Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 619: Cảm nhận được sát khí

Hòa thượng này mới cấp 40, chẳng lẽ hắn đã tu luyện nội công đến tầng cảnh giới thứ tám?

"Chuyện này… Chuyện này sao có thể chứ?"

Bách Chiến Vô Địch đang phấn khích, thấy Vương Viễn tránh thoát khỏi khống chế của Đường Đậu thì nhất thời ngẩn ra, trợn mắt há hốc mồm nói: "Hòa thượng này ngay cả Thiên La Quỷ Đạo của cao thủ chuyên nghiệp cũng có thể nhìn thấy, rốt cuộc nội công đã lên đến cảnh giới nào?"

Quả nhiên, tất cả cao thủ chuyên nghiệp đều có tư duy giống nhau, Bách Chiến Vô Địch cũng lập tức nghĩ đến cảnh giới nội công của Vương Viễn.

"Ha ha!"

Nhất Phi Trùng Thiên khoanh tay, nói với giọng điệu đầy hứng thú: "Ừm, cũng ổn đấy chứ! Xem ra hắn rất cố gắng tu hành!"

"Cũng ổn?" Khán giả nghe thấy lời bình luận của Nhất Phi Trùng Thiên thì hơi khó chịu. Má nó chứ, tu vi nội công đáng sợ bực này mà bảo là cũng ổn à? Giọng điệu của ngươi có phải quá hống hách rồi không?

"Đây không phải là tu vi nội công!"

Lúc này, Tống Dương cũng đang phổ cập kiến thức cho nhóm Một Đám Ô Hợp: "Phải gọi là cảm nhận được sát khí mới đúng, đó là một loại trạng thái võ học rất cao thâm, không cần nhìn cũng có thể xác định công kích của đối thủ một cách chuẩn xác."

Nói đến đây, Tống Dương vẫn không quên liếc nhìn Vương Viễn với vẻ hoảng sợ.

Cô là một người tập võ, dĩ nhiên hiểu rõ cảm nhận được sát khí là loại cảnh giới mạnh mẽ bực nào. Tống Dương là thiên tài võ học, cho đến tận bây giờ cũng chỉ cảm giác được mỗi phương hướng của sát khí, nhưng muốn cảm nhận được chính xác công kích của đối thủ phải chuẩn bị một thời gian rất lâu mới có thể nhập vào loại trạng thái đó.

Mà chỉ trong tích tắc Vương Viễn đã có thể rơi vào trạng thái cảm nhận sát khí, đây rốt cuộc là dạng tu vi gì? Tên này mới hơn hai mươi tuổi thôi đó! Nếu tu luyện thêm tám năm, mười năm nữa, chẳng phải ngay cả những tay lão luyện cũng không phải là đối thủ của hắn sao?

Dĩ nhiên, nếu Tống Dương biết cha Vương Viễn mới mười mấy tuổi đã luyện thành bản năng cảm ứng sát khí, căn bản không cần cố sức tiến vào trạng thái đó, thì chắc cô nàng bị hù chết tại chỗ luôn! Cần cù bù thông minh, bù đó chính là giới hạn, mà thiên phú thì quyết định giới hạn cao nhất của một người.

"???"

Tống Dương không giải thích còn đỡ, vừa giải thích một cái, nhóm người Một Đám Ô Hợp càng ngơ ra.

"Đó là công pháp gì thế? Bán ở đâu?" Người Một Đám Ô Hợp tò mò, không hẹn mà cùng nhao nhao hỏi Tống Dương.

"…"

Tống Dương bó tay toàn tập, chốc lát sau mới bất lực nói: "Các ngươi cứ coi như nội lực của hắn thâm hậu đi!"

Đậu mòe, tự dưng đi nói về cảm ứng sát khí với bọn game thủ làm gì chứ? Đúng là tự làm mình xấu mặt!



Bình thường nếu thích khách gặp phải tình huống này, quá nửa coi như vứt, sau khi đánh lén thất bại chắc chắn phải nhanh chóng chạy trốn, chờ kỹ năng ẩn thân làm lạnh xong thì quay lại tập kích tiếp.

Một cao thủ chuyên nghiệp như Đường Đậu sao có thể mang ra so sánh với người bình thường được.

Nỗi ngạc nhiên qua đi, động tác trên tay Đường Đậu lại chẳng ngưng trệ chút nào. Hắn ta xoay chuyển cổ tay, chủy thủ chém ngang, lưỡi đao mang theo ánh đỏ thình lình đâm thẳng vào huyệt Thái Dương của Vương Viễn.

Chuyên Chư!

Đối mặt đòn tấn công của Đường Đậu, Vương Viễn cứ như thể mọc mắt bên cạnh, lập tức ngửa đầu lên, chẳng chút hoang mang ngửa về sau.

"Vụt!"

Chủy thủ của Đường Đậu lướt sát qua mặt Vương Viễn.

Cùng lúc đó, Vương Viễn nhấc tay trái chém nghiêng, nắm lấy vũ khí của đối thủ và đánh trật nó.

Đường Đậu vẫn không chịu yếu thế, đạp mạnh hai chân xuống đất, mượn lực chuyển mình, từ sau lưng Vương Viễn nhảy tới trước mặt hắn, chủy thủ nắm chặt trong tay vụt tới, đâm vào phía ngực mục tiêu.

Vương Viễn di chuyển chân, người hơi nghiêng đi, lại tránh thoát công kích của Đường Đậu một lần nữa.

"Đậu mòe!"

"Đậu phộng!!"

"Đậu xanh rau má!!!"

Chớp mắt hai người đã đánh qua lại ba hiệp, chủy thủ của Đường Đậu chưa từng cách xa khu vực ba tấc quanh Vương Viễn, chiêu nào chiêu nấy đều đánh vào điểm yếu hại, nhưng đối thủ của hắn ta đều tránh thoát kịp lúc, hết lần này đến lần khác.

Di chuyển chính xác, dự đoán chuẩn xác, những người đang theo dõi trận đấu nhìn mà muốn rớt cằm, ngoại trừ “đậu đậu” thì không còn từ ngữ nào có thể biểu đạt đúng tâm trạng của bọn họ lúc này.

Cho dù là Bách Chiến Vô Địch và những cao thủ chuyên nghiệp cấp cao xuất thân từ người chơi như Ngũ Nhạc Hùng Phong cũng đều trợn mắt há hốc mồm.

"Chẳng trách hòa thượng này dám một mình đánh BOSS Linh cấp." Sơn Hà Vô Dạng lẩm bẩm: "Thân thủ dạng này, sợ rằng còn trên cả chúng ta…"

"Bỏ hai chữ sợ rằng đi!" Non Sông Gấm Vóc cất tiếng: "Đối thủ của hắn chính là Đường Đậu đấy, trong chúng ta ai có thể nắm chắc tránh thoát được ba chiêu của Đường Đậu trong tình huống đó?"

"Ơ…"

Đám Ngũ Nhạc Hùng Phong trầm mặc một hồi.

"Haizzz… Thật đáng tiếc!"

Tất cả mọi người đều đang thán phục thân thủ của Vương Viễn, chỉ có Nhất Phi Trùng Thiên lắc đầu thở dài bảo: "Tránh gì mà tránh, duỗi tay tóm lấy chủy thủ, dùng một chưởng là dễ dàng hóa giải được…"

Xem đi, đây chính là ví dụ điển hình cho câu nói dễ hơn làm. Tốc độ đánh của Đường Đậu nhanh nhường nào chứ? Cho dù Vương Viễn có được thân thủ mạnh, tránh mấy nhát đao kia đã chẳng dễ dàng gì rồi, còn bảo tóm lấy chủy thủ bật ngược lại hả? Người khác mà nói câu này, hắn chắc chắn sẽ tiến lên lĩnh giáo anh bạn đó mấy chiêu.

Vương Viễn không nghe được tiếng của Nhất Phi Trùng Thiên nên hiển nhiên là không có phản ứng.

Song khán giả xem trận đấu lại không phục mấy.

Cái quái gì vậy, mấy câu giải thích kia chẳng đáng tin chút nào, giọng điệu sao lại ngang tàng đến thế chứ?

Có người chơi nóng tính chỉ vào Nhất Phi Trùng Thiên hét lên: "Ngươi trâu bò như vậy, đi lên thử xem?"

"Ta á?"

Nhất Phi Trùng Thiên quay đầu lại nhìn người kia và bảo: "Ta mà lên, chưa tới vài phút đã khiến hòa thượng kia kêu cha gọi mẹ rồi!"

"Cút mẹ mày đi!"

Toàn trường đồng loạt dựng ngón giữa khinh bỉ!

Má nó chứ, người ba hoa khoác lác bọn này gặp nhiều rồi, nhưng chưa thấy ai đạt đến trình độ như tên này… Ngành thể thao điện tử đã phát triển nhiều năm như vậy, các tuyển thủ chuyên nghiệp mặc dù có tính cách khác nhau nhưng chẳng có ai khoe khoang giống vậy, đây là lần đầu tiên mọi người đụng phải hạng người này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận