Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 971: Chiến tranh bắt đầu

Không thể không nói, Vương Viễn này vừa ra tay chính là kế tuyệt hậu, khiến cho người có Hổ Trảo Tuyệt Hộ Thủ như Mario cũng phải rùng mình.

Móa ơi, Tuyệt Hổ Thủ của gã cao lắm chỉ là tuyệt đường con cháu nhà người ta thôi. Còn tên hòa thượng này là trực tiếp diệt cả nhà người ta. Không thể trêu vào, không thể trêu vào... Vẫn là con lừa ngốc này độc hơn.

"Mùa thu vừa qua, Phàn thành không thể dễ cháy như vậy chứ?" Độc Cô Tiểu Linh đưa ra ý kiến.

Tứ Xuyên và Hồ Bắc cách nhau không xa, mùa mưa vừa dứt, khắp nơi trong Phàn thành đều ẩm ướt, chứ không giống như Hắc Phong Sơn, trời khô vật hanh gió lại lớn, chỉ sợ không dễ phóng hỏa.

"Không cần lo chuyện này!" Vương Viễn nói: "Không phải ngoài thành có sẵn củi lửa rồi sao?"

Nói xong, Vương Viễn chụp màn hình có dấu hiệu trụ sở bang của Hắc Thạch Hội, gửi vào kênh đoàn đội.

...

Trong trụ sở bang của Hắc Thạch Hội chất đầy lương thảo do toàn bộ người chơi trong trò chơi quyên tặng. Đám lương thảo này đều là vật dẫn cháy tốt nhất.

"Bố khỉ, Hắc Thạch Hội nhiều vật tư như vậy, mấy người chúng ta chuyển tới khi nào?"

Thấy Vương Viễn muốn dùng vật tư trong trụ sở bang Hắc Thạch Hội làm củi lửa, mọi người đều có chút khó xử.

Lương thảo thuộc loại vật tư chiến lược, đồ chơi này chả có tác dụng gì chỉ có thể dùng để nâng cấp trụ sở bang. Hắc Thạch Hội tham ô thứ này, tám phần là để dành qua chiến sự, bán lại cho các bang phái khác.

Loại vật tư này không thể so với đạo cụ trang bị, một lần người chơi chỉ có thể mang theo một ít. Dù sao đây cũng là thời kỳ vũ khí lạnh, lương thảo là thứ quan trọng nhất, nếu một lần người chơi có thể mang một đống ra tiền tuyến, thì sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới cân bằng trong chiến tranh, cho nên chỉ có thể vận chuyển chút một.

Vì thế ở phủ tướng soái còn có nhiệm vụ vận chuyển lương thảo.

Những vật tư này đều là người trong bang Hắc Thạch Hội vận chuyển từng xe từng xe từ phủ tướng soái qua, không biết đã phải chở bao lâu...

Mấy người Vương Viễn mà muốn dùng đống lương thảo này làm củi lửa thiêu Phàn thành, thì cũng là một công trình không nhỏ, chỉ e cả tháng cũng làm không xong.

"Mấy người bị ngu à?" Vương Viễn cạn lời nói: "Đây là gì? Lương thảo? Mấy người cho rằng đặt đống này trước mặt quân Mông Cổ thì còn cần chúng ta tự vận chuyển sao?"

"Chuyện này..."

Mọi người sửng sốt hỏi lại: "Ý của ngươi là, củi lửa để thiêu quân Mông Cổ, còn là do chính bọn họ mang tới Phàn thành?"

"Đúng vậy!"

Vương Viễn cười.

"Trâu bò! Ngươi đủ trâu bò đấy!"

Tất cả mọi người đều bái phục sát đất.

Làm người mà làm tới trình độ như Vương Viễn, thì quá hư hỏng rồi.

"Vậy bây giờ chúng ta phải làm gì?" Phi Vân Đạp Tuyết hỏi.

"Sơ tán dân chúng!" Vương Viễn bình tĩnh nói: "Di chuyển toàn bộ dân chúng Phàn thành tới Tương Dương! Mọi người bắt đầu chia nhau hành động đi!"

"Hiểu rồi!"

Sau khi điều tra và phân tích, cộng thêm hiểu rõ sách lược của Vương Viễn, mọi người bây giờ đã hoàn toàn tình nguyện nghe theo sự lãnh đạo của hắn. Sau khi nhận được lệnh, mọi người không nói hai lời đều trở về thành, bắt đầu thuyết phục dân chúng.

Công việc thuyết phục những NPC dân chúng này lại không thuận lợi như trong tưởng tượng. Dân chúng trong thành đều tỏ vẻ, Lữ tướng quân sẽ bảo vệ bọn họ, cho dù chết cũng phải chết tại chính quê hương của mình.

Thành Tương Dương là cứ điểm quân sự quan trọng, đánh giặc là chuyện thường xảy ra, cho nên những ai muốn đi gần như đã đi hết rồi, ở lại nơi đây đa số đều là người không muốn đi.

Nhưng bọn họ lại không biết, Lữ tướng quân đã "đi" trước bọn họ một bước, còn quân Mông Cổ thì sắp đánh tới đây rồi.

Cuối cùng, Vương Viễn thật sự khuyên không nổi nữa bèn xúi Bôi Mạc Đình, làm thịt vài tên ngoan cố trước mặt mọi người, sau đó lại cho Phi Vân Đạp Tuyết ngỏ ý, cho mỗi người một lượng bạc làm lộ phí, thì những bách tính này mới đồng ý dời tới thành Tương Dương.

Trong lúc mấy người Vương Viễn đang thuyết phục dân chúng, thì ở tiền tuyến, quân Mông Cổ đã nhận được tin Lữ Văn Đức bị giết và chuẩn bị cho đợt tiến công đầu tiên.

Đội đứng ở tuyến phòng thủ đầu tiên phía trước là quân tinh anh của Vạn Thánh Sơn, ước chừng có hơn mười nghìn người, người nào cũng đều là cao thủ cấp bốn mươi lăm trở lên, mang theo trang bị Tinh Lượng.

Tuy rằng người chơi của Tam Sát Trang nhiều, nhưng phần lớn đều chưa đến cấp bốn mươi, người có sức chiến đấu lại không quá một trăm người…

Đối với những quân lính tản mạn này, Bạch Hạc Lưỡng Sí mắt không thấy thì tâm không phiền, trực tiếp sắp xếp cho bọn họ làm hậu cần tiếp tế ở phía sau cùng.

Bởi vì quy tắc hệ thống, binh lính Mông Cổ gấp mười lần người chơi, cho nên quy mô lính Mông Cổ tấn công vào tuyến phòng thủ đầu tiên ước chừng hàng trăm ngàn quân.

Vạn Thánh Sơn là bang phái lớn hàng đầu Trung Quốc, người chơi trong bang phái này, người này đỉnh hơn người kia, đều là cao thủ tinh anh được chọn lựa trong rất nhiều người chơi. Nên mọi người vẫn vô cùng có tự tin đối với sự tấn công của đại quân hàng trăm ngàn lính Mông Cổ này.

Sau khi nhận được tin tức tình báo ở tiền phương, Bạch Hạc Lưỡng Sí dẫn đầu người chơi dưới tay, kết thành đại trận theo từng môn phái ở quan ải.

Thương Giáp Quân cầm khiên ở đằng trước, Huyền Sách Quân cầm thương đứng sau, bên sườn là Thiếu Lâm và Võ Đang, phía sau nữa là các môn phái như Hoa Sơn, Đường Môn, tất cả mọi người đã chuẩn bị bày trận sẵn sàng chờ quân địch.

Trong giây lát, cát bụi nổi lên tứ tung ở phía trước, đại quân Mông Cổ giống mây đen che thành, cách vài trăm mét, mà tất cả mọi người đều có thể cảm giác được uy thế vô địch đó.

“Khởi trận!”

Bạch Hạc Lưỡng Sí ra lệnh một tiếng, người chơi ở hàng trước giơ khiên lên, Thiếu Lâm và Võ Đang cầm trường côn, trường kiếm chặn tại khe hở ở hai bên sườn, đồng loạt mở trận pháp.

Những tia sáng rơi xuống, các loại hiệu quả tăng thêm được cộng lên thân từng người chơi, khiến mọi người lại càng tăng thêm vài phần tự tin.

“Bắn tên!”

Nhìn thấy người chơi chặn ở ngã tư đường, tướng lĩnh Mông Cổ cầm đầu vung loan đao trong tay lên, lập tức có cả vạn mũi tên đồng loạt bắn tới, mũi tên màu đen che lấp cả bầu trời lẫn mặt trời, giống như cơn mưa to rơi lên trận hình của người chơi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận