Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 246: Máu rắn

Một chiêu đã tháo được khớp cánh tay Lương Tử Ông, tay phải Vương Viễn lại tung ra một chưởng "Kim Cương Nộ Mục", vỗ vào ngực lão ta.

"Uỳnh"!

Lương Tử Ông bị một chưởng vỗ bay ra ngoài, đập mạnh lên vách tường, miệng phun ra máu tươi, mắt thấy sắp không sống được.

Thời gian có hạn, Vương Viễn cũng lười bổ thêm một đao cho con gà què ấy. Sau khi đánh bay Lương Tử Ông, Vương Viễn tiện tay mò vật liệu trong giỏ trúc sau khi con rắn chết.

[Xương Phúc Xà] + 1: Vật liệu quý giá, vừa dẻo dai vừa chắc chắn lại linh hoạt, có thể chế tác thành cơ quan tinh xảo.

[Thịt Phúc Xà] + 5: Nguyên liệu nấu ăn quý giá, con phúc xà này được Lương Tử Ông dùng dược liệu quý giá nuôi nấng hai mươi năm, từ màu đen biến thành màu đỏ. Thịt rắn chính là trân phẩm, có công hiệu tăng thuộc tính.

[Máu Phúc Xà] + 1: Dược liệu quý giá, sau khi dùng kháng độc +20, cảnh giới nội công +1, cũng có thể dùng để chế "Tạo Hóa Đan".

"Thu hoạch lớn rồi!"

Thấy ba thứ vật liệu trong tay, Vương Viễn vô cùng kích động, nhất là sau khi đọc thuộc tính của phúc xà, Vương Viễn không kiềm được kêu lên thành tiếng.

Không ngờ máu rắn không những tăng kháng độc, mà còn có thể tăng cảnh giới nội công.

Nội công là công pháp quan trọng nhất của người chơi.

Sau khi người chơi học được công pháp, thứ đầu tiên tăng lên đều là nội công.

Tuy rằng Vương Viễn đã học được "Dịch Cân Kinh", nhưng cảnh giới vẫn chỉ dừng lại ở Sơ Khuy Môn Kính, nếu cùng cấp bậc thì tu luyện nội công chậm hơn rất nhiều tu luyện chiêu thức. Dịch Cân Kinh là Thần Công Cái Thế, cần độ thông thạo cao khủng khiếp.

Từ Sơ Khuy Môn Kính đến Lược Hữu Tiểu Thành ít nhất cũng phải treo ba ngày ở phòng luyện công, không ngờ máu rắn này lại có thể trực tiếp tăng lên một tầng cảnh giới, giá trị này lớn thế này có thể tưởng tượng được.

Xương rắn và thịt rắn đương nhiên cũng quý, nhưng so với máu rắn thì đương nhiên làm kém hơn khá nhiều.

"Tìm được người kia rồi! Hắn ở chỗ này!"

Vương Viễn cất vật liệu vừa định rời đi, thì ngoài sân vang lên tiếng la hét.

Theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy bảy tám người chơi đang đứng trong sân chỉ vào Vương Viễn la lên: "Là một tên hòa thượng Thiếu Lâm, trên đầu có ký hiệu, đừng để hắn chạy!"

Vừa nói, mấy đệ tử Đường Môn vừa nhấc cung nỏ trong tay lên, vài mũi tên nỏ bay "vèo vèo" về phía Vương Viễn.

Hiển nhiên đây là những người chơi nhận được thông báo của hệ thống, có ý đồ cướp Bạch Đà ngọc lệnh nên đuổi tới!

"Hừ!"

Đối diện với mũi tên nỏ bay về phía mình, Vương Viễn chỉ hừ lạnh một tiếng, vung tay trái lên, bắt lấy toàn bộ tên vào trong tay.

"???"

Đám đệ tử Đường Môn trong sân thấy thế đều sửng sốt.

Hệ thống võ học công pháp trong "Đại Võ Tiên" khá là chặt chẽ.

Đương nhiên là vẫn có chiêu thức tay không đỡ đao, nhưng chỉ bắt được vũ khí cận chiến mà thôi. Người chơi bình thường từ trước đến nay đều dùng chiêu thức đón đỡ đối với các đòn tấn công tầm xa, hoặc là dùng thuộc tính kháng trực tiếp.

Đại hòa thượng này lại tà môn đến vậy, dùng tay không bắt được mũi tên đang bay về phía mình, thật sự không tưởng tượng nổi.

"Quay về!"

Sau khi bắt được mũi tên vào tay, Vương Viễn lại thầm vận nội lực, rồi vung tay lên.

"Vù vù vù!"

Những mũi tên trong tay hắn trực tiếp bị ném trở về.

"Đại Võ Tiên" là game võ hiệp, bất cứ đòn tấn công nào của người chơi đều có hiệu quả là đả thương người khác, đừng nói là ném tên lại, dù là lá cây hay cành hoa, chỉ cần đủ nội lực là đều có thể làm người khác bị thương.

Người chơi trong sân đương nhiên là không có bản lĩnh tay không bắt tên như Vương Viễn, thấy hắn ném tên trở về, chỉ đành đỡ đòn.

Hai người chơi Thiếu Lâm cầm đầu giơ trường côn trong tay lên, sử dụng công pháp Trung Cấp "Vi Đà Côn Pháp" của Thiếu Lấm để chắn trước mặt mọi người.

"Cạch cạch cạch!"

Mũi tên bắn vào trường côn của hai người.

Hai đệ tử Thiếu Lâm chợt thấy hai tay tê rần, phải đỡ đòn có sức mạnh lớn khiến hai người không tự chủ được phải lùi về sau, mỗi khi đỡ được một mũi tên thì đều phải lùi về sau một bước. Sau khi đỡ hết số tên Vương Viễn ném, hai người đã phải lùi về sau bốn bước.

"Lạch cạch... lạch cạch..."

Tất cả mũi tên đều rơi xuống đất, trong sân nhất thời lặng ngắt như tờ. Vừa rồi mọi người chỉ là vô cùng kinh ngạc, nhưng bây giờ vẻ mặt của tất cả mọi người nghiễm nhiên trở thành kinh hãi.

Mọi người đều biết, hiệu quả tấn công và lực tấn công có liên quan đến trọng lượng vũ khí. Lực cánh tay của người chơi càng mạnh, vũ khí càng nặng thì hiệu quả càng cao.

Ám khí và mũi tên là vũ khí nhẹ nhất, hiệu quả từ trước đến nay đều rất thấp. Đệ tử Đường Môn cùng những người chơi tham gia môn phái có sử dụng ám khí khác từ trước đến nay đều chú trọng vào thân pháp, lực cánh tay không cao lắm.

Còn hòa thượng Thiếu Lâm tự thì xưa nay nổi tiếng về sức mạnh, trường côn trong tay côn tăng đều nặng hơn đao kiếm ám khí, cho nên hiệu quả tấn công của côn tăng là tốt nhất trong các nhánh môn phái.

Tấn Thiết Côn trong tay hai đệ tử Thiếu Lâm kia lại càng vô cùng nặng, hiệu quả tấn công cũng cực cao, nhưng ai ngờ hai người này lại bị mấy mũi tên đánh cho phải lui mấy bước.

Tuy Vương Viễn cũng là hòa thượng, nhưng trong tay hắn không hề có cung nỏ, chỉ cầm mũi tên ném ra như ném ám khí mà đã có được hiệu quả này, đủ thấy rằng sức tấn công của hắn cực kỳ cao, có thể nói là lực cánh tay mạnh khủng khiếp.

Có thể sử dụng võ học trung cấp cũng đủ để chứng minh những người chơi này là cao thủ đã xuất sư, đương nhiên họ sẽ không bị hù doạ dễ dàng như vậy.

Mặc dù Vương Viễn có khả năng xử lí tình huống kinh người nhưng chiến đấu cũng không chỉ đơn giản là phán đoán các đòn tấn công của đối thủ.

"Cùng tiến lên!"

Hai tên đệ tử cầm đầu thuộc phái Thiếu Lâm hét lớn một tiếng, xách côn thép tung người nhảy lên, đập thẳng về phía Vương Viễn.

[Đương Đầu Bổng Hát]

Chiêu thứ nhất trong bộ chiêu thức Vi Đà Côn Pháp, lực sát thương lớn, hơn nữa còn kèm theo hiệu ứng choáng, là chiêu thức khởi đầu của các côn tăng phái Thiếu Lâm. Lối đánh mà họ thường dùng là làm choáng đối thủ, sau đó bồi tiếp chiêu thứ hai hoặc để đồng đội ra đòn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận