Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1190: Thiên Lý Giáo

"Ừm..."

Lê Sinh nghe vậy im lặng một lúc lâu, sau đó nói: "Ngưu ca, không phải anh em không muốn giúp, mà là chuyện này thực sự không dễ xử lý!'

“Vì sao?” Vương Viễn có chút kỳ quái: “Ăn mày nhiều đến như vậy rồi? Không thêm nổi hai người nữa?"

“Chuyện này không giống nhau!” Lê Sinh nói: “Bọn họ đều là ăn mày do hoàng thượng giao phó, sao có thể tùy tiện gia nhập với Cái Bang của chúng ta được? Tuy rằng đều là ăn mày, nhưng chúng ta không giống với họ, nếu không đã sớm chiêu họ tới làm anh em, không cần ngươi phải đưa tới cửa tìm ta nói chuyện."

Vương Viễn dường như đã hiểu những lời Lê Sinh nói, ăn mày bình thường chính là những kẻ dưới tầng đáy xã hội, được vào Cái Bang như tới chốn dung thân. Hai cha con Tô thị tuy rằng cũng là ăn mày, nhưng là ăn mày được Hoàng đế đích thân phong tặng, thuộc về nhân vật cấp chính phủ, giai cấp khác biệt, không có cách nào sắp xếp được.

Nhập môn trở thành đệ tử? Thế tức là không nể mặt Hoàng đế rồi.

Trực tiếp vượt cấp trở thành Ngũ đại tinh anh? Chắc chắn sẽ không được mọi người tin phục, tốt hơn hết là không nên tự làm khó mình.

“Chẳng lẽ không thể sắp xếp một chút được sao?" Vương Viễn nhìn vẻ háo hức trên gương mặt Tô Bảo, quay sang hỏi Lê Sinh.

"Sắp xếp..." Lê Sinh suy nghĩ một chút, trả lời: "Trừ phi bọn họ làm được chuyện có lợi với Cái Bang, lập nên công lao và đóng góp to lớn, ta sẽ trực tiếp tuyển họ vào làm đệ tử tinh anh của Cái Bang, sẽ không có người nào dị nghị hay phản đối."

"Chuyện có lợi với Cái Bang? Ngươi có thể ví dụ một chút được không?" Vương Viễn nói.

“Có thể!” Lê Sinh nói: “Ngưu ca, ngươi đã từng nghe nói đến Thiên Lý Giáo chưa?"

"Thiên Lý Giáo? Là cái quỷ gì?"

Vương Viễn có chút mờ mịt, hắn chỉ mới nghe nói qua ma giáo Ngũ Độc Giáo, Nhật Nguyệt Thần Giáo, vẫn là lần đầu nghe tới Thiên Lý Giáo, nhưng chỉ nghe qua đã biết không phải là môn phái chính khí nghiêm túc gì rồi.

Dù sao, ở trong game, phàm là môn phái có chữ "Giáo" trong tên đều mang theo sự tà ác.

“Ngưu ca, ngươi không biết mấy tiểu giáo tạp mao này cũng rất bình thường!” Thấy Vương Viễn chưa từng nghe qua tên của Thiên Lý Giáo, Lê Sinh tỏ vẻ đã hiểu, đứng bên cạnh giải thích: “Gần đây trong chốn giang hồ đột nhiên xuất hiện một giáo phái, liên tục ngăn trở Cái Bang, lấy danh nghĩa của Cái Bang để trợ giúp Thanh Quân tàn sát huynh đệ Thái Bình Thiên Quốc, khiến thanh danh của Cái Bang chúng ta liên tục suy giảm..."

"Thái Bình Thiên Quốc? Vậy thì Hồng Tú Toàn cũng không phải người tốt đúng không..." Vương Viễn sờ cằm lẩm bẩm.

Lê Sinh không nói nên lời: "Đừng dùng góc nhìn của ngươi để nhìn thế giới của chúng ta là được."

Không nhận ra, Lê Sinh từ lúc trở thành Đà chủ, AI cũng tăng lên không ít.

“Đúng thế!” Vương Viễn có chút gật gù.

Quả thực, ở thời đại phong kiến như trong game này, làm gì có người tốt hay kẻ xấu tuyệt đối, chỉ có rồng và người đi giết rồng là liên tục tuần hoàn.

“Vậy ngươi muốn ta làm như thế nào?” Vương Viễn hỏi lại.

“Không phải Ngưu ca làm như thế nào!" Lê Sinh nói: “Là bọn họ làm như nào!" Lê Sinh chỉ vào hai cha con Tô Xán nói: “Nếu ngươi muốn gia nhập Cái Bang, tất yếu phải tạo nên một số cống hiến cho môn phái. Nghe nói giáo chủ Thiên Lý Giáo Triệu Vô Cực đã đặt chân tới Kinh thành cách đây không lâu, Tổng đà của bọn họ được thiết lập ở vùng ngoại ô phía nam của Kinh Thành. Chỉ cần hai cha con Tô gia các ngươi giết chết được Triệu Vô Cực, ta sẽ cho phép các ngươi gia nhập Cái Bang. "

“Triệu Vô Cực?” Nghe thấy ba từ Triệu Vô Cực, ánh mắt Tô Bảo trợn thật lớn, vội vàng kéo Tô Xán nói: “Con trai, đi thôi, Cái Bang này chúng ta không vào cũng được, thà bị đói chết còn hơn là bị người giết chết."

Nhưng Tô Bảo liên tục kéo vài cái, Tô Xán vẫn đứng yên bất động, hai mắt nứt ra, nghiến răng nghiến lợi nói: "Triệu...Vô...Cực!"

"Sao thế? Hai người các ngươi quen gã?" Vương Viễn đặc biệt tò mò về phản ứng của hai người này.

“Hơn cả quen biết, giữa chúng ta quả thực chính là huyết hải thâm thù!" Tô Bảo tức giận nói: “Nếu không vì cái tên Triệu Vô Cực kia, bây giờ con trai của ta đã là Trạng Nguyên Lang rồi."

Hóa ra hai cha con Tô Xán phải lưu lạc tới hoàn cảnh này, tên Triệu Vô Cực kia không thoát khỏi liên hệ.

“Một khi đã như vậy thì càng tốt!” Lê Sinh nói: “Các ngươi giết Triệu Vô Cực, không những có thể giúp đỡ Cái Bang mà còn có thể báo thù cho chính mình, một hòn đá trúng hai con chim!"

“Ngươi nghĩ thì hay lắm!" Tô Bảo trừng mắt nhìn Lê Sinh nói: “Dễ thế sao ngươi không đi? Triệu Vô Cực kia vốn có võ công cái thế, giờ lại còn lên triều làm quan, chúng ta làm sao đắc tội được gã. Ngươi rõ ràng đang muốn chúng ta đi tìm cái chết."

“Võ công của Triệu Vô Cực kia rất lợi hại?” Vương Viễn hỏi.

Lê Sinh nói: "Gã có một bộ công pháp Tiên Thiên Cương Khí, đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm, vô cùng lợi hại, ngay cả trưởng lão truyền công mới nhậm chức của Cái Bang chúng ta cũng không phải đối thủ!'

“Lợi hại, thủy họa bất xâm? Haha..." Nghe Lê Sinh nói vậy, Vương Viễn liền nở nụ cười.

Nói đến công phu bất khả chiến bại, Vương Viễn đúng thật là không sợ ai, nếu Triệu Vô Cực có được bản lĩnh này, Vương Viễn rất muốn nhìn xem rốt cuộc gã là dạng người thế nào.

“Hai cha con Tô thị là bạn bè của ta, ta giúp đỡ bọn họ cũng không tính là làm bừa đúng không?" Vương Viễn ngập ngừng hỏi Lê Sinh.

"Không!" Lê Sinh nói: “Nhưng Triệu Vô Cực phải bị giết bởi hai người họ thì mới tính là hoàn thành nhiệm vụ."

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã kích hoạt vòng thứ hai của nhiệm vụ ẩn Bá Chủ Giới Ăn Mày - Thiên Lý Bất Dung, bạn có nhận không?]

"Chấp nhận!"

Vương Viễn tiện tay bấm xác nhận.

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã tiếp nhận vòng thứ hai của nhiệm vụ ẩn Bá Chủ Giới Ăn Mày - Thiên Lý Bất Dung]

Cấp độ nhiệm vụ: Kinh Thế Hãi Tục.

Nội dung nhiệm vụ: Hỗ trợ hai cha con Tô thị đánh chết Giáo chủ Thiên Lý Giáo, Triệu Vô Cực 0/1.

Phần thưởng nhiệm vụ: Không xác định

Bối cảnh nhiệm vụ: Tà giáo gây hỗn loạn, lạm sát người vô tội, không chuyện ác nào không làm, diệt trừ Thiên Lý Giáo là điều tất yếu.

Ghi chú: Phải để hai cha con Tô thị tự tay giết chết Triệu Vô Cực, không thể lập nhóm với người chơi khác.

Bạn cần đăng nhập để bình luận