Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 632: Đâm trượt

Chung quy phái Hoa Sơn cũng đường đường chính chính là một môn phái dùng vũ khí, trường kiếm mà rời tay, lực chiến giảm sút là trạng thái bình thường.

Không nói đâu xa, đại đệ tử Lệnh Hồ Xung của phái Hoa Sơn, khi mất đi kiếm cũng chẳng là cái thá gì cả.

Một đám lưu manh ất ơ từ đâu ra cũng đủ đánh cho y bầm dập mặt mũi, đến cha mẹ cũng chẳng nhận ra.

Sơn Hà Vô Dạng là một cao thủ cấp cao, bất kể chiêu thức gì vào tay y cũng có thể được sử dụng một cách tùy ý. Chiêu thức có tính phòng ngự như Báo Vĩ Cước còn được dùng như hình thái chiến đấu đây này.

Sơn Hà Vô Dạng đạp một cước, Bôi Mạc Đình đã cứng đờ cả người.

Trường kiếm trong tay y rung lên, đâm về phía Bôi Mạc Đình với tốc độ cực nhanh.

"Mẹ kiếp! Ra kiếm nhanh thật!"

Mọi người nhìn thấy tốc độ ra tay của Sơn Hà Vô Dạng thì giật mình không thôi.

Bách Chiến Vô Địch đường đường là một cao thủ cũng không nhịn được thốt lên một tiếng chửi thề.

Ngay cả Vương Viễn vẫn luôn bình tĩnh theo dõi trận đấu cũng đột nhiên sững người.

Vương Viễn từng giao thủ với Sơn Hà Vô Dạng, biết kiếm của tên kia rất nhanh, nhưng người chơi phái Hoa Sơn ra kiếm nhanh là nhận thức chung của tất cả mọi người.

Dù biết vậy, khi nhìn thấy một kiếm vừa rồi của Sơn Hà Vô Dạng, hắn chợt nhận ra trước đó mình có chút xem thường y.

Đường kiếm kia giống như một luồng ánh sáng, khi mới nhìn thấy ánh kiếm thì vũ khí đã đâm tới yết hầu Bôi Mạc Đình. Đúng là nhanh đến độ khiến người ta giận sôi gan!

Sơn Hà Vô Dạng lúc này so với tên giao thủ cùng Vương Viễn trước kia hoàn toàn không thể so sánh nổi.

Song ngẫm lại cũng đúng thế thật, Sơn Hà Vô Dạng là một cao thủ chuyên nghiệp, dựa vào trò chơi để kiếm cơm, cực nổi tiếng trong giới này, thực lực của y hiển nhiên không hề yếu kém.

Nhưng mà cảnh tưởng kế tiếp còn khiến tất cả mọi người sửng sốt hơn.

Sơn Hà Vô Dạng đâm trật một kiếm, mũi kiếm hơi nghiêng sang bên cổ Bôi Mạc Đình.

"???...!!!"

Trong đầu tất cả những người đang theo dõi trận đấu lần lượt nẩy lên đủ một loạt dấu chấm hỏi, dấu chấm lửng và dấu chấm than.

"Bố tổ sư nhà nó! Đâm kiếm nhanh như vậy hóa ra chỉ vì hù dọa đối thủ à?"

Thế nhưng mọi người không tưởng tượng được rằng, Sơn Hà Vô Dạng cũng đang ngạc nhiên lắm đây, sửng sốt như thể y mới gặp chuyện quỷ dị nào đó.

"Không phải đâm lệch! Mà là đối thủ đã tránh thoát!"

Ngay thời điểm tất cả mọi người đang đứng hình, Nhất Phi Trùng Thiên nhắc nhở với giọng thản nhiên: "Chẳng qua biên độ động tác quá nhỏ nên thoạt nhìn cứ như đâm trật."

"Tránh thoát? Ngươi đang nói đùa đấy à? Kiếm ra nhanh như vậy ngươi có chắc chắn tránh thoát được không?"

Bách Chiến Vô Địch không phục vặn hỏi.

"Nhanh thêm gấp đôi ta cũng có thể né được!" Nhất Phi Trùng Thiên thản nhiên đáp lời, vẻ mặt nghiêm túc khi nói câu này thể hiện sự tự tin vô cùng.

"Ngươi cứ khoác lác nữa đi!"

Khán giả và Bách Chiến Vô Địch cùng nhau oán thầm. Dù sao ngươi cũng không cần lên lôi đài thể hiện, có thổi phanh nóc cũng chẳng ai vạch trần cả.

"Là né được phải không?" Tống Dương hình như đã nhìn ra gì đó, nhỏ giọng hỏi Vương Viễn.

"Ừ!" Vương Viễn gật đầu đáp: "Thân pháp của Bôi Tử còn nhanh hơn ta tưởng tượng nhiều."

Nói thật, mặc dù Vương Viễn không có sở trường về thân pháp nhưng hắn là người tập võ với cảnh giới cực cao, có thể đoán trước ý đồ của kẻ địch, nhưng muốn né chiêu kiếm vừa nãy của Sơn Hà Vô Dạng cũng chẳng phải chuyện dễ dàng gì.

Thế mà Bôi Mạc Đình có thể né tránh trong thời khắc mấu chốt nhất, đủ để thấy thân pháp của y so với những gì hắn tưởng tượng còn đáng sợ hơn.

Chẳng qua là mất mấy lạng thịt mà thôi, sao hiệu quả lại rõ rệt như thế?

Dĩ nhiên người ngạc nhiên nhất lúc này phải nhắc đến Sơn Hà Vô Dạng.

Chiêu kiếm pháp mà y mới dùng tên là [Tật Phong Sậu Vũ], một chiêu trong kiếm pháp cấp cao Cuồng Phong Khoái Kiếm của phái Hoa Sơn.

Cuồng Phong Kiếm Khoái, trong tên đã kèm theo chữ nhanh, tốc độ ra tay nhanh hơn không biết bao nhiêu lần so với kiếm pháp Hoa Sơn bình thường.

Tốc độc của chiêu [Tật Phong Sậu Vũ] ra sao có thể tưởng tượng được.

Hơn nữa trước đó Bôi Mạc Đình đã dính trạng thái cứng ngắc, nếu y tránh né được một kiếm kia thật, thì thân pháp rốt cuộc phải nhanh bao nhiêu?

Sơn Hà Vô Dạng là một người tự tin, cho nên lúc này cũng sinh ra ảo giác rằng mình mới đâm trật.

Trong sự bàn tán của tất cả mọi người, y giật tay phải về sau, sau đó tiếp tục duỗi tay về phía trước, đâm kiếm vào người Bôi Mạc Đình.

Tình huống vẫn giống y như trước đó, đường kiếm lại đâm trật.

Mọi người chẳng hiểu ra làm sao, hoàn toàn không biết rốt cuộc thằng chả kia có ý gì.

Đám Ngũ Nhạc Hùng Phong cũng buồn bực không thôi: "Lão đại đang làm gì thế bọn bây? Y đâu phải người thích nói giỡn."

"Không thể nào!" Sơn Hà Vô Dạng khẽ đảo cổ tay, chém ngang kiếm vào phần cổ Bôi Mạc Đình.

Nếu đâm không trúng, vậy chém ngang kiểu gì cũng phải trúng.

Nhưng mà đúng vào lúc này, Bôi Mạc Đình lại ngửa cổ ra sau, ánh kiếm lướt qua yết hầu y, tiếp tục chém vào không khí.

Lần này tất cả mọi người đều nhìn thấy rõ ràng, đúng như lời Nhất Phi Trùng Thiên nói, không phải đâm lệch, mà là tránh thoát…

Bố tổ sư nhà nó… chiến đội Một Đám Ô Hợp còn có loại yêu nghiệt này hả?

Sơn Hà Vô Dạng dĩ nhiên không cam lòng yếu thế, trường kiếm rung lên, hóa thành ba bóng kiếm.

Bôi Mạc Đình sang trái một bước, nghiêng người, khẽ cong phần eo. Đòn tấn công của Sơn Hà Vô Dạng thất bại liên tục.

Tất cả khán giả đang theo dõi trận đấu đều trợn mắt há hốc mồm.

"Không thể nào! Bôi Tử nhanh như vậy hả?"

Nhất là nhóm Một Đám Ô Hợp quen biết với y đều ngạc nhiên không thôi.

Trong chốn võ lâm, khoái kiếm chia làm hai loại.

Một là ra tay nhanh, ví dụ như Sơn Hà Vô Dạng, hai là thân pháp nhanh, điển hình là Bôi Mạc Đình.

Cuồng Phong Khoái Kiếm của Sơn Hà Vô Dạng là công pháp cấp cao, mà Tịch Tà Kiếm Pháp của Bôi Mạc Đình lại thuộc dạng tuyệt học, dưới sự áp chế của công pháp, tình huống lúc này xem ra cũng hợp tình hợp lý.

Nhưng những người trong Một Đám Ô Hợp lại hiểu rõ Bôi Mạc Đình quá rồi.

Thân pháp của y nhanh thật đấy, nhưng tuyệt đối không thể nhanh đến loại trình độ này, chắc chắn có chuyện gì đó mờ ám ở đây.

Bạn cần đăng nhập để bình luận