Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 536: Phần thưởng sau trận đấu

Ba ván kế tiếp, Vương Viễn thắng khá nhẹ nhàng và thoải mái. Chiến đội Bách Hoa Liễu Loạn đi từ thất vọng đến hy vọng, rồi lại từ hy vọng đến tuyệt vọng, trực tiếp bị Vương Viễn đánh bại… đến độ lúc sang trận tranh tài thứ ba, tất cả mọi người chẳng còn tí sĩ khí nào.

Lòng người tan rã, đội ngũ không dễ dẫn dắt.

Sang trận thứ ba, Thương Khung Thần Cái bất đắc dĩ chọn đầu hàng.

Thi đấu kết thúc, hai chiến đội bị truyền tống trở lại chỗ dự thi, khán giả đều cảm thấy chưa đã thèm.

Mọi người hoàn toàn không nghĩ tới Bách Hoa Liễu Loạn lại kết thúc trận đấu một cách qua loa như vậy. Rõ ràng trận thứ hai đánh có qua có lại, vô cùng đặc sắc, trận thứ ba lại trực tiếp lựa chọn đầu hàng, có cảm giác hơi đầu voi đuôi chuột.

Thế nhưng là người trong cuộc, Thương Khung Thần Cái hiểu rõ hơn ai hết, Đạo Khả Đạo có mạnh hơn nữa cũng không chống đỡ nổi một vòng đấu, gặp phải đối thủ như Một Đám Ô Hợp, Bách Hoa Liễu Loạn có đánh tiếp thì cũng không có ý nghĩa gì.

Đầu hàng sớm còn hơn là bị người ta đè xuống đất đánh, ảnh hưởng tới trải nghiệm khi chơi trò chơi.

Bên phía chiến đội Một Đám Ô Hợp, tuy rằng mọi người giành được phần thắng, nhưng vẻ mặt lại vô cùng mất mác.

Nhất là Bôi Mạc Đình, lúc này y cúi đầu, hận không thể nhét đầu vào bên trong đũng quần, cũng không còn nhìn thấy dáng vẻ tuổi trẻ khinh cuồng năm ấy nữa.

Xem ra trận đấu vừa rồi cũng đã đả kích mấy tên Một Đám Ô Hợp này không nhỏ.

“Bọn họ không sao đấy chứ!”

Thấy dáng vẻ này của mọi người, Phi Vân Đạp Tuyết không khỏi có chút lo lắng.

Má, khi tham gia thi đấu, sĩ khí vô cùng quan trọng, giành chiến thắng mà còn có dáng vẻ như vậy, thế này thì còn cứu được nữa không đây?

“Không sao đâu!”

Vương Viễn vẫy tay một cái, nói: “Bọn họ đang tự kiểm điểm bản thân thôi!”

Đám người Một Đám Ô Hợp kia không phải là hiệp sĩ độc hành thì là mấy đoàn thể nhỏ, những người này người nào người nấy đều mang theo tuyệt kỹ, nhìn thì có vẻ dễ ở chung, nhưng từ trong xương cốt bọn họ đều là mấy kẻ mắt cao hơn đỉnh.

Đối với đồng đội của mình, có thể mấy tên này sẽ khiêm tốn một chút, nhưng đối với người ngoài, bọn họ rất hay có cái kiểu không thèm để anh hùng thiên hạ vào trong mắt.

Không nói đâu xa, ví dụ như Bôi Mạc Đình, tên nhãi này có thao tác, có năng lực, năm đó là đệ tử của phái Hoa Sơn, y cũng đã là một trong những vị cao thủ của môn phái này. Sau khi học được tuyệt học Tịch Tà Kiếm Pháp, thực lực càng tăng vụt lên, sau đó gia nhập Nhật Nguyệt thần giáo, có nội công khinh công cao cấp hơn nhiều. Tên nhãi này tuổi đời còn trẻ nên rất đắc chí, kiêu ngạo không coi ai ra gì, ngoại trừ tên quái thai Vương Viễn ra, không có một ai có thể khiến y để ý.

Chỉ là thi đấu đoàn đội ở chủ thành mà thôi, có thể có bao nhiêu cao thủ chứ? Từ đáy lòng mọi người sẽ không quá coi trọng trận đấu trước mắt này.

Nhưng vừa rồi, cuối cùng đám người Một Đám Ô Hợp này cũng đụng phải vách tường...

Bốn người liên tiếp bại ở trong tay Đạo Khả Đạo. Y đã đánh bay toàn bộ sự kiêu ngạo của bọn họ đến mức không còn một chút tăm hơi, khiến bọn họ một lần nữa bắt đầu để ý kỹ trận đấu kế tiếp.

Thế giới trong trò chơi sẽ có nhiều kỳ ngộ hơn thế giới hiện thực rất nhiều, trong lúc ngươi đang không ngừng tiến bộ, chắc chắn người khác cũng sẽ không nhàn rỗi.

Kiểu thi đấu như Hoa Sơn Luận Kiếm lại là nơi tập hợp của các vị cao thủ, không thật sự có tài thì ai dám dự thi, không có bản lĩnh thật sự thì làm gì có ai có thể đi đến cuối cùng.

Một Đám Ô Hợp vốn là một đội ngũ tạm bợ, cũng không phải là chiến đội chuyên nghiệp, trong tình cảnh như vậy càng phải khiêm tốn, cẩn thận mới đúng.

“Chúc mừng chúc mừng!”

Đám Vương Viễn vừa mới ngồi xuống, Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu bèn đi tới nói câu chúc mừng, sau đó cười hì hì hỏi: “Phần thưởng khi thắng trận đấu là gì thế?”

“Phần thưởng?”

Vương Viễn có chút mù mờ.

Phi Vân Đạp Tuyết vội vàng giải thích: “Chỉ cần đánh thắng trận đấu là sẽ có phần thưởng! Phần thưởng sẽ dựa theo biểu hiện của người chơi, hiện giờ vẫn còn chưa phát!”

“Thì ra là vậy!”

Vương Viễn hiểu rõ.

Không thể không nói, tuy rằng công ty Long Đằng không biết xấu hổ, nhưng về phương diện trải nghiệm trò chơi, bọn họ vẫn sẽ nghĩ đến người chơi.

Tuy rằng phần thưởng chính thức cuối cùng của Hoa Sơn Luận Kiếm cũng chỉ có mười cái, nhưng người chơi tham dự Hoa Sơn Luận Kiếm lại lên tới hàng chục triệu người... Nhiều người đánh nhau vỡ đầu chảy máu mà chỉ để tranh giành phần thưởng cuối cùng, như vậy sẽ không phù hợp với tình hình thực tế cho lắm, và cũng sẽ không công bằng với những người chơi và chiến độ bị đánh bại ở các vòng.

Vì lẽ đó công ty Long Đằng đã thiết lập thêm một tính năng trong hoạt động lần này – chỉ cần thắng được một trận đấu, sau trận đấu sẽ phát phần thưởng ngẫu nhiên dựa theo chiến tính của người chơi. Tuy rằng không phong phú bằng phần thưởng cuối cùng, nhưng cũng coi như là quà khích lệ vì đã tham gia.

...

Không phải chờ đợi quá lâu, phần thưởng thi đấu đã được phát vào bên trong túi đồ của mọi người. Đúng như những gì Phi Vân Đạp Tuyết từng nói, phần thưởng thi đấu sẽ được phát dựa theo biểu hiện của người chơi, biểu hiện càng tốt phần thưởng sẽ càng phong phú.

Đám Phi Vân Đạp Tuyết không lên sàn đấu thi đấu, phần thưởng nhận được đều là mấy thứ như giang hồ lịch duyệt, danh vọng võ lâm, cống hiến sư môn, vân vân và mây mây.

Độc Cô Tiểu Linh và Nhất Mộng Như Thị thua trận nên chỉ nhận được một chút ngân lượng.

Bôi Mạc Đình và Điều Tử một thắng một bại, phần thưởng nhận được cũng phong phú hơn một chút – là mấy tài liệu hi hữu, tuy rằng không dùng được nhưng vẫn có thể bán với một cái giá tốt.

Hiển nhiên phần thưởng của Mario sẽ “ngon” hơn nhiều.

Tên nhãi này nhận được một tàn trang của Hư Thực Chưởng, sau khi dung hợp vào thanh công pháp, cảnh giới của Hư Thực Chưởng tăng lên một tầng.

Khiến mọi người không khỏi hâm mộ vận may mèo mù vớ cá rán của Mario. Con mẹ nó, tại sao loại người đáng khinh, đê tiện như Mario lại may mắn đến vậy, chẳng lẽ là vấn đề về khí chất?

“Của ngươi là gì” Vương Viễn hỏi Tống Dương.

Tống Dương thắng một ván, cũng không hề thua, ắt hẳn phần thưởng của cô nàng phải tương tự Mario mới đúng.

“Ai...”

Tống Dương thở dài một hơi, đăng phần thưởng của mình lên.

(Dương Quan Tam Điệp): Tàn trang chưởng pháp cao cấp của phái Thiên Sơn“Thiên Sơn Lục Dương Chưởng”.

Giới thiệu công pháp: Chưởng pháp chí cao vô thượng của phái Thiên Sơn, chưởng lực có thể hòa tan Thiên Sơn Hàn Băng, là một trong những tuyệt học của Thiên Sơn Đồng Lão phái Thiên Sơn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận