Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 151: Thất bại

Phạm vi tấn công của "Thiên La Địa Võng" này khoảng chừng hai mét, thân pháp Vương Viễn vốn không cao, Bắc Minh Hữu Ngư cách Vương Viễn lại gần. Tuy Vương Viễn muốn tránh né nhưng vì thuộc tính hạn chế nên cũng lực bất tòng tâm.

"Bộp!"

Thiên La Địa Võng không nghiêng không lệch trùm hẳn lên đầu Vương Viễn.

"Chàng trai trẻ, ngươi vẫn còn non lắm!"

[Yếu Ly]!

Trong "Đại Võ Tiên", bất kì vũ khí nào tấn công phía sau lưng đều có thêm hiệu quả, ví dụ như lấy gậy tấn công phía sau sẽ khiến mục tiêu bị choáng, mà khi chủy thủ và ám khí tấn công phía sau sẽ gia tăng thêm sát thương.

"Keng!!"

Ngay lúc Bắc Minh Hữu Ngư cho rằng chỉ bằng một dao sẽ đâm cho Vương Viễn gần chết. Kết quả là trong nháy mắt khi chủy thủ đâm vào trên người Vương Viễn, Bắc Minh Hữu Ngư chợt cảm thấy lòng bàn tay run một cái, giống như vừa chém vào tảng đá vậy, suýt chút nữa đã sái cả cổ tay, cùng lúc đó một âm thanh quỷ dị vang lên bên tai.

-23

Đúng lúc này, số máu bị trừ yếu ớt nhảy lên trên đầu Vương Viễn.

"???"

Thấy số máu nhảy lên trên đầu Vương Viễn, Bắc Minh Hữu Ngư nhất thời ngây ngẩn cả người.

Công pháp mà Bắc Minh Hữu Ngư sử dụng là võ học trung cấp "Thứ Vương Chủy Pháp". Môn võ học này thì có chút không giống các võ học khác, chính là lực tấn công cao, chí mạng cao, mỗi chiêu đều chí mạng.

Một chiêu "Yếu Ly" này chính là thuật ám sát phía sau, trong trường hợp tấn công từ phía sau, sát thương sẽ tăng lên gấp bội.

Bắc Minh Hữu Ngư rất tâm đắc về môn công pháp này từ trước tới nay đã giết không ít người. Kể ra thì cũng phải mười mấy người, mỗi một người đều là cao thủ tiếng tăm lừng lẫy, mỗi một người đều bị lấy mạng trong một chiêu.

Nhưng đại hòa thượng trước mắt này bị trúng một chiêu từ phía sau, không những không chết mà ngay cả khiến hắn bị thương cũng không được. Phải biết rằng bây giờ lượng máu của Vương Viễn lên đến gần ba nghìn máu, một chút sát thương này đối với Vương Viễn chỉ như bị trầy da một chút.

Điều này khiến Bắc Minh Hữu Ngư có chút hoài nghi về nhân sinh.

...

"Lão già, có vẻ ngươi cũng khá là có tuổi rồi!"

Ngay lúc Bắc Minh Hữu Ngư còn đang kinh ngạc, bên tai truyền đến tiếng của Vương Viễn.

Bắc Minh Hữu Ngư nghe tiếng ngẩng đầu một cái, chỉ thấy tay trái Vương Viễn nắm lấy Thiên La Địa Võng trên người tiện tay kéo một cái.

"Xọet!"

Thiên La Địa Võng giống như tờ giấy bị Vương Viễn xé rách dễ dàng. Ngay sau đó, Vương Viễn cũng không quay đầu lại, tay phải duỗi ra phía sau liền bắt được cánh tay phải của Bắc Minh Hữu Ngư.

Kéo về phía trước một cái, Bắc Minh Hữu Ngư chợt cảm thấy cơ thể bị mất khống chế, bị Vương Viễn lôi thẳng về phía trước.

Lúc này, tay trái Vương Viễn cong lại thành trảo, chộp thẳng vào trước ngực Bắc Minh Hữu Ngư.

"!!!"

Bắc Minh Hữu Ngư không hổ là cao thủ, sau khi bị Vương Viễn bắt được đã nhanh chóng đưa ra quyết định. Chủy thủ bên tay phải nhẹ nhàng rơi xuống, tay trái vươn ra đỡ được chủy thủ, dễ dàng lật tay chém lên.

"Phập!"

Tay phải Bắc Minh Hữu Ngư bị một đao chặt đứt, thoát khỏi móng vuốt của Vương Viễn.

Không đợi móng vuốt của Vương Viễn bắt được, Bắc Minh Hữu Ngư lui về phía sau, hai chân đạp lên mặt đất, cả người lùi về phía sau, kéo giãn khoảng cách với Vương Viễn.

"Ô?"

Thấy Bắc Minh Hữu Ngư thoát khỏi được Ác Long Đào Tâm Trảo của mình, vẻ mặt Vương Viễn hơi giật mình. Nhìn cánh tay phải trên mặt đất của Bắc Minh Hữu Ngư một chút, lại nhìn Bắc Minh Hữu Ngư cách đó không xa, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc.

Tuy Ác Long Đào Tâm Trảo là võ học cấp thấp, nhưng sức mạnh xuất ra vô cùng mạnh, cũng là chiêu thức Vương Viễn thường dùng.

Nhưng mà Vương Viễn cũng biết thân pháp bản thân không cao, tấn công mục tiêu có thân pháp tương đối cao thì dễ đánh trượt.Vì vậy nên Vương Viễn luôn dùng [Hồ Giảo Man Triền] phối hợp với Ác Long Đào Tâm Trảo, sau khi nắm chặt mục tiêu thì moi. Xác suất trúng mục tiêu là trăm phát trăm trúng, một chiêu này lần nào cũng chuẩn. Mà Bắc Minh Hữu Ngư cũng là đối thủ duy nhất tránh được chiêu này của Vương Viễn.

Đương nhiên, Vương Viễn kinh ngạc cũng không phải vì Bắc Minh Hữu Ngư tránh được đòn tấn công của mình, mà là bị cách mà Bắc Minh Hữu Ngư sử dụng để thoát khỏi sự khống chế của mình làm cho kinh ngạc.

Người bình thường bị bắt, chắc chắn sẽ theo bản năng mà cố gắng giãy dụa. Còn Bắc Minh Hữu Ngư thì lại trực tiếp chặt đứt cánh tay của mình. Tráng sĩ đoạn cổ tay, ra tay tàn nhẫn, động tác dứt khoát, thật đúng là một người quyết đoán.

"Ngưu Đại Xuân đúng không! Ta nhớ kỹ ngươi rồi!"

Hai người giao thủ, Bắc Minh Hữu Ngư cũng lĩnh giáo được sự đáng sợ của hòa thượng trước mắt này. Người này tấn công cao, phòng thủ cao, phán đoán cao, về các phương diện cơ bản đều khắc chế gã. Lần này đến một mình quả thật là sai lầm lớn.

Mặc dù đánh không lại, nhưng Bắc Minh Hữu Ngư vẫn vô cùng tự tin về thân pháp của mình. Sau khi ném lại một câu, Bắc Minh Hữu Ngư xoay người bỏ chạy.

"Muốn chạy?!!"

Vương Viễn thấy thế nhướng mày, lập tức bước lên phía trước, tay phải thôi thúc toàn bộ nội lực đánh một chưởng về phía trước. Một đạo chưởng lực cách không đánh vào phía sau lưng của Bắc Minh Hữu Ngư.

[Ngã Phật Từ Bi]

"Soạt…"

Vương Viễn mới đánh một chưởng ra mà điểm nội lực của hắn đã cạn thấy đáy.

Chưởng Lực Cách không quả nhiên cực kỳ tiêu hao nội lực…

Điểm nội lực tốn nhiều như vậy, sát thương gây ra chắc chắn không cần nói nhiều.

"Ầm!"

Chưởng lực cách một khoảng không đập vào lưng Bắc Minh Hữu Ngư, gã bị đập đến hộc máu phun ra ngoài, ngã rầm rầm trên mặt đất.

Mặc dù trang bị trên người Bắc Minh Hữu Ngư không yếu nhưng vẫn là người chơi Đường Môn với điểm căn cốt không cao. Một chưởng của Vương Viễn quả nhiên ngang tàng và cứng rắn, vừa giáng xuống đã đánh Bắc Minh Hữu Ngư bị thương hấp hối.

Vương Viễn theo sát phía sau, đi tới trước mặt Bắc Minh Hữu Ngư, chẳng nói chẳng rằng dứt khoát giẫm một phát biến gã thành xác chết.

...

Trong điểm sống lại ở thành Lạc Dương, Bắc Minh Hữu Ngư nhìn người chơi xung quanh, mắt hiện lên vẻ mờ mịt.

Hiển nhiên gã chưa phản ứng kịp xem chuyện gì đã xảy ra.

Rõ ràng gã đã kéo dài khoảng cách với tên hòa thượng kia rồi mà, sao lại bị hắn đuổi theo đập cho một chưởng chết tươi rồi? Khinh công của Thiếu Lâm tự từ khi nào mạnh như vậy?

Bạn cần đăng nhập để bình luận