Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1062: Chuẩn bị hoàn tất

Độc Cô Tiểu Linh là một cô gái cần kiệm, chăm lo việc nhà.

Những vật liệu còn dư sau khi làm cơ quan đều không ném đi, mấy thứ như đinh, mảnh sắt đều bỏ hết vào nhà kho cả.

Thứ này chắc hẳn dùng tốt hơn mảnh vụ thủy tinh nhiều.

“Vẫn là ngươi đủ ác!”

Vương Viễn giơ ngón cái với Độc Cô Tiểu Linh, lúc mình còn đang làm đồ quậy phá, con gái nhà người ta đã bắt đầu chế súng ống đạn dược các kiểu rồi.

Có chuyên môn đúng là khác.



Từ thành công của [Đại Xuân Số 1], Độc Cô Tiểu Linh có thêm rất nhiều động lực.

Đầu tiên là trở về thành chuyển đống nguyên liệu vụn vặt trong kho về Tuyệt Tình Cốc, sau đó cùng với Vương Viễn bắt đầu nghiên cứu loại pháo trúc mới.

Chẳng mấy chốc cả hai đã nghiên cứu ra [Đại Xuân Số 2].

So với [Đại Xuân Số 1] gây ra vụ nổ thuần năng lượng thì [Đại Xuân Số 2] có kèm theo rất nhiều sát thương vật lý, bất kể là phạm vi công kích hay uy lực công kích đều tăng lên rõ rệt.

Sau đó, Vương Viễn lại nghĩ đến đạn Phong Hỏa gì đó mà Lê Sinh ở Triệu Vương Phủ từng cầm trong tay, vì vậy hắn tiếp tục cải tiến lần nữa, trong thuốc nổ trộn lẫn một loại khói mê như bột hồ tiêu, thành công tạo ra [Đại Xuân Số 3].

Vương Viễn còn định đến xin Trường Tình Tử ít Bích Lân Yên để làm một mẫu trâu bò hơn nữa, khổ nỗi Bích Lân Yên là độc dược, không dung hòa được với thuốc nổ nên đành phải từ bỏ ý định này. Xem ra muốn chế tạo loại bom mạnh hơn phải chờ Đinh Lão Tiên mở khóa loại thuốc nổ mạnh hơn mới được, không biết trong trò chơi có urani-235(*) không…

(*)Urani 235 là đồng vị của Urani, chiếm 0,72% Unrani tự nhiên, nguồn nguyên liệu trong việc sản xuất điện từ hạt nhân bằng phản ứng phân hạch hạt nhân.

Độc Cô Tiểu Linh rốt cuộc cũng biết vì sao mình lại đồng ý chơi với Vương Viễn rồi.

Đường về não của hòa thượng này rất kỳ quái, bất kể ở trong tình huống nào cũng làm được mấy thủ đoạn bịp bợm mà người ta khó tưởng tượng được, cho dù là chuyện khô khan như làm pháo trúc hắn cũng có thể nghĩ ra đủ thứ trò, Độc Cô Tiểu Linh làm đến không biết mệt.

Vương Viễn không phải người hẹp hòi, chia sẻ hết bản vẽ chế tạo của ba loại pháo trúc với Độc Cô Tiểu Linh, thế là trong sổ tay kỹ nghệ của cô lại có thêm mấy món khoa học kỹ thuật với sức công phá lớn.



Cùng lúc đó trong đan phòng, Phi Vân Đạp Tuyết từ chỗ Cung Hỉ Phát Tài mang đến một lượng lớn nguyên liệu dùng chế tạo thuốc nổ.

Thuốc nổ tuy có sức công phá mạnh, chú trọng cân bằng tỷ lệ nhưng lại vô cùng dễ làm. Đinh Lão Tiên luôn tay luôn chân, luyện chế không ngừng, cung cấp một lượng thuốc nổ dồi dào.

Người xưa có câu: ngồi mài đao cũng không làm mất kỹ thuật đốn củi. Nhóm Vương Viễn vất vả cả một buổi chiều cuối cùng đã làm ra được rất nhiều pháo trúc.

Rừng trúc của Tuyệt Tình Cốc cũng bị Vương Viễn phá tanh bành.

Bởi vì thử thuốc nổ hết lần này đến lần khác, rừng trúc tiến vào thời gian làm lạnh, chắc phải cần nửa tháng nữa mới đổi mới.

Nhân vật cảm thấy bất mãn nhất với điều này không phải Vương Viễn mà là gấu Thái Cực ngồi dưới đất kia. Hòa thượng này nổ đoành đoành một buổi chiều đã làm mất tiêu khẩu phần lượng thực một tháng của nó, đúng là không phải người.

Trong “Đại Võ Tiên” cũng chủ trương bảo vệ môi trường.

Môi trường bị hư hại nhẹ sẽ đổi mới rất nhanh, còn bị tàn phá nặng nề thì có chờ dài cổ.

Như núi Hắc Phong bị đám Vương Viễn đốt cháy rụi trước đó, muốn khôi phục lại như cũ ước chừng phải mất ba tháng, như vậy có thể thấy đốt rừng là hành vi đáng giận bao nhiêu. Ai cũng cần có trách nhiệm bảo vệ môi trường!

Phía nhóm Vương Viễn chuẩn bị đạn dược đầy đủ thì bên nhóm Bôi Mạc Đình cũng có thu hoạch rất phong phú.

Trong một buổi chiều, có bốn tiểu đội thì mỗi đội đều tìm được một con Niên Thú trưởng thành.

Dù sao cũng là ngày đầu tiên của hoạt động, trong tay mọi người không có pháo trúc pháo hoa nên không làm gì được Niên Thú trưởng thành, dù là bang phái lớn tìm được cũng không thể giết chết nhanh chóng, chỉ cử người ở đó canh chừng, phòng trường hợp bị kẻ khác chấm mút.

Mấy người Mario, Bôi Mạc Đình đều là cao thủ, chỉ tìm chứ không giết, bọn họ theo dõi tọa độ Niên Thú bị bang phái lớn canh giữ, cực kỳ dễ dàng, chỉ chờ nhóm Vương Viễn làm pháo trúc xong là ra hẫng tay trên thôi.

Con Niên Thú cách nhóm Vương Viễn gần nhất nằm ở ngoại thành Trường An, hiện đang trong phạm vi theo dõi của Trường Tình Tử và Nhất Mộng Như Thị.

Sau khi nhóm Vương Viễn rời khỏi Tuyệt Tình Cốc thì chạy thẳng tới Trường An, chẳng mấy chốc đã tập hợp lại ở điểm theo dõi.

Lúc này, con Niên Thú kia đang thong dong tản bộ, sau lưng nó là mười mấy người chơi mặc trang bị Tinh Lượng.

Điểm Niên Thú xuất hiện này cách Trường An không xa lắm, người chơi qua lại khá nhiều, nhưng khi nhìn đến đám người chơi theo sau con Niên Thú kia thì ai nấy đều làm bộ mắt điếc tai ngơ cả, cứ thế dửng dưng lướt qua mà chẳng dám động tay động chân gì.

Rất hiển nhiên, đám người theo sau con Niên Thú kia chính là bang phái địa đầu xà ở đất Trường An này, Niên Thú xuất hiện trong đây chính là vật phẩm riêng của bọn họ.

Giai đoạn hiện tại, người chơi tự do dĩ nhiên không dám chọc vào bang phái lớn, hơn nữa trong tay họ chẳng có lấy một quả pháo trúc thì làm gì được con Niên Thú kia. Đây cũng chính là nguyên nhân lớn mà mọi người không thèm để ý đến.

Nào ngờ, bọ ngựa bắt ve chim sẻ rình mồi, những người chơi kia không ngờ đến, thời điểm mình đi theo Niên Thú, sau lưng còn có một đội ngũ khốn nạn khác đang nhìn bọn họ chằm chằm.

“Vãi loằn! Các ngươi rốt cuộc cũng cũng đến rồi! Hai bọn ta theo chúng cả một buổi chiều!”

Trường Tình Tử thấy mấy người Vương Viễn chạy tới thì như được đại xá.

Sao lại đi chơi trò chơi? Còn không phải là vì nhàm chán quá sao?

Dạo bộ vốn là chuyện cực kỳ nhàm chán, huống chi là dạo bộ trong trò chơi.

Trường Tình Tử tỏ vẻ mình nhìn người khác dạo bộ cả một buổi chiều, chán đến mốc meo cả người.

“Trai gái phối hợp làm việc mà còn mệt mỏi? Ngươi đi chết đi!” Vương Viễn giơ ngón giữa với Trường Tình Tử, sau đó chuyển tầm mắt lên người con Niên Thú cách đó không xa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận