Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 503: Giới thiệu

Con nhóc Tống Dương này không chỉ di truyền sự thông minh từ cha, hơn nữa còn kế thừa sự bạo lực của mẹ, tuổi còn nhỏ mà công phu quyền cước đã xuất thần nhập hóa. Dù Phi Vân Đạp Tuyết cũng từng được chuyên gia huấn luyện, thường thì năm sáu người đàn ông cao lớn cũng không thể tới gần hắn, nhưng lại không thể đỡ nổi quá ba chiêu của Tống Dương.

Hơn nữa Phi Vân Đạp Tuyết cũng dám đắc tội với cô nàng này.

Tống Dương có một người cha già. Lão già khốn khiếp này không chỉ thông minh, hơn nữa còn cực kỳ gian trá, dám bắt nạt con gái ông, ông có hơn một trăm cách có thể khiến ngươi ỉa cả ra quần, huống chi Tống Dương còn có mẹ xuất thân từ thế gia võ học, từ xưa đã ít văn nhiều võ. Tuy rằng Phi Vân Đạp Tuyết có tiền, nhưng cũng có rất nhiều người mà hắn không thể trêu vào.

“Đáng thương!”

Vương Viễn vỗ vỗ bả vai của Phi Vân Đạp Tuyết, đầu tiên hắn tỏ vẻ đồng tình với ông chủ lớn Phi Vân, sau đó mới nhỏ giọng nói: “Em họ ngươi ăn trực ở nhà ta, chắc hẳn ngươi cũng biết sức ăn của nàng như thế nào.”

“Ngưu huynh yên tâm, ta sẽ trả tiền ăn!” Phi Vân Đạp Tuyết hứa với vẻ cực kỳ chân thành: “Chỉ cần đừng để nó về nhà là được.”

“Ừ, ta rất thích những người hiểu chuyện!” Vương Viễn gật đầu.

Mọi người lại: “...”

“Má!”

Tống Dương nghe vậy, lườm Phi Vân Đạp Tuyết một cái!

“Này, thấy ta đẹp không?” Sau đó Tống Dương đi tới trước mặt Vương Viễn, nhỏ giọng hỏi.

“Ăn mặc kiểu gì không biết, hoa hòe hoa sói... Sắp vượt qua Bôi Mạc Đình rồi đấy!” Vương Viễn tỏ vẻ ghét bỏ.

“Ta bóp chết ngươi!”

Tống Dương vừa tát Vương Viễn vừa vặn tay hắn, còn Bôi Mạc Đình lại cầm kiếm lên, đâm mấy nhát về phía tên hòa thượng này, khiến Vương Viễn kinh sợ đến mức liên tục lùi về phía sau.

“Ai... Ngưu huynh thật sự quá khổ!” Phi Vân Đạp Tuyết thấy thế, nói thầm: “Về sau tiền thuốc men và tiền tổn thất tinh thần cứ tính lên đầu ta.”

“Vị quan gia này, ngài không đi nhầm chỗ đó chứ, cửa hàng của chúng ta làm ăn rất đàng hoàng...”

Lúc đám Vương Viễn đang nói chuyện ầm ĩ, đột nhiên bên ngoài cửa truyền tới một giọng nói.

“Không đi nhầm!”

Cùng lúc đó, một giọng nói quen thuộc vang lên: “Có người hẹn ta ở đây!”

“Rầm!”

Trong lúc mọi người đang nói chuyện, một lần nữa cửa phòng bị người đẩy ra, một vị quan sai mặc chế phục màu đen bước vào, nhìn thấy có quan sai, vốn dĩ không khí đang vô cùng náo nhiệt lập tức trở nên yên lặng cực kỳ.

Tên tuổi của Lục Phiến Môn trong chốn giang hồ vẫn rất lớn, nhìn thấy quan sai thì hầu như là không có chuyện gì tốt, thế nên đối với người chơi của Lục Phiến Môn, đa phần mọi người đều duy trì thái độ kính nể.

“Vị này chính là?”

Phi Vân Đạp Tuyết kinh ngạc nói: “Ta không biết ngươi đúng không.”

“Điều Tử! Ngươi cũng tới đây hả!”

Lúc này, Mario ngồi ở một bên kêu lên.

“Lão Mã! Ngưu huynh!”

Điều Tử cười khẽ, gật đầu với Mario và Vương Viễn, sau đó hắn ôm quyền với Phi Vân Đạp Tuyết, nói: “Ta được Ngưu huynh mời tới đây!”

“Ồ?”

Phi Vân Đạp Tuyết nhìn về phía Vương Viễn với vẻ mặt khó hiểu.

“Điều Tử!” Vương Viễn chỉ vào Điều Tử giới thiệu: “Cao thủ Lục Phiến Môn, ta mời hắn tới để tham dự Hoa Sơn Luận Kiếm!”

Nói xong, Vương Viễn lại nói với Điều Tử: “Vị này chính là Phi Vân Đạp Tuyết, ông chủ của chúng ta.”

“Hóa ra là ông chủ Phi Vân! Hạnh ngộ hạnh ngộ!” Điều Tử có chút trì trệ, hắn ta vội vàng ôm quyền với Phi Vân Đạp Tuyết. Điều Tử công tác ở Lục Phiến Môn, thu thập tin đồn trong giang hồ cũng là một phần công tác của bọn họ, tất nhiên đã từng nghe nói qua vị đại gia có tiếng này.

“Quan gia mời ngồi!”

Phi Vân Đạp Tuyết vội vàng tiến lên, ra hiệu Điều Tử ngồi xuống, sau đó nhìn về phía ngoài cửa, nói: “Dọn thêm một bàn tiệc rượu nữa.”

Hiệu suất của NPC khá cao, rất nhanh đống lộn xộn trong phòng đã được quét dọn sạch sẽ, lại dọn một bàn tiệc rượu lên. Sau khi ngồi vào ghế, Vương Viễn kéo Điều Tử giới thiệu với từng người một.

Cho tới bây giờ Lục Phiến Môn vẫn là môn phái thần bí nhất trong chốn giang hồ.

Người chơi của môn phái này rất ít, nhưng bọn họ lại là người đại diện cho lực lượng của chính phủ trong trò chơi. Tuy rằng về phương diện võ học không có sở trường đặc biệt gì, nhưng bọn họ lại có rất nhiều đặc quyền riêng.

Thuộc hạ của Phi Vân Đạp Tuyết là Mặc Bạch cũng là người chơi của Lục Phiến Môn. Phi Vân Đạp Tuyết cũng không xa lạ gì với Lục Phiến Môn, Mario và Điều Tử là người quen cũ, cũng không cần phải giới thiệu thêm. Có điều đây lại là lần đầu tiên những người khác tiếp xúc với người chơi của Lục Phiến Môn ở khoảng cách gần như vậy, thế nên bọn họ cũng vô cùng tò mò về Điều Tử.

“Đây là đại ca của chúng ta, Độc Cô Tiểu Linh!” Vương Viễn chỉ vào Độc Cô Tiểu Linh, lên tiếng giới thiệu.

“Cơ quan sư đệ nhất thiên hạ! Ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu!”

“Đây là Đinh Lão Tiên!” Vương Viễn lại chỉ về phía Đinh Lão Tiên đang ngồi một bên.

“Đan dược đại sư của phái Nga Mi!”

Không hổ là người sống trong thể chế, Điều Tử đúng là rất khéo léo, thật ra Độc Cô Tiểu Linh và Đinh Lão Tiên cũng không quá nổi danh ở trên giang hồ, có điều ở trong miệng Điều Tử, bọn họ giống như nổi danh khắp thiên hạ vậy, khiến hai người cảm thấy vô cùng thoải mái.

Lúc Vương Viễn chỉ đến Bôi Mạc Đình, Điều Tử hơi sửng sốt, một lát sau mới nói: “Vị cô nương này có một chút khí khái của nam tử! Không biết là cao thủ của môn phái nào!”

“Hừ!” Bôi Mạc Đình vung trường kiếm, sắc mặt không tốt lắm.

“Tên của hắn là Bôi Mạc Đình!” Vương Viễn nhỏ giọng nói.

“Bôi Mạc Đình của Nhật Nguyệt thần giáo!” Nghe Vương Viễn giới thiệu, Điều Tử hơi kinh hãi: “Ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu, thật có lỗi thật có lỗi.”

Lần này Điều Tử cũng không phải cố ý thổi phồng, thật sự là do Bôi Mạc Đình quá nổi danh, là người chơi cũ từ thời Open Beta, Điều Tử tất nhiên là biết tới đại danh của Bôi Mạc Đình, vốn là một trong ba đại cao thủ của phái Hoa Sơn, cuối cùng không hiểu tại sao lại trở thành kẻ bị phái Hoa Sơn ruồng bỏ, bái sư Nhật Nguyệt thần giáo, thủ đoạn xuất quỷ nhập thần, kiếm pháp độc nhất vô nhị, tên tuổi của y ở trên giang hồ còn hung ác ngang ngược hơn cả Mario.

Bạn cần đăng nhập để bình luận