Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1243: Pháo Oanh Thiên ra trận

Bây giờ Vương Viễn cũng xem như đã nhìn rõ rồi, Trương Vô Kỵ này chính là một hình nhân di động mở hack, chỉ cần ngươi gây sát thương chính không thể giết được hắn trong vòng một giây, thì hắn vẫn có thể hồi phục lại như lúc ban đầu, và lại vui tươi hớn hở.

Con mẹ nó thật không dễ xử lý gì.

Với suy tính ban đầu, lượng máu của Trương Vô Kỵ ước chừng tầm năm triệu, cho nên muốn đánh chết được hắn, nhất định phải gây ra sát thương chính năm triệu trong thời gian hiệu ứng của U Minh Quỷ Trảo.

Với điểm máu của người chơi ở giai đoạn hiện tại cũng chỉ ở tầm bảy, tám mươi nghìn, loại Tanker mạnh như Vương Viễn, lượng máu chẳng qua cũng chỉ ở khoảng một trăm năm mươi, một trăm sáu mươi nghìn mà thôi. Nào có thể thể chịu được bắn ngược sát thương năm triệu cơ chứ?

Nếu như mọi người cùng nhau gây sát thương chính thì còn đỡ, chia trung bình ra ngược lại cũng không sợ bị bắn ngược mà chết, nhưng Trương Vô Kỵ cần mười mấy người đồng thời ra tay quấn lấy, mới lộ ra sơ hở để Mario nhân chỗ trống mà luồn vào, nhưng người có thể gây ra lực sát thương chính thực sự, cũng chỉ có bốn người Vương Viễn…

Hơn nữa không nói đến bốn người này hoàn toàn không thể đánh ra được lực sát thương chính đến năm triệu, mà cho dù có đánh ra được, thì bốn người chia đều bắn ngược sát thương năm triệu, ít nhất cũng chết mất ba người…

Khó quá đi mất!

Quả nhiên, cao thủ tuyệt đỉnh không có tên nào là đèn cạn dầu hết, ghê tởm cũng có thể ghê tởm chết ngươi luôn.

“Bắn ngược sát thương của Trương Vô Kỵ không bao gồm cả gây sát thương chính tầm xa!”

Lúc này Điều Tử cẩn thận nói: “Ngươi xem, Linh Tử không mất máu.”

“Hở?”

Vương Viễn quay đầu nhìn lại, cũng đúng thật, một đợt gây sát thương chính vừa rồi, thanh máu trên đầu mọi người ít nhiều cũng đều bị Trương Vô Kỵ bắn ngược cho mất không ít máu, nhưng chỉ còn lại mỗi thanh máu trên đầu Độc Cô Tiểu Linh là vẫn đầy nguyên.

“Cái đó có tác dụng gì chứ?”

Bạch Hạc Lưỡng Sí nói: “Gây sát thương tầm xa có thể bùng phát được bao nhiêu lực sát thương? Huống chi cô ta cũng chỉ là một cơ quan sư, lẽ nào đại pháo Thần Võ có thể bắn trúng Trương Vô Kỵ được chắc?”

Quả thực trong trò chơi, vũ khí gây sát thương tầm xa của Đường Môn thuộc loại gây sát thương liên tục, còn gây sát thương chính mang tính bùng nổ đều cần đến cận chiến.

Thời gian hiệu ứng của U Minh Quỷ Trảo có hạn, nên nhất định phải bùng phát lực sát thương chính mới được, chỉ có một mình Độc Cô Tiểu Linh gây sát thương chính tầm xa, chắc chắn không thể bùng phát được năm triệu điểm.

Đương nhiên, đại pháo Thần Võ của cô chưa chắc đã không thể đánh ra được lực sát thương chính năm triệu, thế nhưng cái thứ như đại pháo Thần Võ này là dùng để đánh chiếm thành trì chứ không phải dùng để đánh nhau, dù sao thì độ chuẩn xác của thứ này cũng không đủ cao, thời gian ngắm bắn lại quá dài, bắn vào bia cố định còn có lúc thất thủ thì thôi, trên cơ bản, đánh loại BOSS vui tươi hớn hở như Trương Vô Kỵ này, tương đương với việc dùng đại pháo bắn muỗi, chỉ tổ lãng phí đạn.

“Ha ha ha! Nghĩ kỹ thì cũng chưa chắc đâu!” Vương Viễn cười ha ha, rút một ống dẫn vừa dài vừa thô từ trong ngực ra.

“Đây… đây là cái gì?”

Nhìn thấy vật kỳ quái trong tay Vương Viễn, mọi người đều chẳng hiểu gì.

Vương Viễn đắc ý đáp: “Đây là pháo Oanh Thiên! Linh Tử tặng ta đấy!”

“Thật sao?” Tống Dương nhíu mày.

“Pháo Oanh Thiên?” Bạch Hạc Lưỡng Sí quan sát cẩn thận một lúc rồi bảo: “Lẽ nào là nhập vai khiêng Bazooka sao?”

“Ái chà, ngươi cũng hiểu biết khá nhiều đấy…” Vương Viễn cười và đáp: “Đây chính là đại pháo Thần Võ bản thô sơ, tuy rằng uy lực đã yếu đi không ít, nhưng dùng để đánh nhau thì vẫn được.”

“Thật sao? Để ta chơi thử cho!” Bạch Hạc Lưỡng Sí duỗi tay định nhận, kết quả pháo Oanh Thiên vừa vào tay, hai tay đã chìm xuống, suýt chút nữa thì đập xuống đất.

“Mẹ nó, nặng như vậy sao?” Bạch Hạc Lưỡng Sí kinh ngạc bảo.

“Cho nên cái thứ này chỉ có ta mới có thể dùng được thôi!” Vương Viễn nhấc pháo Oanh Thiên khênh lên vai một cách không hề phí sức, sau đó nói: “Tiếp nào tiếp nào! Ta không tin lần này còn không đánh chết được ngươi!”

Mọi người đã từng được chứng kiến uy lực của đại pháo Thần Võ, nên có nỗi sợ hãi không giải thích được đối với súng đạn, lúc này, Vương Viễn làm ra một thứ kỳ quái như Bazooka này, khiến tất cả mọi người đều chấn động tinh thần, lại một lần nữa xông lên quấn lấy Trương Vô Kỵ.

U Minh Quỷ Trảo của Mario lại đắc thủ.

Vương Viễn là một người vì thể diện, hắn thu nhỏ “Thần Binh Đấu Chiến” đến cỡ điếu xì gà, rồi ngậm chéo trong miệng, sau đó khiêng Oanh Thiên Lôi lên vai, ngón tay gập vào cò súng.

“Bằng! Bằng! Bằng!”

Pháo Oanh Thiên bắn liên tiếp ba phát.

Vương Viễn bị sức giật mạnh mẽ húc lùi về sau ba bước.

Ba viên pháo màu tím xẹt qua không trung, liên tiếp đánh lên người Trương Vô Kỵ và nổ tung.

Uy lực khủng khiếp từ đạn pháo đẩy Trương Vô Kỵ liên tiếp lùi về sau.

-500.000.

-500.000.

-500.000.



Thanh máu trên đầu Trương Vô Kỵ lại tiếp tục giảm xuống.

+1.500.000.

Cuối cùng ánh sáng lóe lên, rồi lại đầy trở lại.

“Mụ nội nó!”

Vương Viễn chết lặng đi, Thần binh Đấu Chiến trong miệng “coong” một tiếng rớt trên mặt đất.

Những người khác cũng đều sợ hãi không thôi.

Bọn họ hoàn toàn không ngờ đến, Trương Vô Kỵ lại có thể mạnh đến mức độ này, đỡ ba phát đạn mà lại không chịu sát thương quá lớn, con mẹ nó thế này cũng biến thái quá rồi.

“Không được rồi lão Ngưu ơi… hỏa tiễn của ngươi còn không chọi nổi thì xử kiểu gì đây? Sao ngươi không bắn thêm nhiều phát nữa đi!” Bạch Hạc Lưỡng Sí hỏi.

“Ngươi tưởng ta không muốn chắc? Ta phải có nhiều đạn như vậy đã!” Vương Viễn cũng buồn bực.

Pháo tổng cộng có chín phát, một viên đạn năm trăm nghìn máu, cho dù có bắn hết sạch pháo, cũng chỉ cho ra được sát thương bốn triệu rưỡi, mà vẫn không thể giết được Trương Vô Kỵ.

“Vậy con mẹ nó phải làm thế nào đây? Cũng không thể đầu hàng rời khỏi phụ bản được! Chúng ta vất vả lắm mới đánh được đến một BOSS cuối cùng.” Mọi người nhao nhao nói.

Phụ bản này chỗ nào cũng có hố, đi bước nào cũng phải cẩn thận, một đường tới nơi này cũng không dễ dàng gì, nếu rời khỏi phụ bản như vậy thực sự khiến người tiếc hận, nhưng nếu không rời khỏi thì con mẹ nó, ai có thể giết được Trương Vô Kỵ đây?

Bạn cần đăng nhập để bình luận