Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 963: Thống soái mới của thành Tương Dương

"Đúng vậy! Chính là trang bị!"

Vương Viễn nói: "Đây là do ta tự mình vào trong quân doanh tiền tuyến mang ra, hiện tại quân đội tác chiến của chúng ta ngay cả đồ ăn cơ bản cũng không cung cấp đủ, những trang bị vũ khí này đều do bọn họ tự làm. Bọn họ dùng mạng mình để chiến đấu, nhưng lại có người ở hậu phương giam giữ vật tư!"

"Chuyện này..."

Tuy rằng lão đại các bang phái ngày thường ai cũng có âm mưu quỷ kế riêng, lục đục với nhau, nhưng gặp tình huống như bây giờ, mọi người lại có cùng mục tiêu và tín niệm một cách thần kỳ.

Ngươi có thể kiếm tiền bất cứ lúc nào, duy chỉ có tiền quốc nạn là không được kiếm!

Nhìn... đống rác trên mặt đất, mọi người đều tức tới toàn thân run rẩy, nói không nên lời.

Cho dù là Huỳnh Hoặc Thủ Tâm lúc nào cũng nhằm vào Vương Viễn, lúc này cũng phẫn nộ không thôi, trừng mắt nhìn Lữ Văn Đức hỏi: "Lữ nguyên soái, chúng ta quyên không ít tiền và vật tư cho ngươi, mà ngươi lại dùng mấy thứ đồ chơi này lừa gạt chúng ta sao?"

"Ta..."

Lữ Văn Đức bị hỏi đến hoảng sợ, vội vàng nhìn Lữ Tứ Phương đứng cạnh.

Mà thân hình Lữ Tứ Phương lại dần dần trở nên trong suốt... biến mất ngay trước mặt mọi người. Tên khốn này lại đăng xuất.

"Móa..."

Mọi người phải nói là tức bể phổi, một cỗ lửa giận bùng lên nhưng không có chỗ trút, ai nấy đều vỗ bàn, chỉ vào Lữ Văn Đức, lớn tiếng chất vấn: "Họ Lữ, vật tư đâu?"

"Ta... Ta cho Hắc Thạch Hội rồi!" Lữ Văn Đức ấp úng nói.

"Tổ sư cha ngươi chứ! Đấy là vật tư cho binh lính tiền tuyến, ngươi mẹ nó lại đưa cho Hắc Thạch Hội? Bọn họ thì là cái thá gì hả?" Mọi người cực kỳ không phục với câu trả lời này.

"Đều là bảo vệ quốc gia..." Lữ Văn Đức xạo xạo nói: "Không phân cao thấp sang hèn..."

"Mẹ nó, bớt nói xạo đi!"

Mọi người suýt chút nữa bị tên phế vật vô dụng Lữ Văn Đức vừa ngu xuẩn vừa khốn nạn này làm cho tức tới nở nụ cười. Loại phế vật như thế này, làm sao lại làm được chức thống soái một phương chứ hả.

Về chuyện Hắc Thạch Hội quyên mười vạn lượng vàng, mọi người cũng đã hiểu ra.

Nương theo lần Thủ Vệ Tương Dương này, Hắc Thạch Hội quyên tiền ra mới có thể làm gương cho những người chơi khác giao tiền. Tiền quyên được sau này đủ để hoàn trả số tiền mà Hắc Thạch Hội đã quyên. Tiền và vật tư của người chơi chia ba bảy.

Mẹ nó, đám khốn nạn này thực biết chơi.

"Thật sự không liên quan tới ta!" Lữ Văn Đức thấy quần chúng oán giận, sợ tới mức trực tiếp quỳ xuống đất, dập đầu như băm tỏi nói: "Tất cả vật tư đều ở kho hàng của Hắc Thạch Hội... Một phần ta cũng chưa từng thấy... Ta cũng bị người hại."

"Hắc Thạch Hội!!!"

Các vị lão đại nghe vậy thì nghiến răng nghiến lợi, chỉ muốn ngay lập tức giết tới Hắc Thạch Hội. Nhưng bây giờ Lữ Tứ Phương đã đăng xuất trốn chạy, lửa giận của mọi người hoàn toàn không có chỗ trút.

Tiền đã quyên ra, mọi người đương nhiên không luyến tiếc. Nhưng tiền của mình lại bị bang phái khác nuốt gọn, thì tuyệt đối không thể nhẫn nhịn.

Ngay tại lúc mọi người chuẩn bị điều binh, đánh tới cửa Hắc Thạch Hội, Vương Viễn lại lớn tiếng nói: "Loại phế vật như Lữ Văn Đức này làm thống soái, các ngươi đồng ý sao?"

"Ta hận không thể làm thịt gã!" Mọi người đều tỏ vẻ muốn bầm thây vạn đoạn Lữ Văn Đức, nhưng không một ai dám ra tay. Người ta dù có phế vật cỡ nào cũng là mệnh quan triều đình, giết gã rồi chỉ có thiệt mình.

"Phập!"

Thấy tất cả mọi người đều không dám ra tay, Phương Đông Chưa Tỏ yên lặng không một tiếng động đi tới sau lưng Lữ Văn Đức, một kiếm chém rơi đầu gã xuống.

Cùng lúc đó, mọi người trong Một Đám Ô Hợp nhận được nhắc nhở của hệ thống.

Hệ thống nhắc nhở: Thống soái thành Tương Dương - Lữ Văn Đức đứng giữa kiếm lời, bị đặc phái của hoàng đế xử quyết. Thành Tương Dương như rắn mất đầu, thỉnh tìm được thống soái mới trong vòng nửa canh giờ.

"Hả!"

Thấy Phương Đông Chưa Tỏ ra tay quyết đoán như thế, tất cả lão đại trong phòng nghị sự đều vô cùng sửng sốt.

Vương Viễn cũng có chút ngạc nhiên.

Nhưng chuyện khiến hắn ngạc nhiên không phải là hành động đột ngột đâm sau lưng của Phương Đông Chưa Tỏ, mà là một thân phận bí mật khác của tên này.

“Ngươi…ngươi giết gã rồi thì vật tư ở tiền tuyến phải làm sao bây giờ?" Bạch Hạc Lưỡng Sí nhìn Phương Đông Chưa Tỏ hỏi.

Nếu vật tư đã rơi vào tay Lữ Văn Đức, đương nhiên phải bắt Lữ Văn Đức nhổ ra, nhưng Lữ Văn Đức đã bị chém một đao thì bây giờ đi đâu tìm người lấy vật tư nữa?

Tới Hắc Thạch Hội? Lữ Tứ Phương đã sớm con mẹ nó đăng xuất, dây mạng vừa rút, ân oán gì cũng phải trôi, chẳng lẽ còn có thể chạy dọc theo dây mạng đi bắt người?

Thế giới trò chơi có quy tắc của thế giới trò chơi, Lữ Tứ Phương là loại người chuyên tìm sơ hở trong quy tắc, nếu gã trực tiếp lừa dối người chơi thì cũng có thể kiện gã tội lừa đảo trên Internet. Nhưng gã lại lấy vật tư từ trong tay Lữ Văn Đức, chuyện này không liên quan gì tới những người chơi khác, cùng lắm coi như kiếm một khoản tiền phi pháp mà thôi.

Nếu mọi người tìm gã gây chuyện trong hiện thực thì sẽ phạm tội thật, cho nên những vật tư này chỉ có thể yêu cầu Lữ Văn Đức trả lại.

Nhưng bây giờ Lữ Văn Đức đã chết, mọi người chỉ còn cách nghiến răng nuốt cơn tức này vào bụng.

Những người ngồi ở phòng nghị sự lúc này có ai không phải là lão đại từng uy chấn một phương, giờ lại bị một bang phái nhỏ đâm sau lưng như thế đương nhiên không ai muốn âm thầm chịu đựng.

"Ha ha!"

Thấy Phương Đông Chưa Tỏ bị mọi người tra hỏi, Vương Viễn bật cười, tiến lên giải vây cho hắn ta: "Đừng lo lắng về chuyện vật tư, hòa thượng chạy nhưng miếu không thể chạy, nhiều vật tư như vậy, chắc chắn người chơi của Hắc Thạch Hội không thể mang ở trên người. Trụ sở bang phái của họ chắc ở gần thành Tương Dương nhỉ?"

Ba lô của người chơi có hạn, những thứ như lương thực, vũ khí và vật tư đều thuộc loại tài nguyên chiến lược đương nhiên không thể mang theo nhiều. Vậy chắc chắn chúng sẽ để lại đồ trong nhà kho của bang phái.

Hắc Thạch Hội là bang phái bản địa của Tương Dương, trụ sở của bọn chúng chắc chắn sẽ không cách thành Tương Dương quá xa.

Vương Viễn cực kỳ tàn nhẫn, nếu ngươi dám nhân lúc đất nước gặp khó khăn ra tay trục lợi, thì xứng đáng bị diệt tận gốc! Ngươi có thể đăng xuất, nhưng trụ sở bang phái và kho hàng của ngươi có thể đăng xuất được không? Chúng ta sẽ diệt cỏ tận gốc tất cả các người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận