Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 589: Phần thưởng nhiệm vụ

"Y đẹp trai lắm đấy!" Vương Viễn bổ sung thêm.

"Hử? Vậy bảo y vào đây!" Bà bà tạm ngừng lại chút rồi đổi giọng điệu luôn.

"…"

Vương Viễn toát mồ hôi đầy đầu! Tiên sư cha, sớm biết ngươi thích trai đẹp ta đã lôi Phi Vân Đạp Tuyết ra rồi!

Được bà bà cho phép, Lệnh Hồ Xung cũng cà lơ phất phơ tiến vào rừng trúc.

Tên này còn tiện hơn Vương Viễn mấy lần, khi y nhìn thấy bà bà trước mặt thì hơi ngơ ngác chút, vươn tay ra định vén chiếc đấu lạp đã che mất khuôn mặt của bà bà. Bà bà trở tay cầm lấy đặt lên trên đàn.

Bà bà đánh giá Lệnh Hồ Xung một chút rồi cười nói: "Thanh niên này còn làm càn hơn cả hòa thượng kia, ta thích! Ngươi ở lại!"

"Ặc…"

Vương Viễn câm nín, hóa ra bà bà này có thiện cảm với mình chẳng qua vì mình chẳng có tí tu dưỡng nào, đây rốt cuộc là thẩm mỹ kiểu gì vậy?

Lúc này, bà bà lại nói: "Quyển sách này là cầm phổ, không phải kiếm phổ! Vương lão gia tử và Nhạc chưởng môn mời cút đi cho! Ninh nữ hiệp xin cứ tự nhiên! Song Lệnh Hồ Xung phải ở đây bầu bạn với ta!"

Dưới sự tính kế của Vương Viễn, Vương Nguyên Bá bê đá tự đập chân mình, lúc này đã mất hết mặt mũi, chẳng dám đợi ở đây nữa. Vương Nguyên Bá mặt già đỏ ửng chắp tay về phía rừng trúc, sau đó xoay người dẫn người nhà rời đi.

Nhạc Bất Quần lắc đầu thở dài một tiếng, cũng chắp tay rồi đi theo.

Ninh Trung Tắc rất lo lắng cho Lệnh Hồ Xung, nhưng bà biết với tính tình của y chắc chắn sẽ không trở lại Vương gia, thôi thì ở đây tu thân dưỡng tính cũng được, đánh đàn và tán tỉnh bà bà còn tốt hơn ở chỗ đám người Vương gia buồn nôn kia.

Ninh Trung Tắc muốn nói lại thôi, do dự chốc lát rồi cũng rời đi theo đám người.



Mọi người giải tán hết, tiếng thông báo của hệ thống cũng vang lên.

[Hệ thống thông báo: Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ…, giang hồ lịch duyệt = xxxx, danh vọng + xxxxx, độ thiện cảm với Lệnh Hồ Xung tăng lên xxxx.]

Nhận phần thưởng liên tiếp, Vương Viễn tăng thẳng lên cấp 45.

Bấy giờ, Lệnh Hồ Xung mới cảm kích nói: "Lần này may nhờ có Ngưu sư đệ, nếu không ta có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa hết tội."

"Thôi, bớt nói mấy lời thừa thãi đi!" Vương Viễn khoát tay bảo: "Ngươi là bằng hữu của ta, giúp ngươi là chuyện nên làm, song huynh đệ với nhau cũng phải tính toán rõ ràng, ngươi hiểu mà!"

"Ha ha! Ta rất thích tính sảng khoái của Ngưu sư đệ!"

Lệnh Hồ Xung cười ha ha, lôi từ trong đũng quần ra một bộ phổ đặt vào trong tay Vương Viễn: "Thứ này giữ ở chỗ ta cũng chẳng có tác dụng gì, ngươi cầm lấy đi!"

"Ngươi có đồ phổ thật đấy à? Coi chỗ ngươi giấu kìa!"

Vương Viễn ngạc nhiên nhận lấy đồ phổ, để dưới mũi ngửi ngửi thử, sau đó ném thuật giám định lên.

“Đồ Phổ Phá Giải Trọng Điểm Của Ngũ Nhạc Kiếm Pháp”: Đạo cụ đặc biệt.

Hiệu quả đạo cụ: Sau khi đệ tử Ngũ Nhạc Kiếm Phái sử dụng có thể tăng lên một tầng cảnh giới bất kỳ của một phái kiếm pháp nào trong số đó. Nếu không phải đệ tử Ngũ Nhạc Kiếm Phái sử dụng thì sẽ có 10% khắc chế võ học của đệ tử môn phái này.

Bối cảnh vật phẩm: Trên vách núi Tư Quá Nhai, hai cao thủ hai phe chính tà lưu lại bí tịch súc tích nhất.

"Giàu to rồi!"

Thấy thuộc tính của đồ phổ trong tay, trong đầu Vương Viễn ngay lập tức nhảy ra ba chữ.

Từ xưa đến nay, trong game võ hiệp "Kiếm" đều là một loại vũ khí đường phố thối nát.

Mười người chơi, tám bội kiếm, cách nói này không hề khoa trương một chút nào.

Cũng không có cách nào, ai bảo kiếm là vua của trăm binh.

Cầm trong tay một thanh kiếm, không những đẹp trai mà còn có khuôn phép, vừa nhìn một cái biết ngay là nhân vật chính của tiểu thuyết, chính nhân quân tử. Ngươi cầm đao sẽ không có loại khí chất này, thoạt nhìn giống như đám thổ phỉ ở Hắc Phong trại, hơn chút thì là hiệp khách giang hồ. Càng đừng nói đến người chơi cầm vũ khí hình thù kỳ quái khác, chỉ quét qua một phát là giống hệt đám diễn viên quần chúng. Vũ khí càng kì lạ, chết càng nhanh.

Trong Đại Võ Tiên đương nhiên cũng không ngoại lệ. Trong tất cả các loại vũ khí, kiếm là đa dạng nhất, gì mà kiếm dài, kiếm ngắn, kiếm nặng, kiếm nhẹ. Trong chín môn phái lớn, Hoa Sơn, Thiên Sơn, Cổ Mộ, Võ Đang, Nga Mi đều là môn phái kiếm pháp, chiếm hơn phân nữa, đủ để thấy người chơi dùng kiếm nhiều như thế nào.

Trong đó bậc cửa nhập môn của Thiên Sơn, Võ Đang rất cao, Cổ Mộ cần thao tác, Nga Mi không thu người chơi nam bình thường. Từ đó kiếm khách phái Hoa Sơn chiếm tuyệt đại đa số.

Ước chừng hơn nửa người chơi trong giang hồ, đều xuất thân từ phái Hoa Sơn. Chính vì vậy nên phái Hoa Sơn cũng được gọi là đại phái số một giang hồ.

Đồ phổ trong tay Vương Viễn được thiết kế riêng theo yêu cầu tố chất của đệ tử Ngũ Nhạc Kiếm Phái, Hoa Sơn cũng thuộc về Ngũ Nhạc Kiếm Phái, như vậy đủ để thấy sự phổ biến của đồ phổ này đối với công chúng.

Đạo cụ hoặc trang bị nâng cao cảnh giới, giá trị từ trước tới nay đều xa xỉ. Tiêu biểu nhất trong đó là Tạo Hóa Đan và vũ khí cảnh giới.

Tạo Hóa Đan hiếm có như thế nào tạm thời không nhắc tới. Nhưng vũ khí này, nếu có đề cao cảnh giới, trá trị ngay lập tức tăng lên mấy lần.

Đồ phổ này lại có điểm khác biệt với trang bị và Tạo Hóa Đan.

Tạo Hóa Đan, một lần chỉ có thể nâng cao một môn võ học, vũ khí trang bị có thể bị thay đổi. Khi người chơi lên cấp cao, thuộc tính vũ khí không theo kịp, cho dù có nâng cao cảnh giới, cũng phải nhịn đau bỏ đi. Mà đồ phổ này có thể nâng cao vĩnh viễn một cảnh giới kiếm pháp của bất kì một phái nào trong Ngũ Nhạc Kiếm Phái. Có thể thấy được giá trị của nó cao hơn Tạo Hóa Đan và vũ khí cảnh giới rất nhiều.

Càng trâu bò hơn là, cho dù không phải là người chơi Ngũ Nhạc Kiếm Phái, khi sử dụng quyển đồ phổ này, cũng sẽ nhận được hiệu quả khắc chế đối với Ngũ Nhạc Kiếm Phái.

Ngũ Nhạc Kiếm Phái người đông thế mạnh, cao thủ nhiều như mây, khắc chế Ngũ Nhạc Kiếm Phái, không khác gì khắc chế nửa giang hồ...

Không ngờ với bộ dạng nghèo kiết xác như Lệnh Hồ Xung, trong đũng quần vẫn còn có thứ đồ tốt này.

"Mong Ngưu sư đệ không ghét bỏ!"

Thấy sau khi Vương Viễn cầm lấy đồ phổ thì không nói câu nào, Lệnh Hồ Xung ngượng ngùng bổ sung: "Ngũ Nhạc Kiếm Phái chúng ta suy cho cùng cũng là môn phái nhỏ, so với Thiếu Lâm Võ Đang còn kém xa..."

Bạn cần đăng nhập để bình luận