Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 288: Một Đám Ô Hợp bị áp chế

“Ngươi còn chơi châm nữa sao?”

Vương Viễn cũng vô cùng cảm thán trước thủ đoạn ngày càng nham hiểm của Bôi Mạc Đình.

Vừa rồi một chiêu đó của Bôi Mạc Đình cũng khiến Vương Viễn bất ngờ một phen.

Phải biết rằng, trước kia khi Vương Viễn quen biết Bôi Mạc Đình, thì y vẫn là một chàng trai quang minh chính đại, vậy mà bây giờ lại đê tiện đến mức giấu châm trong tay áo…

“Bớt nói nhảm đi!” Đối mặt với sự nghi ngờ của Vương Viễn, Bôi Mạc Đình đáp với vẻ lạnh lùng: “Đám người này rất mạnh, một đấu một còn được, nhiều hơn thì ta chắc chắn không thể chống lại được!!”

"Ô kìa?"

Mặc Bạch đứng cách đó không xa thấy thế cũng hơi bất ngờ.

Người ăn nói ngông cuồng y đã thấy nhiều rồi, vốn cho rằng mấy người trước mặt này giống như những người chơi trước đó, ai ngờ bọn người này có tài thật.

Không nói đến cơ quan sư chơi con rối khắp trò chơi cũng không kiếm được người thứ hai kia, chỉ riêng Bôi Mạc Đình mặc quần áo nữ quái dị, thân thủ nhanh nhẹn đó thôi đã khác xa suy nghĩ của Mặc Bạch rồi.

Phải biết rằng, thuộc hạ của Mặc Bạch đều là cao thủ đứng đầu trong các môn phái lớn, ba người không giữ Bôi Mạc Đình lại được thì thôi, còn bị ám khí làm bị thương. Đây là lần đầu tiên mà Mặc Bạch nhìn thấy thân thủ quỷ dị như vậy.

Chẳng trách đám người kia dám ngông cuồng như thế, muốn ép mua ép bán hồn châu trong tay y, xem ra vẫn khá phấn khích đấy.

Dĩ nhiên, có thể làm chân tay cho kẻ có tiền, lại có uy danh hiển hách trong giang hồ, đám người Mặc Bạch dĩ nhiên không chỉ có hư danh.

"Chớ có khinh địch, theo quy tắc cũ!"

"Rõ!"

Mặc Bạch lên tiếng ra lệnh xong, Giới Yên tung người về phía trước, đập một gậy xuống đầu con rối của Độc Cô Tiểu Linh.

Độc Cô Tiểu Linh mới điều khiển con rối lần đầu nên chưa được nhuần nhuyễn lắm, vội vàng phát ra mệnh lệnh đón đỡ.

Con rối vung trường côn trong tay lên, chặn lại đòn tấn công của Giới Yên.

Cùng lúc đó, Cái Phiến và Phong Hoa đồng loạt cúi đầu, chui qua dưới chân con rối, một trước một sau xông về phía Bôi Mạc Đình.

Khinh công của phái Thiên Sơn tên là [Đạp Tuyết Vô Ngân], tuy là khinh công loại hình di động nhưng tốc độ di chuyển lại cực kỳ nhanh.

Chỉ thấy Phong Hoa đạp mấy bước, chớp mắt đã xông đến trước mặt Bôi Mạc Đình, giơ trường kiếm về phía trước, kéo theo bảy ảo ảnh đâm về phía y.

[Huyễn Ảnh Thất Tuyệt Trảm]

Tịch Tà kiếm pháp của Bôi Mạc Đình nổi tiếng là rất nhanh, đối mặt với kiếm pháp cũng nhanh như vậy, y không hề sợ hãi, chân đạp một phát, tung người về sau tránh thoát khỏi [Huyễn Ảnh Thất Tuyệt Trảm] của Phong Hoa.

Phong Hoa đâm kiếm vào không khí, Bôi Mạc Đình gập người giữa không trung, rồi lại bay trở về với tốc độ cực nhanh, cổ tay rung lên, Thái Nhạc kiếm đâm thẳng dưới xương sườn kẻ địch.

Một kiếm của Bôi Mạc Đình còn chưa đâm trúng, Cái Phiến đã đuổi tới, vung hai bàn tay cong hình chân chim ra, một trái một phải chộp lấy thân kiếm của y. Bôi Mạc Đình xiết chặt ánh mắt, vội vàng thu trường kiếm lại, vung tay trái lên, một cây phi châm bắn về phía mắt Cái Phiến.

"Keng!"

Lúc này, một ánh kiếm lóe lên, trường kiếm của Phong Hoa chuẩn xác chặn lại phi châm của Bôi Mạc Đình.

Phong Hoa chỉ cảm thấy gan bàn tay hơi tê rần, phi châm của Bôi Mạc Đình đã bị bắn ra ngoài. Đồng thời Bôi Mạc Đình cũng bị ép lùi về sau mấy bước.

Công phu quyền chưởng của Cái Bang có thể nhận vị trí đứng đầu trong chín môn phái lớn, bất kể là tóm, vồ, hay chưởng pháp đều là hàng đầu. Công phu của Thiếu Lâm tự chủ trương “không giết” cho nên phần lớn đòn đánh đều là đón đỡ phòng thủ, ra tay vẫn nể mặt nể mũi, trên mặt uy lực cũng phải kém Cái Bang nửa bậc.

Phái Thiên Sơn lại càng không cần phải nói, giống với phái Võ Đang, mặc dù ít người nhưng ai nấy đều là cao thủ. Phong Hoa có trong người kiếm pháp cao cấp [Thiên Vũ Thất Tuyệt Kiếm] của phái Thiên Sơn và dưới sự thôi thúc của nội công trung cấp độc môn [Thiên Nhất Huyền Công], uy lực vô cùng mạnh mẽ.

Mỗi kiếm hắn ta đánh ra đều mang theo bảy ảo ảnh, thật thật giả giả, khiến người khác nhìn không thấu.

Mặc dù Bôi Mạc Đình có tuyệt học trên người nhưng dù sao y gia nhập Nhật Nguyệt Thần Giáo hơi trễ, ngoại trừ Tịch Tà kiếm pháp thì cảnh giới công pháp Nhật Nguyệt Thần Giáo không cao, về mặt thuộc tính có chút theo không kịp.

Nếu một đối một, Cái Phiến và Phong Hoa sẽ không phải là đối thủ của Bôi Mạc Đình, nhưng khi hai người liên thủ tiến lên, dù y có thân pháp cực mạnh, lúc này cũng khó mà chống đỡ nổi.

Thuộc hạ của Mặc Bạch hết thảy có chín người.

Ba người Cái Phiến cuốn lấy con rối của Độc Cô Tiểu Linh và Bôi Mạc Đình, sáu người còn lại theo sát phía sau, chia làm ba tổ nhào về phía Vương Viễn, Mario và Đinh Lão Tiên.

Rất hiển nhiên, ngoại trừ Độc Cô Tiểu Linh ra, Mặc Bạch chẳng thèm bận tâm đến hai cô gái còn lại.

Hết cách rồi, người chơi nữ mà… thường được nhận định là không chơi game giỏi.

Mario còn đỡ chút, tên này nội công thâm hậu, đòn tấn công có Hổ Trảo Tuyệt Hộ Thủ, phòng ngự có Hư Thực Chưởng, khinh công có Thê Vân Tung.

Hắn ta bị hai người quấn lấy cũng không phí sức chút nào, dù sao đấu pháp của phái Võ Đang chính là đánh lâu dài, đánh một trận cũng chia năm năm, đánh hai trận thì khiến ngươi tốn thời gian không thôi, so xem nội công ai lâu bền hơn.

Đinh Lão Tiên lại khá thảm, tên này vốn không thiện chiến đấu, ngoại trừ một bộ Bàn Nhược Chưởng ra thì không có công pháp nào, vẻn vẹn một cao thủ đã đủ đè gã xuống đánh chứ nói chi là hai người.

May mà nội công của Đinh Lão Tiên thâm hậu, trong người có công pháp trị liệu, hơn nữa thuốc gã dùng cũng không sợ hết, đan dược lớn, đan dược nhỏ không mất tiền ném hết vào trong miệng, chỉ cần qua một đợt bổ sung, thanh máu của tên này có thể hồi đầy trong nháy mắt.

Đấu pháp xa hoa như thế khiến hai cao thủ tưởng có thể đè Đinh Lão Tiên xuống đánh hoài nghi nhân sinh.

Nói thật, đấu pháp đốt tiền thế này, đổi thành bất cứ một người chơi nào khác chỉ sợ sẽ chọn trực tiếp chết liền cho xong.

Hai người đánh với Vương Viễn lần lượt tên là Mộ Dung Thiên và Huyết Nguyệt.

Mộ Dung Thiên tay cầm một chiếc quạt xếp, hiển nhiên là cao thủ của Mộ Dung thế gia, mà Huyết Nguyệt là một hòa thượng mặc áo đỏ, cầm trong tay một thanh đại đao đỏ như máu, mặt trông âm trầm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận