Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 666: Người thành thật Trương Thúy Sơn

Vừa rồi Không Văn còn kêu gọi ba người cùng lên vây đánh Trương Tam Phong, nhưng lúc này lại bị vũ lực của lão làm cho khiếp sợ.

“Thứ cho không tiễn xa được!”

Trương Tam Phong chẳng thèm nhìn Không Văn lấy một cái, lạnh lùng phun ra một câu.

Chúng tăng Thiếu Lâm nghe vậy cũng thở phào một hơi, vội vàng đứng dậy rời khỏi Chân Võ đại điện.

Thiếu Lâm tự cũng chuồn rồi, những môn phái khác hiển nhiên không dám kết thù với Trương Tam Phong, cho nên các môn phái lớn đều lần lượt tạm biệt, rồi dẫn chúng đệ tử xuống núi...

Thấy các môn phái lớn tiếp tục rời đi, Vương Vũ hành lễ với Trương Tam Phong và nói: “Trương chân nhân, việc đã xong rồi, vậy tiểu tăng cũng nên trở về thôi!”

“Xin dừng bước!”

Lão quay người lại, nắm lấy cánh tay của hắn và đáp: “Chuyện lần này cũng may mà có Ngưu thiếu hiệp! Bằng không, với tính cách của Ngũ đồ đệ ta, chỉ sợ kiểu gì cũng sẽ tự vẫn để tạ tội! Tuy trên người lão đạo ta không có của nả gì nên hồn, nhưng một thân công phu này thì vẫn được. Người chơi các ngươi chú trọng phần thưởng, nên lão đạo ta cũng không thể để ngươi trở về tay không được!”

“Trương chân nhân nói quá lời!”

Vương Vũ nói lời chính nghĩa hùng hồn: “Tế thế cứu người chính là bổn phận của người xuất gia, sao tiểu tăng có thể là loại người ham muốn võ học của lão nhân gia ngài được?”

Khi nói những lời này, trong lòng hắn lại rơi đầy nước mắt.

Mẹ nó chứ, loại đại cao thủ ở cấp bậc như Trương Tam Phong tự mình truyền nghệ, đây mẹ nó chính là cơ hội ngàn năm khó gặp. Đáng tiếc, ngộ tính của hắn quá thấp, mà lão cũng là người vô cùng thông minh, cho dù có muốn dạy Vương Vũ võ học của lão, thì hắn cũng không thể học được.

Chỉ có thể dằn lòng giả bộ, rồi trút oán khí trong lòng mà thôi.

“Chuyện này...”

Vương Vũ có Phật pháp tầng mười, điểm hiệp nghĩa mấy nghìn, lại rất mẫn cảm với NPC.

Nghe được lời nói của hắn, sắc mặt của những anh hùng Võ Đang và Trương Tam Phong đều thay đổi, ánh mắt nhìn hắn từ khen ngợi biến thành kính nể.

Mario thì lại mang vẻ mặt bất ngờ, không nhịn được mà nói chuyện riêng: “Ngươi thật sự là Lão Ngưu sao? Đây còn là Ngưu ca thối tha không biết xấu hổ, ra sức lợi dụng người khác, thà chết chứ không chịu thiệt của ta sao?”

“”Khen trật rồi!” Vương Vũ nhịn cơn đau trong lòng, vốn không nên thể hiện làm gì.

“Là lão hủ lỗ mãng rồi!” Trương Tam Phong nói với vẻ mặt xấu hổ: “Ngưu thiếu hiệp thật có đức độ, tế thế cứu người, khiến lão hủ khâm phục! Nhưng ngươi cứ đi như vậy, lão hủ vẫn sẽ cảm thấy mắc nợ ngươi gì đó.”

“Ha ha!”

Vương Vũ cười ha ha và đáp: “Thực ra ngươi cũng không cần cảm thấy mắc nợ, vốn dĩ ta tới đây, cũng là để tìm Tạ Tốn!”

“Ngươi cũng tới vì Đồ Long Đao sao? Không thể nào!” Lão hơi sững sờ.

“Đồ Long Đao không có bất cứ lợi lộc gì với ta hết!” Hắn đáp: “Những công pháp mà ta tu luyện, Trương chân nhân có thấy quen mắt không?”

“Lẽ nào là Kim Cương Bất Hoại Thần Công?” Lão liếc mắt đánh giá hắn, kinh ngạc hỏi.

“Không sai!”

Hắn đáp: “Môn thần công này chỉ có Không Kiến thần tăng biết, mà Không Kiến thần lại tăng chết trong tay của Tạ Tốn, vậy muốn tìm kiếm và lĩnh hội công pháp này, chỉ đành hỏi Tạ Tốn mà thôi! Nếu Trương ngũ hiệp đã có nỗi niềm khó nói, vậy tiểu tăng hiển nhiên không thể cưỡng ép làm khó người.”

“Chuyện này...”

Trương Tam Phong nhìn Trương Thúy Sơn có chút khó xử, đáp: “Ngươi cũng biết chuyện giữa Tạ Tốn và Không Kiến thần tăng sao?”

“Có nghe nói một chút rồi ạ!” Y đáp: “Nếu Ngưu thiếu hiệp không phải tìm Tạ đại ca để trả thù, vậy nói tung tích của y cũng không phải là chuyện không thể, chỉ có điều...”

“Trương ngũ hiệp không cần khó xử!” Vương Vũ khoát tay bảo: “Có thể có được hay không đều là cơ duyên của ta, tuyệt đối không thể cưỡng cầu, những tâm không thể nắm bắt được, lại là những tâm mà chúng ta luôn theo đuổi, chính vì vậy mới không mang lại được bất cứ kết quả tích cực nào.”

“Thật quá lợi hại!”

Mario sắp quỳ mọp xuống trước Vương Vũ!

Con lừa ngốc chết tiệt này không hổ là tên đại gian trá Phật pháp tầng mười. Một chiêu lạt mềm buộc chặt còn kèm theo cả triết lý Phật pháp, xem ra mình có thời gian cũng phải đọc Đạo Đức Kinh, để sau này làm việc xấu cũng có thể làm màu hơn một chút.

“Cảm ơn Ngưu thiếu hiệp đã hiểu!” Trương Thúy Sơn là một người thẳng thắn, y thật sự coi chiêu lạt mềm buộc chặt đó của hắn là thật. Lúc này, mới lôi từ trong lòng ra một quyển sách và đưa cho hắn: “Đây là vật do chính sư phụ đã tặng, hôm nay ta tặng lại cho Ngưu đại hiệp!”

[Đạo Đức Kinh] (Bản viết tay của Trương Tam Phong): Đạo cụ quý giá.

Giới thiệu vật phẩm: Đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật. Nhân pháp địa, địa pháp thiên, thiên pháp đạo, đạo pháp tự nhiên. Quyển sách này ẩn chứa đạo lý của trời đất, và sự huyền bí của vũ trụ.

“???”

Nhận quyển sách trong tay Trương Thúy Sơn, Vương Vũ ngây người ra tại chỗ.

Đừng chứ, sao ngươi không ra bài theo thói quen? Ta lấy thứ này thì có ích gì? Ta chỉ đang khách sáo một chút thôi có được không, ngươi đừng nghiêm túc như vậy mà.

Vương Vũ đã sắp sụp đổ, sớm biết đầu óc y không ổn thế này, thì hắn đã dứt khoát từ chối rồi.

“Ồ! Bể mánh rồi! Cho ngươi thể hiện này!” Mario thuận tay gửi một biểu cảm khinh bỉ!

Lần này, Vương Vũ xem như đã bê đập đá lên chân mình rồi. Lời đã nói ra, hắn cũng không thể thu lại được. Chuyện đã đến nước này, chỉ có thể cắn nát răng nuốt xuống bụng, ngậm bồ hòn làm ngọt. Có bài học lần này rồi, lần sau không thể khách sáo với loại người thành thật như Trương Thúy Sơn nữa.

“Nếu là bản viết tay của Trương chân nhân, chắc chắn chính là bảo vật vô giá, tiểu tăng xin nhận!” Vương Vũ nhét Đạo Đức Kinh vào trong ngực, xoay người định rời đi.

“Á...”

Đúng lúc này, đột nhiên nghe được một tiếng kêu thảm thiết, chẳng hiểu tại sao Trương Vô Kỵ lại hôn mê bất tỉnh.

“!!”

Trương Vô Kỵ đột nhiên té xỉu, mọi người ở trong đại điện không khỏi cả kinh.

Du Liên Châu lập tức bước tới, bàn tay đặt lên ngực Trương Vô Kỵ xoa bóp vài lần. Ai ngờ nhóc vẫn không khá hơn chút nào, cả người lạnh lẽo, hơi thở phát ra từ lỗ mũi vô cùng yếu ớt. Dù Du Liên Châu đã vận lực xoa bóp, nhưng vẫn không thấy Trương Vô Kỵ tỉnh lại. Mọi người thấy vậy, ai nấy đều thay đổi sắc mặt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận