Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 639: Sức mạnh của khoa học

"Keng keng keng keng!"

Ánh kiếm lóe lên, thuẫn giáp trong tay Độc Cô Tiểu Linh bị đâm đến tóe lửa.

Cùng lúc đó, tay phải cô nàng cũng nắm lại, cây cung trong tay chớp mắt biến hóa và ráp lại thành một bao tay đen tuyền bọc trên cánh tay. Độc Cô Tiểu Linh vận chuyển nội lực, vung một quyền tới trước mặt đối thủ.

[Thiên Nhân Hợp Nhất]!

Hàm nghĩa sâu xa nhất của thuật cơ quan Đường Môn, là người chơi dùng các loại cơ quan và trang bị trên người mình để nâng cao lực chiến của bản thân trong chớp mắt.

Đây chính là chỗ lợi của những môn phái ít người chơi.

Thiếu Lâm tự có số lượng người chơi nhiều, chớ nói đến nhiệm vụ tuyệt học Dịch Cân Kinh, cho dù là nhiệm vụ bảy mươi hai tuyệt kỹ võ học cấp cao cũng lừa đảo vô cùng.

Nhưng cơ quan sư có nhân số thưa thớt, thiết lập mà cũng giống các nơi khác chắc chẳng giữ nổi chút hương khói cuối cùng của sư môn đâu, vậy nên nhiệm vụ công pháp môn phái của họ không quá khó… Nhiệm vụ tuyệt học bổn môn chẳng khác nào tặng không cho “con cháu trong nhà”. Độc Cô Tiểu Linh là cơ quan sư đầu tiên làm ra cơ quan con rối, là cơ quan Đường Môn đứng đầu thế giới, sư tôn môn phái vì khích lệ những người khác nên cố ý cho phần thưởng là công pháp tuyệt học [Thiên Nhân Hợp Nhất] này.

Dĩ nhiên cảnh giới của Độc Cô Tiểu Linh không cao mấy, hiện tại chỉ có thể dùng cơ quan trang bị ở hai tay.

Thực lực của cô nàng vốn chẳng đáng nhắc đến, nhưng sau khi trang bị cơ quan bao tay, sức mạnh đã tăng lên đáng kể, một quyền vung ra khiến một cao thủ cấp cao như Sơn Hà Vô Dạng cũng nhịn không được cảm thấy nghẹt thở.

"Giỏi giỏi! Ngươi được lắm đấy!"

Sơn Hà Vô Dạng biết một quyền này không dễ cản, lập tức cảm thán một tiếng, sau đó vận chuyển [Tử Hà Thần Công], một đoàn khí tím trôi nổi trên mặt đất. Đồng thời y thu hồi vũ khí bên tay phải lại, đổi thành trạng thái tay không, tay trái vận đủ nội lực, một chưởng [Phách Thạch Phá Ngọc] đập vào nắm đấm của Độc Cô Tiểu Linh.

[Tử Hà Thần Công] đứng đầu trong chín loại công phu thượng thừa của Hoa Sơn, so về độ hùng hậu nội lực thì có khả năng không sánh bằng tuyệt học Dịch Cân Kinh nhưng đem cân đo đong đếm với nội công Đường Môn thì không biết cao hơn bao nhiêu lần.

"Ầm!"

Quyền chưởng hai bên va chạm vào nhau, Độc Cô Tiểu Linh bị đánh bay ra ngoài.

Sơn Hà Vô Dạng nhanh chóng lôi trường kiếm ra, lao lên đuổi theo sau.

Mà Độc Cô Tiểu Linh lại nhân cơ hội bay giật về sau, đạp lên vách tường mặt sau tháp cao, tránh thoát khỏi công kích của Sơn Hà Vô Dạng. Ngay sau đó cô nàng mượn lực đạp “bịch bịch bịch” lên vách tường mấy bước, tiếp tục nhảy lên cao, cả người như diều gặp gió, bay tít lên bầu trời.

[Yên La Cửu Thức]

Đây chính là khinh công có một không hai và mạnh nhất của trò chơi trong giai đoạn hiện tại, cũng là công pháp giữ mạng của người chơi Đường Môn, cao thâm hơn những môn phái khác một khoảng.

"Ngươi tưởng làm vậy là có thể chạy thoát hả?"

Sơn Hà Vô Dạng bật cười lạnh, định sử dụng khinh công phi thân đuổi theo rồi dùng kiếm đâm đối thủ ngã xuống.

Ai ngờ chỉ nghe có tiếng “phần phật”, sau lưng Độc Cô Tiểu Linh duỗi ra một đôi cánh, cả người trôi nổi bay lên cao tận mấy mét, rồi “bịch” một phát, đáp xuống đỉnh tháp cao.

"Mẹ kiếp! Đó là thứ gì? Cánh à?"

"Bố tổ sư nó, còn có thứ như vậy hả?"

Thấy cảnh này, toàn trường rộ lên một hồi. Cô nàng này cũng vô lại quá đi thôi, ngay cả cánh cũng lôi ra, chẳng lẽ tính bay hả?

"Này…"

Dù là một cao thủ chuyên nghiệp từng trải sự đời và luôn luôn giữ vững tinh thần tỉnh táo khi đối phó kẻ địch như Sơn Hà Vô Dạng, khi nhìn thấy Độc Cô Tiểu Linh lôi cánh ra cũng không khỏi trợn mắt há hốc mồm.

Rốt cuộc ngươi có biết xấu hổ không hả? Má nó chứ, làm ra một cơ quan con rối thì thôi đi, còn chế được cả cánh, chuyện này… Đây còn là trò chơi võ hiệp nữa không?

"Kia rốt cuộc là tình huống gì vậy?"

Bách Chiến Vô Địch ngơ ngẩn nhìn Độc Cô Tiểu Linh bay lên đỉnh tháp trong đấu trường mà không biết nên giải thích như thế nào.

Đám Vương Viễn đưa mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng nói: "Đây chính là sức mạnh của khoa học!"

"Ngươi không leo lên nổi đâu!"

Độc Cô Tiểu Linh ngồi xổm trên đỉnh tháp, cười hì hì bắt chuyện với Sơn Hà Vô Dạng.

"…"

Sơn Hà Vô Dạng muốn câm nín.

Tòa tháp kia cao khoảng vài chục mét, trong trò chơi tuy có khái niệm khinh công nhưng không biến thái đến vậy. Dùng khinh công có thể nhảy cao mấy trượng, vượt nóc băng tường, nhưng muốn nhảy lên tòa tháp cao mấy chục mét là chuyện hoàn toàn không dễ dàng.

Dù sao đây cũng là trò chơi võ hiệp.

Phái Hoa Sơn không phải là môn phái dựa vào khinh công để kiếm cơm như Đường Môn, lấy đâu ra vốn liếng để nhảy lên chỗ cao như vậy.

Muốn đánh bại con rối nhất định phải đánh bại Độc Cô Tiểu Linh, khổ nỗi hiện tại cô nàng đang đứng ở vị trí bất bại… chỉ có thể xuống tay với con rối.

"Hồi Xuân! Đánh y đi!"

Độc Cô Tiểu Linh chỉ Sơn Hà Vô Dạng và ra lệnh cho con rối.

"Gào!"

Hồi Xuân gào thét, trên người hiện lên bóng mờ của một con "Song Đầu Ma Viên", đập một quyền về phía mục tiêu. Sơn Hà Vô Dạng bất đắc dĩ vô cùng, đành phải tiếp tục quần nhau với Hồi Xuân.

Hồi Xuân da dày thịt béo, chỉ số phòng thủ cao kinh người. Cuồng Phong Khoái Kiếm của Sơn Hà Vô Dạng có lực phán định không cao, mặc dù mỗi kiếm đều dùng hết toàn lực đánh trúng con rối nhưng hiệu quả tạo ra không quá lớn…

Độc Cô Tiểu Linh đứng trên cao, thỉnh thoảng thả một cơ quan hay bắn lén một phát quấy rối Sơn Hà Vô Dạng, ép y phải nhọc lòng đối địch.

Hai đánh một quả thực khiến người ta rất bực bội.

"Cứ tiếp tục thế này, lão đại chắc chắn sẽ chịu thua thiệt!" Đám Ngũ Nhạc Hùng Phong thấy Sơn Hà Vô Dạng bị dây dưa suốt như vậy thì cũng thầm lo lắng.

Song Sơn Hà Vô Dạng vẫn tỉnh táo phân tích tình hình.

Con rối là vật chết, chỉ chịu phán định không chịu tổn thương, kiếm pháp Cuồng Phong Khoái Kiếm có công kích cao nhưng lực phán định thấp không thể khiến nó bị thương. Muốn đối phó với nó chỉ có thể dùng kiếm pháp có phán định cao, mà nói đến kiếm pháp có đặc điểm này của phái Hoa Sơn…

Trên mặt Sơn Hà Vô Dạng lại xuất hiện luồng khí tím, kiếm chiêu đột nhiên chậm lại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận