Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1189: Người quen cũ

"Bá Chủ Giới Ăn Mày?"

Nhìn thấy cái tên nhiệm vụ này, Vương Viễn có chút cay mắt, bá chủ trong đám ăn mày không phải là kẻ trước kia gây chiến với mình - Phong ca sao? Không lẽ lão già mập trước mắt này mới là bá chủ thực sự?

Thật ra nói đến quan hệ với Cái Bang, Vương Viễn cũng không tự tin lắm, dù gì chấp pháp trưởng lão của Cái Bang là Lão Bạch cũng chết trong tay hắn, chiến một trận ở Tụ Hiền Trang, Vương Viễn lại đắc tội với không ít lãnh đạo Cái Bang. Cái Bang thậm chí còn vì Vương Viễn mà đường đường là môn phái hàng đầu bị hệ thống trảm cho một đao.

Bây giờ dù là người chơi hay NPC, đều có một sự căm ghét không thể giải thích được với Vương Viễn.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, quan hệ của hắn với bang chủ Cái Bang Hồng Thất Công và Hoàng Dung coi như không tồi, hơn nữa thân phận bây giờ của Vương Viễn lại là đệ tử thủ tịch của trụ trì chùa Thiếu Lâm Huyền Từ, Hiệp Thánh Phật Môn, Hiệp Chi Đại Giả, hàng loạt các danh hiệu đao to búa lớn.

Với thân phận của Vương Viễn, giới thiệu hai tên ăn mày đi xin cơm chắc cũng không phải vấn đề.

"Được rồi, ta có thể thử xem!"

Suy tư một lúc, Vương Viễn vẫn tiếp nhận nhiệm vụ này.

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã chấp nhận nhiệm vụ cốt truyện ẩn Bá Chủ Giới Ăn Mày]

Cấp độ nhiệm vụ: Đại Triển Quyền Cước.

Nội dung nhiệm vụ: Giới thiệu Tô Bảo và Tô Xán gia nhập Cái Bang.

Phần thưởng nhiệm vụ: Không xác định

Bối cảnh nhiệm vụ: Tạo hóa trêu ngươi, thân mang tài Trạng Nguyên, lại rơi vào cảnh trở thành kẻ ăn mày.

"Đa tạ đại sư, đa tạ đại sư!"

Tô Bảo thấy Vương Viễn đồng ý giúp mình tới Cái Bang tìm việc, cảm động tới mức liên tục chắp tay thi lễ.

Tô Xán đứng ở một bên vẫn tỏ vẻ không vui, hiển nhiên đứa nhỏ này vẫn chưa bị sự thực làm mài mòn góc cạnh, vẫn tưởng rằng bản thân là một đại thiếu gia không lo cơm ăn áo mặc.

Bởi vì một nữ nhân mà khiến bản thân rơi vào cảnh ngộ nghèo túng, người như này đầu óc chẳng lẽ không có vấn đề sao?

"Hắt xì!"

Ở nơi xa cuối chân trời, đồng chí Lão Ngưu bỗng hắt hơi một cái.

....

Ăn mày đều có địa bàn của riêng mình, về sau Tô Bảo và Tô Xán muốn kiếm cơm ở Kinh Thành, Vương Viễn lại chỉ quen biết hai vị thủ lĩnh Cái Bang là Hồng Thất Công và Hoàng Dung, không thể chạy tới Lâm An xa xôi nhờ họ giới thiệu. Tất cả những gì có thể làm lúc này là trực tiếp đi tìm Lão Đại của họ ở tại Kinh Thành.

Tô Bảo là người có chuẩn bị, phân đà của Cái Bang Kinh Thành nằm ở đâu, hắn ta đã sớm hỏi thăm rõ ràng rành mạch.

Đi thẳng một đường về phía tây của vùng ngoại ô thành Yến Kinh, Vương Viễn được dẫn tới trước cửa một khu nhà đổ nát, đứng từ xa đã ngửi thấy mùi thối hoắc truyền tới từ bên trong.

"Đau đầu..." Giờ Vương Viễn thực sự có chút may mắn khi ban đầu mình không chọn gia nhập Cái Bang, nếu không chỉ nguyên cái mùi vị này đã đủ ảnh hưởng đến khẩu vị nửa đời sau của Vương Viễn rồi.

“Phân đà Cái Bang, không nên xông loạn!” Vương Viễn vừa định dẫn hai cha con họ Tô tiến vào trong tứ hợp viện, một tên ăn mày đang ngồi phơi nắng trước cửa đột nhiên lười biếng lẩm bẩm, sau đó nhướn mày, mở to đôi mắt đầy ghèn, cao thấp đánh giá ba người Vương Viễn.

Khi hắn nhìn thấy Vương Viễn mặc áo cà sa, đột nhiên có chút kinh ngạc.

Xem ra NPC này cũng biết địa vị của Thiếu Lâm Tự.

"A di đà Phật!"

Vương Viễn niệm một tiếng Phật hiệu, sau đó nói với người ăn mày: "Tiểu tăng chính là đệ tử thân truyền của trụ trì Thiếu Lâm Tự Huyền Từ, nay có việc muốn gặp gỡ Đà chủ của các người!"

"A a a...Để ta đi thông báo!"

Tên ăn mày kia vừa nghe thấy tên của Huyền Từ, vội vàng đứng dậy, khách khí chạy vào trong sân.

"Không hổ là cao tăng Thiếu Lâm! Quả nhiên rất có mặt mũi!" Tô Bảo tỏ vẻ ngưỡng mộ: "Nếu không phải Hoàng đế bắt chúng ta đi làm ăn mày, ta cũng sẽ đi làm Hòa thượng. Đều là kiếm cơm cả mà, Hòa thượng đi kiếm cơm trông đỡ hơn chút."

Lão già này, chỉ bằng một lời nói đã bộc lộ được bản chất của Thiếu Lâm Tự.

“Được rồi, đừng nói nhảm nữa!” Vương Viễn nói: “Muốn vào Thiếu Lâm Tự phải có bằng tốt nghiệp đại học, ngươi có biết viết chữ to không?"

“Ta vẫn nên đi làm ăn mày thì hơn!” Tô Bảo trầm mặc.

"Cao đồ của Thiếu Lâm Huyền Từ đại giá quang lâm tới phân đà Yến Kinh của Cái Bang, Lê mỗ lại không biết mà tiếp đón từ xa, xin thứ tội, thứ tội..."

Hai người đang nói chuyện vớ vẩn thì một giọng nói quen thuộc bỗng truyền tới từ trong sân.

Sau đó chỉ thấy một người ăn xin mù được người khác nâng đỡ, chậm rãi bước ra bên ngoài.

Người ăn mày ấy có dáng vẻ cường tráng, trên lưng đeo chín túi tiền, toàn thân bẩn thỉu, vừa nhìn thấy rõ mặt, Vương Viễn không khỏi kinh ngạc thốt lên: "Lão Lê, sao lại là ngươi?!"

Đà chủ phân đà tại Yến Kinh của Cái Bang không ngờ lại chính là Lê Sinh, người quen cũ của Vương Viễn.

Không ngờ anh chàng này lại an cư lạc nghiệp ở Kinh Thành, làm lão đại một phương.

"Thanh âm này nghe thật quen tai!"

Nghe thấy giọng nói của Vương Viễn, Lê Sinh có chút sững sờ, trong lòng đột nhiên có chút kích động: "Chẳng lẽ ngươi chính là Ngưu ca?"

“Chính là ta!” Vương Viễn nói.

“Hóa ra là Ngưu ca!” Lê Sinh hưng phấn nói: “Từ lần từ biệt trước, chúng ta đã không gặp nhau chắc khoảng một năm rồi!"

"Không tới mức đó..." Vương Viễn nói: "Một năm này đã xảy ra rất nhiều chuyện, không ngờ ngươi vẫn quyết định ở lại thành Yến Kinh."

“Đúng vậy, sau khi Kiều bang chủ bỏ bang mà chạy, Bạch trưởng lão lại bị ngươi giết chết... chúng ta như rắn mất đầu, ta vừa hay lại là đệ tử Cái Bang có lai lịch lâu đời nhất ở thành Yến Kinh, thế là liền đảm nhiệm chức vụ Đà chủ phân đà Yến Kinh của Cái Bang." Lê Sinh nói.

Vương Viễn vui vẻ: "Nếu ngươi đã là Đà chủ thì chuyện dễ làm rồi!"

Người quen dễ làm việc, lúc đầu Vương Viễn còn lo lắng người của Cái Bang sẽ gây khó dễ cho mình, nhưng Đà chủ lại chính là người quen cũ bấy lâu, nghe ý tứ của Lê Sinh, bản thân hắn ta có thể lên chức Đà chủ, ít nhiều còn nhờ công Vương Viễn.

“Không biết Ngưu ca có chuyện gì?” Lê Sinh hỏi.

“Cũng không phải chuyện gì to tát!” Vương Viễn nói: “Ta có hai người bạn, bởi vì một vài chuyện mà đắc tội Hoàng đế, cho nên bị giáng cấp trở thành ăn mày. Đệ tử Cái Bang nhiều như mây, chắc không thiếu chỗ cho hai kẻ này đâu nhỉ."

Bạn cần đăng nhập để bình luận