng môn quy của phái Tiêu Dao rất thiểu năng, nhưng võ học của bọn họ quả thật vô cùng uyên thâm. Đinh Xuân Thu là đệ tử có võ học xuất chúng của phái Tiêu Dao, phái Tinh Túc dưới trướng cũng kế thừa điểm này, vì lẽ đó bất kể là nội công tâm pháp hay chiêu thức quyền cước, thậm chí là binh khí, phái Tinh Túc đều không hề yếu. Hơn nữa cộng thêm độc công mà Đinh Xuân Thu tự nghĩ ra, tất cả điều này đã khiến phái Tinh Túc trở thành môn phái khiến người ta vừa nghe tiếng đã sợ mất mật ở trên giang hồ.

Chẳng qua là một môn phái che giấu, không nói tới phái Tinh Túc tọa lạc ở Tây Vực, điều kiện nhập môn cũng cực kỳ hà khắc, phải nịnh bợ Đinh Xuân Thu đến khi nào lão cảm thấy thoải mái thì mới có thể nhập môn.

Vẫn chưa hết, càng kinh khủng chính là người chơi của phái Tinh Túc cách mấy ngày sẽ tổ chức kiểm tra đánh giá một lần, thắng thì được giữ lại, thua thì cút đi... Cho dù người chơi có tu vi không cao thành công bái sư phái Tinh Túc, nếu trong lần kiểm tra đánh giá không đánh lại đồng môn thì cũng sẽ bị trục xuất khỏi sư môn.

Dù sao chỉ có một câu, người nào võ công cao, độc thuật mạnh thì người đó chính là đại ca, có thể nói đạo lý “cá lớn nuốt cá bé” được thể hiện cực kỳ sâu sắc ở phái Tinh Túc.

Không khó để nhìn ra, năm đó phái Tiêu Dao đã để lại bóng ma tâm lý lớn cỡ nào trong lòng Đinh Xuân Thu, môn quy như vậy hoàn toàn là do vị sư phụ lúc trước của lão, đã đối xử bất công với lão... Một môn phái võ học, dựa vào đâu mà võ công cao lại bị chèn ép, như vậy rất không công bằng.

Thế nên vì cái môn quy khôn sống mống chết này, mỗi người chơi của phái Tinh Túc đều siêng năng tu luyện không bỏ lỡ một phút một giây nào. Đệ tử có thể ở lại phái Tinh Túc thì đều là cao thủ đỉnh cấp ở trong chốn giang hồ.

Phi Vân Đạp Tuyết thuộc tầng lớp người có tiền, đương nhiên sẽ không tiếp xúc với kẻ yếu. Có thể được Phi Vân Đạp Tuyết gọi tới giúp đỡ, trong một môi trường rộng lớn như vậy, có thể thấy được Trường Tình Tử thuộc phái Tinh Túc này chính là những người phải nhắc tới đầu tiên.

“Hừ hừ!”

Trường Tình Tử hừ lạnh một tiếng, liếc mắt nhìn đám người Một Đám Ô Hợp, sự khinh thường trên mặt y vô cùng rõ ràng.

Đạo sĩ có mái tóc bạc trắng; hòa thượng béo tròn như một quả bóng; người nam chơi Nga Mi không tăng không đạo không tục, đã thế vẻ mặt lại còn cực kỳ đáng khinh; kiếm khách chẳng ra nam cũng chẳng ra nữ dở dở ương ương, ba người chơi nữ cộng thêm một tên quan sai... Tổ hợp như vậy thật đúng là chỉ có bốn chữ “hình thú kỳ quái” mới có thể miêu tả nổi.

Vừa nghĩ tới việc mình phải tham gia Hoa Sơn Luận Kiếm cùng với đám người này, Trường Tình Tử không khỏi bi thương ngược dòng thành sông.

“Ta còn cho rằng ông chủ Phi Vân là một người biết thưởng thức.” Trường Tình Tử nói với vẻ bất đắc dĩ: “Không nghĩ tới lại thích mấy thể loại này...”

“?!!!”

Nghe thấy lời Trường Tình Tử nói, đám Vương Viễn không khỏi ngây ngẩn cả người.

Mẹ nó, lời nói của thằng nhãi này rất có thâm ý.

“Ha ha!”

Phi Vân Đạp Tuyết cũng là một người thông minh, thấy tên Trường Tình Tử này có địch ý với đám Vương Viễn, trong lòng hắn cũng vô cùng khẩn trương. Dù sao đều là người do mình mời tới, ai đắc tội ai cũng không ổn cho lắm, vì thế Phi Vân Đạp Tuyết vội vàng cười ha ha nói: “Lão huynh Trường Tình không nên trông mặt mà bắt hình dong, những người này đều là cao thủ có tiếng tăm lừng lẫy trong chốn giang hồ, đặc biệt là vị Ngưu huynh này...”

Nói xong, Phi Vân Đạp Tuyết đưa tay về phía Vương Viễn, muốn giới thiệu Vương Viễn cho Trường Tình Tử.

Chẳng qua Phi Vân Đạp Tuyết còn chưa kịp nói hết lời, Trường Tình Tử đã phủi tay ngắt lời hắn: “Nếu ông chủ Phi Vân đã trả tiền để thuê ta, vậy thì ta cũng chỉ là một người làm công mà thôi, không cần giới thiệu quá nhiều về những người không liên quan đâu, ta cũng không cảm thấy hứng thú cho lắm, chỉ cầu bọn họ đến lúc thi đấu bọn họ không làm vướng chân vướng tay là được.”

“Người không liên quan?”

“Vướng tay vướng chân?”

Trường Tình Tử vừa mới dứt lời, đám người Một Đám Ô Hợp ngay lập tức sa sẩm mặt mày. Vốn dĩ bầu không khí đang vô cùng hài hòa, nháy mắt đã tràn ngập mùi thuốc súng.

Hai người táo bạo như Mario và Bôi Mạc Đình không nhịn được muốn cho tên này biết thế nào là “lễ độ”, kết quả lại bị Điều Tử và Đinh Lão Tiên ngồi ở một bên liều chết ngăn cản.

Đùa hả, hiện giờ vẫn đang là lúc thành lập đội ngũ, ông chủ Phi Vân Đạp Tuyết còn đang ngồi ở đây đó, ra tay đả thương người ta thì chẳng phải là không cho Phi Vân Đạp Tuyết mặt mũi sao? Hằn học với ai chứ mắc mớ chi lại đi hằn học với tiền.

“Đây chính là cao thủ mà ngươi tìm đó hả! Sao ta thấy y trông có vẻ rất muốn ăn đòn!”

Người khác có thể cho Phi Vân Đạp Tuyết mặt mũi, nhưng từ trước đến nay Tống Dương đều không để hắn vào trong mắt. Thấy Trường Tình Tử ngông cuồng như thế, lúc này cô nàng lập tức mở miệng sỉ nhục Phi Vân Đạp Tuyết.

“Ai chà! Người chơi nữ!” Trường Tình Tử cười nói với Phi Vân Đạp Tuyết: “Ông chủ muốn tán gái thì thôi đi, lần này ngươi mang theo nhiều người chơi nữ như vậy, cho dù là ta cũng cảm thấy mệt mỏi cực kỳ.”

“Ai nha... Ngươi có thể nói ít đi một chút được không!”

Phi Vân Đạp Tuyết đau đầu đến mức ngoác mồm, từ lâu đã nghe nói tên Trường Tình Tử này thích mở mồm trào phúng rồi mắng nhiếc đồng đội, Phi Vân Đạp Tuyết còn không coi là chuyện to tát gì, hôm nay gặp mặt quả nhiên là danh bất hư truyền. Những lời mà thằng chó này vừa mới nói đã hoàn toàn đắc tội tất cả mọi người đang ngồi ở đây, lúc này quả thật Phi Vân Đạp Tuyết rất muốn vung một đấm đấm chết y.

Bạn cần đăng nhập để bình luận