Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1259: Tinh Túc lão quái

“Ha ha ha!”

Đinh Xuân Thu được đệ tử môn hạ thổi phồng như vậy, cũng vô cùng làm màu, lão phe phẩy cây quạt trong tay và cười ha ha, rồi lướt ra khỏi đình nghỉ mát như thể đạp không bay tới, đuổi theo phía sau Mario, tay vừa nhấc lên, đã vỗ một chưởng lực vào lưng hắn ta.

“Đụ má!”

Thấy khinh công của Đinh Xuân Thu như vậy, trong lòng Điều Tử và Mario đều hoảng sợ.

Thê Vân Tung của phái Võ Đang chính là khinh công thượng thừa trong võ lâm, dưới sự hỗ trợ nội lực lâu dài của phái Võ Đang, nếu dùng Thê Vân Tung để chạy trốn, có thể nằm trong trạng thái tăng tốc cực hạn đến vô hạn, cho nên đệ tử phái Võ Đang, người nào cũng có thể chạy mà không cần dùng đến tọa kỵ. Nhất là Mario còn là đệ tử chân truyền của Trương Tam Phong, Thê Vân Tung của hắn ta mạnh hơn đệ tử Võ Đang bình thường một chút.

Nhưng không ngờ Đinh Xuân Thu không chỉ có độc công khiếp người, mà khinh công cũng lợi hại như vậy, thân hình linh hoạt, tư thế ưu nhã, như ngự gió mà đi, lại thêm mái tóc trắng xõa tung đó của lão, tiên phong đạo cốt, thật sự trông giống một tiên trưởng.

Nhưng ai mà ngờ được, một ông cụ có dáng dấp tiên nhân như vậy, lại chính là lão quái Tinh Túc ác độc có tiếng trên giang hồ.

Vương Viễn, Tống Dương và Bôi Mạc Đình đều đã từng gặp Đinh Xuân Thu, và còn từng đánh nhau nên biết rõ bản lĩnh của lão già này, cho nên ngay khi Mario chạy về, Vương Viễn đã nhìn chằm chằm vào Đinh Xuân Thu rồi.

Không đợi chưởng lực của lão giáng xuống, Vương Viễn dùng Di Hình Hoán Ảnh xuất hiện phía sau lưng Marrio, tay trái duỗi thẳng, tay phải xoay tròn, sử dụng một chiêu [Kiến Long Tại Điền].

Một bức tường chân khí dựng thẳng giữa hai người.

Không có cách nào khác, với tu vi của Vương Viễn, hoàn toàn không cần dùng đến chiêu thức đón đỡ khi đối phó với BOSS cấp một trăm bốn mươi lăm bình thường, mà liều mạng dùng nội lực cũng sẽ không có gì trở ngại gì, nhưng lão già Đinh Xuân Thu này lại là một ngoại lệ.

Công phu quyền cước và tu vi nội lực của Đinh Xuân Thu hiển nhiên không bằng Vương Viễn, nhưng sự khủng khiếp trong độc công của cái thứ hàng này khiến đến ngay cả cao thủ tuyệt đỉnh như Cưu Ma Trí cũng phải né xa, cho dù nội công của Vương Viễn có thâm hậu, có định lực cực cao thì cũng không thể lơ là.

Dù sao loại độc dược quái đản chuyên trị nội lực cao thâm như Bích Lân Yên cũng do chính lão già này phát minh ra, còn có cả Hóa Công Đại Pháp đó nữa, chỉ sợ một thân kháng độc này của Vương Viễn cũng vẫn phải chịu thiệt lớn dưới tay Đinh Xuân Thu.

Một tên tiểu nhân nham hiểm có thể khiến cao thủ tuyệt đỉnh phải nhận thua, Vương Viễn hiển nhiên cũng không dám cứng đối cứng với lão.

“Rầm!”

Một chưởng của Đinh Xuân Thu đập lên bức tường chân khí.

Tay phải của Vương Viễn đánh trả, sử dụng một chiêu [Tiềm Long Vật Dụng], chưởng lực của Đinh Xuân Thu bị bắn ngược lại gấp đôi.

“Lại là tên hòa thượng thối nhà ngươi!”

Lúc này, Đinh Xuân Thu cũng nhận ra Vương Viễn, vội vàng vung ngang cây quạt lông trong tay, chắn ngang trước ngực mình, chưởng lực của Vương Viễn rơi lên cây quạt lông, Đinh Xuân Thu tiếp được chưởng này, bị thổi bay về sau.

Cùng lúc đó, đệ tử của phái Tinh Túc trong đình nghỉ mát còn giơ binh đao, lớn tiếng thét to: “Tinh Túc lão tiên thiên hạ vô địch, đại hòa thượng nhà ngươi đã trúng kịch độc của lão tiên rồi, ta đếm đến ba, ngươi sẽ chảy máu ở thất khiếu, nổ banh xác mà chết, ha ha ha.”

“…”

Vương Viễn nghe vậy cũng đến cạn lời, công phu bợ đít của đám người này thật đúng là quá thấp kém, rõ ràng khiến người cảm thấy buồn nôn, nhưng Đinh Xuân Thu lại rất hưởng thụ hết lần này đến lần khác, nếu đám người này biết Vương Viễn nịnh bợ Huyền Từ thế nào, thì phỏng chừng đã sớm coi hắn là đại sư huynh của phái Tinh Túc rồi.

“Vù vù!”

Đinh Xuân Thu bị một chưởng của Vương Viễn đánh lùi, còn chưa đáp xuống đất đất, thì sau đầu đã đột nhiên truyền tới tiếng xé gió, chỉ nhìn thấy một cái bóng màu đỏ bay qua, một cây châm độc đã bay đến sau đầu lão.

Đinh Xuân Thu bất chợt cúi đầu né châm độc sau đầu.

Điều Tử không biết từ khi nào đã tới phía dưới người Đinh Xuân Thu, trường đao trong tay hướng lưỡi lên trời, vung từ dưới lên một cái, mang theo ánh lửa bổ thẳng vào mặt lão.

Đinh Xuân Thu nhíu mày đầy ngạc nhiên, vội vàng nghiêng người tránh.

“Phừng!”

Ngọn lửa trên đao của Điều Tử liếm lên chòm râu của Đinh Xuân Thu, đốt cháy xém một nửa, Đinh Xuân Thu lảo đảo lùi lại một bước, nhưng lão còn chưa đứng vững người thì trọng kiếm của Đạo Khả Đạo đã rơi xuống đỉnh đầu.

[Trọng Kiếm Vô Phong]!

Huyền Thiết kiếm pháp của phái Cổ Mộ lợi hại uy mãnh, uy thế khiếp người, Đinh Xuân Thu hiển nhiên không dám dùng đầu để đỡ, nên vội vàng giơ hai tay lên, vận chân khí lên trên quạt lông, “cạch” một tiếng, chắn được cự kiếm của Đạo Khả Đạo, nhưng cơ thể bị đập đến hơi lảo đảo.

“Mẹ nó…” Đạo Khả Đạo trợn tròn mắt há hốc mồm.

Đinh Xuân Thu này quả nhiên có thực lực khủng khiếp, trong tình huống cơ thể mất ổn định mà vẫn có thể tiếp được một đại chiêu của mình, không hổ là đại BOSS cấp một trăm bốn mươi lăm.

Lúc này, Tống Dương bước dài một bước về phía trước, áp sát đến trước người Đinh Xuân Thu, ngón tay tụ khí, rồi đâm một ngón vào “huyệt Thiên Trung” của lão.

[Thiên Địa Nhất Chỉ]!

“Phập!”

Một ngón tay của cô nhẹ nhàng chọc thủng chân khí hộ thể của Đinh Xuân Thu, đâm mạnh lên cơ thể lão.

“Ui chao!”

Đinh Xuân Thu kêu thảm một tiếng, bị một ngón của Tống Dương đâm bay ngược về sau hơn mười mét, ngồi bệt mông trong đình nghỉ mát.

-150.000.

Thanh máu trên đầu lão giảm xuống rõ rệt.

“Chuyện này…”

Thấy Đinh Xuân Thu bị đám người Vương Viễn hợp lực đánh ngã lăn trên đất, đám đệ tử phái Tinh Túc trong đình nghỉ mát đều sững sờ, tất cả đều lùi về sau mấy bước theo bản năng, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ.

Rất dễ nhận thấy, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy Đinh Xuân Thu chịu thiệt lớn như vậy.

Lúc này, có người đột nhiên lớn tiếng kêu to: “Các vị anh hùng hảo hán, ca ca tỷ tỷ, lão quái Đinh Xuân Thu này làm nhiều việc ác, làm hại võ lâm, vẫn mong các ngươi trừ hại cho dân.”

Lại có một người bất chợt quỳ hai gối trên mặt đất, dập đầu như giã tỏi: “Các vị đại anh hùng, sư phụ ta làm việc ác không liên quan đến ta, chỉ cần các ngươi tha cho ta, thì sẽ có được lợi ích rất lớn, sư phụ ta có rất nhiều quỷ kế, các ngươi khó lòng mà phòng bị được, ngươi chỉ sơ sẩy một cái sẽ trúng kế của lão ngay!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận