Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1228: Đánh bại ngũ tản nhân

“Vô Kỵ cô nương, ngươi thật lợi hại! Trực tiếp phá giải được Tứ Cực Mê Long trận này rồi…”

Thanh Trúc Tiểu Phiến vẫn còn đang khiếp sợ vì thủ đoạn phá trận của Tống Dương, mà đám người Tống Dương, thì lại nhìn chằm chằm vào trái tim trong tay Vương Viễn, thi thể Lãnh Khiêm ở dưới chân hắn và ngũ tản nhân lảo đảo xiêu vẹo, hiển nhiên đã không nói nên lời.

“Không… không phải ta phá trận…”

Tống Dương nói: “Là lão Ngưu…”

“Lão Ngưu? Chuyện này…”

Thanh Trúc Tiểu Phiến quay đầu nhìn qua, trông thấy cảnh tượng trước mắt, cũng lập tức sững sờ.

Được rồi, cách thức phá trận pháp đơn giản nhất vẫn là giết chết BOSS bày trận.

Cùng một đội ngũ, cùng chung tin tức, cho nên lúc này mọi người đều có thể nhìn thấy thông tin của ngũ tản nhân, biết năm người ở trước mặt này đều là BOSS cấp một trăm.

Theo lý mà nói, đám người Bạch Hạc Lưỡng Sí đều là cao thủ trong cao thủ, ngày thường vượt mười cấp, hai mươi cấp đánh BOSS cũng không tính là vấn đề khó khăn gì, nhưng cũng chỉ không khó mà thôi, chứ tuyệt đối không dễ dàng cho lắm.

Đặc biệt là BOSS, một khi qua cấp một trăm, chính là cao thủ hạng nhất cấp bậc Xuất Thần Nhập Hóa, đều có thủ đoạn bảo vệ tính mạng của riêng mình, cho dù có thể áp chế, nhưng muốn đánh chết bọn họ cũng phải tốn một phen tính toán.

Thế nhưng từ khi Vương Viễn rời khỏi đội ngũ, một mình tiến vào trận, đến khi Lãnh Khiêm bị giết, mê trận được giải, còn chưa đến ba phút.

Phải biết rằng, ngũ tản nhân chính là BOSS tổ hợp, mỗi một người trong số đó có thực lực của cao thủ hạng nhất, năm người phối hợp với nhau, thực lực tuyệt đối không đơn giản như một cộng một, ít nhất cũng phải có trình độ của cao thủ hạng nhất từ cấp một trăm năm mươi trở lên.

Một mình Vương Viễn đấu đơn với năm BOSS cấp một trăm, không chỉ vẫn luôn chiếm vững thế thượng phong, mà còn đánh chết BOSS mắt trận trong khoảng thời gian ngắn như vậy, thực lực như vậy quả thực khiến người căm tức.

Các vị ngồi đây đều là cao thủ đỉnh cấp trong nghề, cực kỳ tự tin về thực lực của mình, tuy rằng biết thực lực của Vương Viễn chắc chắn không yếu, nhưng cũng không ngờ hòa thượng này có thể mạnh đến mức độ đó.

Cho dù Bạch Hạc Lưỡng Sí đã bại mấy lần dưới tay Vương Viễn, cũng thấy kinh ngạc.

Vương Viễn mạnh hơn mình, Bạch Hạc Lưỡng Sí thừa nhận, cũng tâm phục khẩu phục, nhưng y đã là cao thủ đỉnh cấp trong nghề, tự cho rằng cho dù mình có yếu, cũng sẽ không yếu hơn Vương Viễn quá nhiều. Nhưng y hoàn toàn không ngờ tới, lúc này tu vi của Vương Viễn đã cao hơn mình không chỉ có một cấp bậc mà thôi.

Với cao thủ đỉnh cấp mà nói, trình độ cực hạn nhất cũng không phải chỉ là đánh ngang sức ngang tài với cao thủ cấp chưởng môn cấp một trăm hai mươi thôi đâu, Tống Dương vì nguyên nhân công pháp võ học, nên mạnh hơn người khác một chút, nhưng giới hạn cũng chỉ nằm ở chỗ không bại dưới tay cao thủ cấp chưởng môn cấp một trăm bốn mươi.

Mà Vương Viễn thì lại có thể hoàn toàn áp chế siêu cao thủ hạng nhất, sự chênh lệch này thực sự khiến người có hơi khó tin.

Dù sao thì ở trong mắt những người như Bạch Hạc Lưỡng Sí này, mình đã ở đỉnh cao trong nghề rồi, bây giờ trông thấy Vương Viễn, đột nhiên có một loại cảm giác ếch ngồi đáy giếng.

Không có cách nào khác, bàn về kỹ thuật, thì Vương Viễn học võ từ nhỏ, thân thủ mạnh mẽ, là nhất đại tông sư, trong trò chơi hoàn toàn không có đối thủ.

Còn bàn về việc phối trí võ học, trong thời đại toàn dân đều phối trí võ học cao cấp này, trên người Vương Viễn có ba môn Cái Thế Thần Công, cho dù là phần cứng hay là phần mềm, về phương diện nào cũng đều áp đảo hết. Với phối trí này, ném lên người Phi Vân Đạp Tuyết, cũng có thể kháng được BOSS cấp một trăm tốt luôn ấy chứ, huống chi là Vương Viễn.

“Tình huống gì đây, đây là…” Sau khi kinh ngạc qua đi, Bạch Hạc Lưỡng Sí hỏi.

Tuy rằng tình huống là gì thì trong lòng ai cũng biết rõ, nhưng y vẫn không dám tin vào sự thật trước mắt.

“A di đà phật!”

Vương Viễn thuận tay ném trái tim của Lãnh Khiêm trong tay mình đi, niệm dài một tiếng phật hiệu rồi bảo: “Cái đám khốn nạn này, nhìn thấy ta không chỉ không đầu hàng mà còn dám phản kháng.”

Tất cả mọi người: “…”

Cái gì gọi là ngang ngược? Là đây chứ đâu! Người bình thường nói lời này, chắc chắn sẽ bị người ta coi là chém gió, mà cùng nổi cáu. Nhưng lời này từ trong miệng Vương Viễn nói ra, lại rất có khí phách, khiến người không dám nghi ngờ, bởi vì hắn thật sự có năng lực này.



Độ khó của phụ bản Vây Công Đỉnh Quang Minh này, chủ yếu nằm ở trận pháp của Lãnh Khiêm.

Lãnh Khiêm ở đây, Tứ Cực Mê Long trận ở đây, người chơi có thể tìm được cách đi chính xác hay không là một chuyện, mà cho dù có tìm được, thì cũng sẽ bị các BOSS dụ tới rồi giết chết. Đây là điểm khó đầu tiên, cách thức phá giải thì lại cần một người chơi có cảnh giới kỹ năng trận pháp cao, nhanh chóng phá trận trong thời gian ngắn, để đội ngũ người chơi tiến vào phân cảnh BOSS.

Điểm khó thứ hai, thì lại là trận pháp [Ngũ Hành Hợp Nhất].

Sở dĩ thực lực của ngũ tản nhân tăng vọt trên diện rộng, nguyên nhân chủ yếu nằm ở trận pháp [Ngũ Hành Hợp Nhất] của Lãnh Khiêm.

Thực lực của năm BOSS cấp một trăm đã tăng vọt lên dưới sự hỗ trợ của trận pháp, hơn nữa còn kích hoạt chiêu thức đặc biệt, năm người hỗ trợ tấn công, phòng thủ cho nhau, cho dù người chơi phá trận và gặp được bọn họ, nhưng một thân một mình cũng khó có thể ngăn chặn được, ít nhất thì ở dưới sự vây công của năm người này, cũng phải chống đỡ được đến khi đồng đội liên tục vào được cảnh, mới có thể chuyển bại thành thắng.

Có thể gặp được một tên biến thái có thực lực khủng khiếp đến mức không có lý lẽ như Vương Viễn đây, cũng là chuyện mà năm người bọn họ không hề nghĩ tới.

Hiện giờ Lãnh Khiêm đã bị Vương Viễn dùng một vuốt moi tim ra, trận pháp [Ngũ Nhân Hợp Nhất] bị phá giải, bốn tán nhân còn lại không có trận hình hỗ trợ, chỉ còn là BOSS cấp một trăm, ngay cả chiêu thức đặc biệt cũng không thể kích hoạt được nữa.

Loại BOSS ở cấp bậc này, bất cứ một ai trong đám người Bạch Hạc Lưỡng Sí đứng ra cũng có thể đối phó được, bây giờ người chơi người đông thế mạnh, mọi người cùng nhau xông lên, không tốn bao nhiêu hơi sức, đã thành thạo đánh chết bốn tản nhân còn lại ngay tại trận.

Bạn cần đăng nhập để bình luận