Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1207: Mặt mũi lớn

"Thần Uy Không Cản Nổi!"

Nghe được năm chữ này, Vương Viễn đột nhiên nhướn mày nói: "Đội trưởng của chiến đội Nhật Nguyệt Sơn Hà - Thần Uy Không Cản Nổi?"

"Khà khà, đúng vậy! Top đầu thế giới!" Bạch Hạc Lưỡng Sí rất vừa lòng với phản ứng của Vương Viễn. Quen biết Vương Viễn lâu như vậy, từ trước tới giờ đều là Vương Viễn khiến cho Bạch Hạc Lưỡng Sí kinh ngạc, lần này có thể làm cho Vương Viễn kinh ngạc như vậy, Bạch Hạc Lưỡng Sí rốt cuộc cũng hòa được một ván.

Chiến đội Nhật Nguyệt Sơn Hà thuộc Tam Sơn Ngũ Nhạc, cũng là chiến đội hàng đầu không thua kém gì Vạn Thánh Vô Cương, nhưng mà tính chất lại hoàn toàn khác biệt.

Chiến đội trong giới thể thao điện tử chia làm hai loại.

Một loại là chiến đội ngôi sao, đặt việc tuyên truyền hình ảnh lên hàng đầu, ví dụ như Bên Bờ Hải Hà, Vạn Thánh Vô Cương... Thân là chiến đội chuyên nghiệp, không chỉ chơi game và tham gia thi đấu, mà còn xuất hiện trong trò chơi để nâng cấp hình tượng của chiến đội và bang phái, thậm chí còn đích thân ra tay kiếm tài nguyên cho mình.

Loại chiến đội như vậy đều là do ông chủ đứng sau ra lệnh, muốn lợi dụng tối đa giá trị của tuyển thủ chuyên nghiệp. Loại chiến đội hình thức này thuộc số ít, hơn nữa ngoại trừ hai trường hợp đặc biệt như Vạn Thánh Vô Cương và Bên Bờ Hai Hà, thì đa số đều không quá mạnh mẽ. Dù sao thời gian người ta luyện tập thì ngươi lại đi kiếm tài nguyên, chuyện này vô cùng ảnh hưởng tới nền tảng trụ cột. Chỉ có cao thủ chuyên nghiệp kiếm cơm ăn mới tìm loại chiến đội vừa chơi trò chơi vừa dưỡng lão này.

Còn một loại khác chính là chiến đội chuyên nghiệp hoàn toàn thương nghiệp hóa.

Khác với loại chiến đội ngôi sao đi rêu rao khắp nơi như Vạn Thánh Vô Cương, mục đích tồn tại của chiến đội thương mại chính là để thi đấu thể thao. Tuy đều là người chơi trò chơi, nhưng lại không phải là người cùng một thế giới với người chơi bình thường.

Ngày thường bọn họ ngoại trừ huấn luyện thì là đấu trận, sẽ không thừa thời gian lãng phí cho các hoạt động trong trò chơi, chỉ có những trận đấu cấp bậc chuyên nghiệp thì bọn họ mới tham dự.

Ví dụ loại trận đấu không có điểm tích lũy gần như hoạt động toàn dân của trò chơi như Hoa Sơn Luận Kiếm, thì những chiến đội thương nghiệp hóa này khinh thường tham gia.

Loại chiến đội này mới là đội ngũ thể thao điện tử nghiêm túc, những chiến đội có xếp hạng đầu trong trò chơi đều là loại chiến đội này.

Bọn họ không cần phải tự mình làm bất cứ chuyện gì ngoại trừ việc thi đấu thể thao, công pháp trang bị đều là bang phái dưới tay làm nhiệm vụ hoặc hoạt động đưa về. Đây chính là cách các chiến đội này hoạt động.

Thần Uy Không Cản Nội chính là đội trưởng chiến đội Nhật Nguyệt Sơn Hà, cũng là cao thủ chính của chiến đội Nhật Nguyệt Sơn Hà, từng ba lần dẫn đội đi đánh giải thi đấu chuyên nghiệp cấp thế giới.

Đội ngũ có thể tiến đánh trận đấu cấp thế giới đều có cao thủ cấp ngôi sao trấn đội, hiển nhiên Thần Uy Không Cản Nổi chính là loại cao thủ này. Mặc dù danh tiếng của người này trong trò chơi không nghe nhiều tới thuộc như Bạch Hạc Lưỡng Sí, nhưng xét về mặt thực lực, có y rồi thì Bạch Hạc Lưỡng Sí nói mình không phải người mạnh nhất cũng không phải lời khiêm tốn.

Không thể ngờ được Bạch Hạc Lưỡng Sí lại có thể kéo cao thủ như thế tới đánh phụ bản, hàng này mặt mũi lớn thật đấy.

"Kính đã lâu, kính đã lâu!"

Vương Viễn ôm quyền với Thần Uy Không Cản Nổi.

Đây chính là cao thủ mà trước kia Vương Viễn thường xuyên nhìn thấy trên tivi và trên Internet, nói là kính đã lâu cũng là lời nói thật.

"Đây là Ngưu Đại Xuân à..." Thần Uy Không Cản Nổi đánh giá Vương Viễn, cười hớ hớ nói: "Luôn nghe lão Bạch nhắc tới ngươi. Nghe danh không bằng gặp mặt, thì ra Ngưu Đại Xuân uy chấn thiên hạ chỉ là một tên mập mạp tầm thường."

"Ha ha!"

Nghe Thần Uy Không Cản Nổi nói như vậy... Vương Viễn mỉm cười, không hề để trong lòng.

Mặc dù trong lời nói của người này không có ý thù địch gì, nhưng cũng không có chút duyên nào cả. Nếu là người quen như Bạch Hạc Lưỡng Sí nói Vương Viễn mập, thì Vương Viễn sẽ không có cảm giác gì. Còn Thần Uy Không Cản Nổi ngươi là cái thá gì, lão tử với ngươi không quen không thân, ngươi dám nói lão tử mập? Cho ngươi một quyền!

"Thần Uy, bảo sao ngươi luôn đứng hàng đầu chịu đánh!" Lúc này, một người chơi Đường Môn mặc trang phục xanh đen ở bên cạnh lên tiếng: "Cái tên nhà ngươi có tật xấu miệng chó không nhả được ngà voi thành thói rồi, há miệng là kéo thù hận! Lão Bạch là dạng người gì, cao thủ y kéo tới ít nhất cũng mạnh hơn ngươi đấy. Ta nghe nói Ngưu Đại Xuân là chịu đòn đệ nhất thiên hạ, ngươi nên xuất ngũ rồi!"

Vương Viễn: "..."

Người chơi Đường Môn này ngoài miệng là giúp Vương Viễn khinh bỉ Thần Uy Không Cản Nổi, cũng tâng bốc Vương Viễn một phen. Nhưng trong lời nói cũng thầm đâm chọc, đổ thêm dầu vào lửa, đạp người này để nâng người kia lên, chỉ sợ Vương Viễn và Thần Uy Không Cản Nổi không đánh nhau.

"Đây là Ám Nguyệt Vô Quang!" Bạch Hạc Lưỡng Sí chỉ vào cao thủ Đường Môn giới thiệu: "Ngưu ca ngươi đừng để ý tới hắn ta, tên này là tệ nhất."

"Nhìn ra được, nhìn ra được." Vương Viễn liên tục gật đầu rồi hỏi: "Ngươi chính là Ám Nguyệt Vô Quang của Ám Lưu Dũng Động sao?"

Tên này giống Thần Uy Không Cản Nổi, là cao thủ cấp ngôi sao của đội nhà mình.

"Khà khà! Đúng vậy! Thì ra Ngưu ca cũng có nghe nói tới ta à." Ám Nguyệt Vô Quang cười khà khà, có chút kỳ quái. Nhất là hai chữ "Ngưu ca" mà hắn ta gọi nghe đặc biệt chói tai.

Chuyện này cũng không khiến Vương Viễn bất ngờ.

Dù sao cao thủ đều có sự tự tin của mình, nhìn Bạch Hạc Lưỡng Sí không ít lần ở trước mặt bọn họ nói Vương Viễn trâu bò thế nào, nhưng Vương Viễn lại chỉ có danh hão mà không thể hiện thực lực cho bọn họ thấy, đương nhiên không có ai tin phục được.

Vật họp theo loài, bạn bè của cao thủ cũng đều là cao thủ, lời này nói không hề sai.

Không chỉ có Thần Uy Không Cản Nổi và Ám Nguyệt Vô Quang, mười người chơi khác trong quán rượu ai ai cũng là cao thủ ngôi sao dẫn đội của các chiến đội lớn, nghe Bạch Hạc Lưỡng Sí giới thiệu từng người một, Vương Viễn cảm thán không thôi.

Bảo sao Bạch Hạc Lưỡng Sí lại nói đám người này cho dù là ông chủ bọn họ cũng không mời tới nổi. Móa nó, đây chính là đội ngũ cấp bậc ngôi sao đấy, chiến đội nào có một người trong số này thôi cũng đã có khả năng lấy được thứ hạng trên bảng xếp hạng quốc tế rồi. Còn việc gom những người này vào một đội ngũ thì không phải chuyện người thường có thể làm được.

Không thể ngờ Bạch Hạc Lưỡng Sí lại có mặt mũi lớn đến vậy, có thể mời nhiều cao thủ cấp ngôi sao tới đánh phụ bản.

Bạn cần đăng nhập để bình luận