Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 274: Thật và giả

"???"

Vương Viễn nhận được thông báo của hệ thống thì hơi đứng hình.

Gặp quỷ à? Không phải người chơi cần chủ động tìm bạn bè hỗ trợ sao? Sao Tống Dương này kỳ quái đến thế, vậy mà lại hệ thống thông báo thay.

Hơn nữa Tống Dương này cũng quái thật, Lạc Dương Tây Nam Lôi Cổ Sơn nằm ở Tiêu Dao Cốc, sao lại chạy đến Biện Lương xa tít dâng hương làm gì? Chẳng lẽ dâng hương cho cha mẹ Tô Tinh Hà không thành?

Dĩ nhiên, Tống Dương tế bái cho ai không quan trọng, chủ yếu là tin này do hệ thống gửi tới, về tình về lý, Vương Viễn nhất định phải đến hỗ trợ.

Vương Viễn không suy nghĩ nhiều, lập tức truyền tống đến Biện Lương.

Biện Lương còn được gọi là Biện Kinh, là một trong bốn đô thành lớn của Trung Nguyên, hơn nữa cực kỳ giàu có, còn phồn hoa hơn thành Lạc Dương nhiều.

Vừa tới Biện Lương, kênh đội của Vương Viễn nhảy lên một tin nhắn: "Bôi Mạc Đình mời Hoành Hành Vô Kỵ gia nhập đội ngũ."

"Bôi Mạc Đình cũng tới?"

Vương Viễn nhìn thấy thông báo thì hiểu rõ là có chuyện gì xảy ra rồi, xem ra hệ thống gửi tin cho nhóm bạn tốt. Cột bạn tốt của Tống Dương cũng chỉ có mấy người Vương Viễn mà thôi, có thể chạy đến nhanh như vậy chỉ có hắn và Bôi Mạc Đình.

"Ối ối không xong rồi, sao lại có hai người…"

Đúng lúc này, Bôi Mạc Đình kêu la trong kênh đội.

"Hai người gì?" Vương Viễn nghi ngờ hỏi.

"Lão Ngưu mau tới Biện Lương. Tọa độ 44547, 66548!" Bôi Mạc Đình nhìn thấy tin nhắn của Vương Viễn thì vội vàng nói: "Ta không phân biệt được người nào với người nào."

"???"

Tên Bôi Mạc Đình nói chuyện nửa vời, khiến Vương Viễn đang hơi mờ mịt càng rối loạn thêm.

Mấy phút sau, Vương Viễn đi tới tọa độ mà Bôi Mạc Đình nói.

Khi Vương Viễn nhìn thấy Bôi Mạc Đình và Tống Dương, hắn lập tức sửng sốt cả người.

Chỉ thấy Bôi Mạc Đình đứng bên cạnh hai Tống Dương, mà hành vi cử chỉ, thậm chí là ngoại hình của hai người đó giống nhau như đúc. Cả hai quấn lấy Bôi Mạc Đình, khiến y không phân biệt được đến tột cùng là ai thật ai giả.

Bôi Mạc Đình luống cuống tay chân, bị hai Tống Dương làm cho sắp khóc.

"Ngưu ca ơi, rốt cuộc ngươi cũng đến rồi, nhanh nhanh giúp ta…"

Bôi Mạc Đình thấy Vương Viễn từ xa tới thì kêu lên với vẻ mặt đau khổ.

Đừng nhìn Bôi Mạc Đình và Tống Dương cùng trong một đoàn thể nhỏ mà lầm, giao tiếp giữa hai người cơ hồ bằng không, dù sao y không phải một tên thấy con gái là xông lại liếm lám, còn cô nàng họ Tống lại càng là một trạch nữ biết tự mình kiếm chuyện vui đùa. Nếu không phải Độc Cô Tiểu Linh với Nhất Mộng Như Thị lôi kéo Tống Dương vào đoàn, mình cô nàng trốn ở Tiêu Dao Cốc cũng có thể chơi cả đời.

Bôi Mạc Đình vừa thấy thông báo của hệ thống thì lập tức truyền tống đến đây, ai ngờ lại thấy “Mỹ Hầu Vương” không phân biệt được thật giả, tức chết y.

Chuyện phân biệt này phải dựa vào trình độ thân quen.

Bôi Mạc Đình và Tống Dương căn bản không quen thuộc, y dĩ nhiên không biết cô nàng nào là thật rồi.

Vương Viễn với Tống Dương có một khoảng thời gian sớm chiều ở chung, hai người khá quen thuộc nhau.

Vương Viễn suy tư một lát rồi tiến về phía trước hỏi: "Tiểu Tống này, hôm nay ngươi ăn món gì thế?"

"Tôm hùm chua cay!"

"Tôm hùm chua cay!"

Hai Tống Dương đồng loạt trả lời.

"!!!!???"

Hắn nghe hai người trả lời thì lập tức giật mình.

Trong trò chơi, Tống Dương tên là Hoành Hành Vô Kỵ, Vương Viễn gọi cô nàng là "Tiểu Tống", tên giả hẳn không có phản ứng mới phải, nhưng ai biết tên này lại trả lời cùng lúc với Tống Dương.

Tên giả có thể bắt chước hoàn toàn cách nói năng, hành vi cử chỉ của Tống Dương, xem ra rất khó đối phó đây.

"Hmm!" Vương Viễn trầm ngâm một lại rồi lại hỏi hai người: "Gửi tin nhắn riêng đi, nói cho ta ngươi là ai!"

"Không gửi tin nhắn được…"

Hai Tống Dương trăm miệng một lời: "Nếu không ta đã gửi tin từ lâu rồi."

"Vậy thì khó rồi đây!" Vương Viễn nhịn không được nhíu mày.

"Bách Giải Phù có được không?" Vương Viễn ngẫm nghĩ, quay đầu hỏi Bôi Mạc Đình.

"Ta dùng rồi!" Bôi Mạc Đình lắc đầu nói: "Hệ thống nhắc nhở, trong trạng thái đặc biệt không thể trực tiếp dùng Bách Giải Phù."

"Bố khỉ!"

Vương Viễn sụp đổ, hệ thống chó má đúng là lợi dụng tất cả mọi chỗ, không để lọt bất cứ sơ hở nào.

Trong trò chơi, cách trực tiếp phân rõ thật giả chỉ có phù này thôi, nhưng ai biết trình độ bắt chước của Tống Dương giả cao như vậy, bất kể Tống Dương thật nói gì, nó đều có thể phục chế lại liên tiếp.

"Ta không tin cái gì ngươi cũng bắt chước được!"

Vương Viễn hơi híp mắt, đột nhiên vung tay ra, hai chưởng đánh về phía Tống Dương.

"???!!!"

Bôi Mạc Đình thầm giật mình.

Hòa thượng muốn làm gì đó, sao đột nhiên lại ra tay đánh người?

Đúng lúc Bôi Mạc Đình đang buồn bực, song chưởng của Vương Viễn đã đập tới trước ngực Tống Dương.

Hai Tống Dương thấy vậy đều lộ ra vẻ mặt bình tĩnh. Chớp mắt khi chưởng lực sắp đập tới, Tống Dương bên phải không chút hoang mang, chân di chuyển, thân thể xoay theo một góc độ quỷ dị, nhàn nhã tránh thoát đòn tấn công của Vương Viễn.

Mà Tống Dương bên phải mặc dù cũng lộ ra vẻ lạnh nhạt nhưng lại bị một chưởng của Vương Viễn vỗ trúng ngực, phun máu bay về phía sau.

Quả nhiên, hệ thống chỉ có thể bắt chước được động tác thông thường, nhưng loại thân pháp kiểu như Thất Đạp Tinh Cương nó mô phỏng không được.

"Cô là giả!"

Bôi Mạc Đình hơi sửng sốt, lúc này rút kiếm chỉ về phía Tống Dương, sau đó móc Bách Giải Phù trong ngực ra.

Trong tư duy của người bình thường, năng lực né tránh của quái sẽ cao hơn người chơi, cho nên Bôi Mạc Đình theo bản năng né đòn tấn công của Tống Dương như du hồn.

"Cô mới là giả!"

Vương Viễn hếch cằm về phía Tống Dương bị mình đả thương, tung người nhảy lên, thời điểm đến gần Bôi Mạc Đình thì vươn tay đoạt lấy Bách Giải Phù, chụp xuống tên giả dưới mặt đất.

"Ha ha ha ha ha ha!"

Tên giả cười thê lương, hai tay đẩy xuống mặt đất, cứ thế nằm ngang lướt về sau.

"Bịch!"

Phù chú trong tay Vương Viễn đập xuống mặt đất.

"Không chơi cùng các ngươi nữa! Gặp lại! Hừ hừ!"

Du hồn nọ tránh thoát hỏi Bách Giải Phù của Vương Viễn xong thì cười quái dị, thân thể trôi bổi bay lên, như chim chóc lướt thẳng về sau.

"Đừng để nó chạy!"

Bôi Mạc Đình thấy du hồn định chạy trốn thì cuống quít thúc giục Vương Viễn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận