Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1242: Lại hồi máu

Trương Vô Kỵ là thằng nhóc hiền khô, bị động chịu đòn nãy giờ nên mất khả năng đánh trả, cứ thế ăn đủ một cú cào của Mario.

“Phập!”

Móng vuốt của Mario chẳng tốn tí sức nào đã xuyên qua chân khí hộ thân của Trương Vô Kỵ, chộp lên người hắn.

-34.456

Một giá trị sát thương cực lớn bay lên.

-11.546

-8995

-24.456



Không những vậy, cùng lúc Mario chộp trúng Trương Vô Kỵ, công kích của những người khác cũng đều gây ra sát thương, mới một lượt mà đã kéo rớt xấp xỉ một trăm nghìn điểm khí huyết của y.

“Thành công rồi!” Mario vui vẻ reo lên: “Ha ha, ta đã vô địch thiên hạ…”

“Chát!”

Trương Vô Kỵ ăn đau, cứng rắn đỡ lấy công kích từ những người khác, sau đó xoay tay, tát một cú trời giáng vào mặt Mario, hất cho tên vô sỉ đang vui đến quên trời quên đất kia ngã chổng vó trên đất.

+100.000

Kế đó, trên người Trương Vô Kỵ chợt lóe lên ánh sáng, lượng máu lại hồi đầy như cũ.

“Đệt!”

Tất cả mọi người đều đồng thanh chửi một tiếng khi nhìn thấy +100.000 nổi bật trên đầu của Trương Vô Kỵ.

Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra với cái thứ hàng này vậy?

Hắn hồi mười nghìn máu trong nháy mắt, mọi người vẫn còn nhịn được, dù sao chỉ cần có thể phá giải được chân khí hộ thể của Trương Vô Kỵ, thì lực gây sát thương chính của mọi người đều sẽ hơn mười nghìn.

Nhưng Trương Vô Kỵ rớt một trăm ngàn máu mà cũng có thể hồi về trong một giây, con mẹ nó có hơi không phải người rồi.

Vừa rồi mọi người cùng xông lên tấn công liên tục, chẳng qua cũng chỉ gây ra lực sát thương chính chưa đến mười nghìn, kết quả là tiểu tử này hít một hơi đã hồi về một trăm nghìn điểm, hồi máu còn nhanh hơn cả rớt máu, đây còn là con người sao?

“Con mẹ nó, ta không tin ngươi có thể hồi máu không giới hạn!”

Vương Viễn tức giận quát: “Lão Ma, tiếp tục, mọi người đều dùng đại chiêu!”

“Được!”

Mario nhận được chỉ thị, một lần nữa xông tới trước mặt Trương Vô Kỵ, tóm một vuốt về phía hắn.

Suy cho cùng thì Trương Vô Kỵ cũng là cao thủ tuyệt đỉnh, thân thủ có chẳng ra làm sao đi chăng nữa, thì người bình thường muốn đấu tay đôi với hắn, hắn vẫn có thể ứng phó được, chỉ nhìn thấy hắn duỗi tay phải ra, bắt lấy cổ tay của Mario, vừa lôi vừa kéo về phía sau, Mario lập tức bị quăng ngã xuống mặt đất.

“Liệt Diệm Thiên Lý!”

“Trọng Kiếm Vô Phong!”

Điều Tử và Đạo Khả Đạo thấy thế, một trái một phải, tung người xông lên giúp đỡ, trọng kiếm và trường đao mang theo ngọn lửa đen, bổ từ trên xuống dưới vào đầu của Trương Vô Kỵ, Trương Vô Kỵ không tránh cũng chẳng né, chỉ dùng đầu đỡ một đao, đồng thời cùng vung hai chưởng lên, vỗ vào sườn của Điều Tử và Đạo Khả Đạo, hai người bị đánh bay ngược ra sau ngay tại trận.

“Yểm trợ lão Ma!”

Những người khác cũng đều gia nhập trận chiến, mười mấy cao thủ hàng đầu cùng nhau ra tay, lúc này chiêu thức của Trương Vô Kỵ đã tán loạn, không kịp chống đỡ…

Lạc đà gầy chết vẫn to hơn ngựa, dù kỹ thuật thực chiến của Trương Vô Kỵ có kém đến đâu, thì đó cũng là so với loại cao thủ đỉnh cấp như Tiêu Phong. Người chơi chỉ vẻn vẹn còn chưa đến cấp một trăm, muốn khiến hắn tay chân luống cuống, không đến mười người thì không làm được.

Mario là một tên tiểu nhân nham hiểm biết tận dụng mọi thứ, thấy chiêu thức của Trương Vô Kỵ vừa loạn một cái, hắn ta đã lập tức nhắm chuẩn thời cơ, nhân cơ hội lăn về phía trước một cái, đến trước mặt Trương Vô Kỵ rồi vồ một phát vào phía bụng dưới của hắn ta.

-32.214.

Chân khí hộ thể trên người Trương Vô Kỵ bị đánh vỡ, trạng thái vô địch được giải trừ.

[Vạn Kiếm Quy Tông!]

[Nhất Phách Lưỡng Tán!]

[Tam Hoàn Sáo Nguyệt!]

[Chỉ Điểm Giang Sơn!]

Cùng lúc đó, mấy người Vương Viễn đồng thời ra tay, tất cả đều tung đại chiêu.

-345.547.

-652.214.

-30.000 -60.000, -120.000.

-272.258.

Vương Viễn, Bạch Hạc Lưỡng Sí, Hoa Phi Hoa và Tống Dương, bốn người đều là cao thủ đệ nhất thiên hạ, lực sát thương chính cao, ngoại trừ Phi Vân Đạp Tuyết không có giới hạn ra, thì đây đã là giới hạn cao nhất của người chơi rồi.

Một đợt gây sát thương chính này, bốn người đều dùng sát chiêu mạnh nhất của mình, chỉ một hiệp này đã đánh ra lực sát thương chính khủng khiếp cao đến một triệu năm trăm nghìn. Lại thêm sau khi phá giải được trạng thái vô địch của Trương Vô Kỵ, thì đòn tấn công của những người khác, tổng cộng cũng đánh bay được một triệu sáu trăm năm mươi nghìn máu của hắn.

Thanh máu trên đầu hắn giảm xuống một phần ba. Mà thanh máu trên đầu bốn người Vương Viễn cũng giảm xuống một phần ba.

Bắn ngược sát thương!

“Cái đụ má, thật không biết xấu hổ!”

Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không nhịn được mà chửi một câu.

Những cao thủ PVP như Hoa Phi Hoa đánh BOSS chẳng ra làm sao, cũng chưa từng nhìn thấy quá nhiều NPC cao thủ, nhưng Vương Viễn và Bạch Hạc Lưỡng Sí thì lại từng thấy cao thủ tuyệt đỉnh rồi. Từ Ngũ Tuyệt đến Tiêu Phong, đều là đại cao thủ nổi danh lừng lẫy trong giang hồ, thậm chí Vương Viễn còn từng đánh chính diện với cao thủ tuyệt đỉnh như Hồng An Thông.

Hai người biết rõ chỗ BUG của cao thủ tuyệt đỉnh, nhưng loại ghê tởm như Trương Vô Kỵ này thì vẫn là lần đầu tiên bọn họ gặp phải.

Nếu như gặp phải người hung hãn như Tiêu Phong, ngươi cũng khỏi cần phải dong dài, chỉ hai ba chưởng giáng xuống đã đấm chết ngươi luôn rồi… Mọi người dứt khoát và lưu loát, chết cũng phải chết thật sảng khoái.

Nhưng Trương Vô Kỵ thì lại hoàn toàn ngược lại, một thân bản lĩnh của người này đều nằm ở phương diện phòng thủ.

Chân khí hộ thể của hắn có thể xưng là vô địch, ngoại trừ võ học đặc biệt như U Minh Quỷ Trảo ra, thì gần như không có cách nào phá giải được, vất vả lắm mới phá được chân khí hộ thể của hắn, mà người ta còn bắn ngược sát thương, lực gây sát thương chính đều dựa vào việc bị đánh.

Cùng lúc mọi người đánh hắn lại còn mất máu, không bị hắn bắn ngược cho chết trước thì mình cũng bị dày vò đến chết. Đánh cũng không được, mà không đánh cũng không xong, lãng phí thời gian lại còn lãng phí sức lực, khiến mọi người cùng lúc hao hết sức lực còn bị tra tấn đến chết, ngươi nói xem, cái chuyện này tởm lợm đến đâu cơ chứ.

Thế nhưng, điều càng khiến người sụp đổ vẫn còn nằm ở phía sau, không đợi mọi người bắt đầu đợt tấn công thứ hai, thì chỉ nhìn thấy Trương Vô Kỵ hít một hơi thật sâu.

+1.700.000.

Thanh máu lại về đầy.

“Ta… đệt mẹ nó chứ!”

Mọi người nhìn thấy một màn này, đều phun ra một ngụm máu tươi, chỉ hận không thể tự sát rời khỏi phụ bản ngay tại trận, cả đời này sẽ không tới chọc vào thằng khốn Trương Vô Kỵ này nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận