Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1489: Trốn đông trốn tây (2)

“Sao ngươi không trả lời tin nhắn riêng?” Tống Dương bất mãn hỏi.

“Nhắn lại thế nào được!” Điều Tử nói: “Người thêm bạn tốt hắn bây giờ phỏng chừng xếp hàng dài mấy cây số…”

“Nam hay nữ?” Độc Cô Tiểu Linh với Tống Dương đồng thanh hỏi.

“Ai biết, dù sao chắc chắn đều mắng chửi hắn, hoặc là tìm hắn lấy ngọc tỷ.” Điều Tử phân tích.

“Cút! Ngươi có thể chừa lại chút mặt mũi cho ta không hả?” Vương Viễn câm nín không thôi, chút chuyện xấu của mình đều bị người ta đoán ra hết rồi.

Đúng vậy, Vương Viễn không dám mở trò chuyện riêng. Đánh đấm hắn không sợ, nhưng bị người ta khủng bố bằng tin nhắn hắn lại cảm thấy cực kỳ chán ghét.

Bôi Mạc Đình tò mò hỏi: “Thế giờ ngươi bật kênh đoàn đội làm gì?”

“Giúp ta một chuyện!” Vương Viễn nói thẳng: “Các ngươi ở đó có nhìn thấy tọa độ đổi mới của ta không?”

“Nhìn được!”

Mọi người gật đầu.

“Lúc nào tọa độ đổi mới thì báo ta một tiếng, ta chạy trước cho nhanh!” Vương Viễn nói mọi người nghe suy tính của mình, đồng thời kể đại khái lại tình huống bên mình hiện tại.

“Thì ra là như vậy, chẳng trách ngươi chạy thoát được!” Mọi người vỡ lẽ.

Hòa thượng này đúng là lắm chiêu trò…

Thuật dịch dung và khoảng thời gian giữa lúc tọa độ đổi mới và người đuổi đến quả thực có thể giúp hắn tránh thoát màn săn đuổi một cách hoàn mỹ.

“Hề hề hề, nói không chừng mấy ngày lăn lộn này sắp qua rồi!” Bôi Mạc Đình hưng phấn nói: “Đến lúc đó chúng ta cùng nhau dựng nước chơi chút cho vui…”

“Chơi cái lìn ấy! Sao không nhìn lại mình xem có giống người trị nước không?” Vương Viễn khinh bỉ nói.

Ý tưởng dựng nước gì đó, cho đến tận giờ Vương Viễn chưa từng nghĩ đến…

Thế cục trò chơi hiện tại đã định, vị trí tốt nhất đã sớm bị nước lớn của hệ thống chiếm đóng rồi, người chơi muốn dựng nước chỉ có thể kiếm một chỗ thật xa.

Đến chức Nam Viện Đại Vương vào tay Vương Viễn còn thành ông chủ ăn chơi nhàn hạ, bảo hắn chạy đến nơi hoang vu hẻo lánh làm hoàng đế? Đùa gì vậy… Nhóm ất ơ Một Đám Ô Hợp này ngay cả bang phái cũng chẳng muốn lập, giờ còn định dựng nước nữa đấy, để trăm họ đi theo cạp đất mà ăn à?

Làm hoàng đế mà khiến dân chúng lầm than mới là tội nghiệt lớn nhất.

“Cũng đúng ha…” Bôi Mạc đình nói: “Ta chỉ nói đùa vậy thôi! Thế ngươi định xử lý ngọc tỷ này thế nào?”

“Xử lý?” Vương Viễn nói: “Cứ thoát khỏi đuổi giết đã rồi tính sau!”

“Ngươi có thuật dịch dung, chạy còn nhanh, không phải bỏ trốn đơn giản lắm sao?” Bôi Mạc Đình hời hợt nói.

Vương Viễn trầm ngâm bảo: “Trên lý thuyết là vậy, nhưng ta cứ cảm thấy chuyện không đơn giản thế đâu.”

“Lão Ngưu lo lắng vậy là phải đấy!” Điều Tử phân tích: “Hắn tránh thoát được sự đuổi giết của người chơi phổ thông bởi vì bọn họ chỉ có thể chạy theo tọa độ… Thời gian chênh lệch đủ để hắn trốn thoát, nhưng bang phái lớn mới khó đối phó.”

“Sao? Bọn họ biết bay à?” Bôi Mạc Đình hỏi.

“Ngươi quen biết ông chủ lâu như vậy rồi chẳng nhẽ không biết một đạo cụ tên là Bùa Dịch Chuyển loại lớn hả?” Điều Tử hỏi ngược lại.

“Cha tiên sư nhà nó!” Mario cũng phản bác: “Ngươi điên rồi à? Ngươi có biết Bùa Dịch Chuyển loại lớn đắt thế nào không? Một nghìn vàng một người đó, chỉ dịch chuyển được mười! Ai dùng nổi?”

“Người dùng nổi nhiều lắm!” Phi Vân Đạp Tuyết bĩnh tĩnh đáp.

“Ai nói ngươi! Ngươi có thiếu tiền đâu chứ!” Mairo tỏ vẻ không muốn đề cập đến trường hợp của Phi Vân Đạp Tuyết.

“Nhưng ngươi có nghĩ tới chuyện, ngọc tỷ đáng tiền hơn không?” Phi Vân Đạp Tuyết xem thường Mario, hỏi vặn lại.

“Chuyện này…”

Nghe được những lời Phi Vân Đạp Tuyết nói, Mairo và Bôi Mạc Đình lập tức câm nín.

Vương Viễn như có điều suy nghĩ, đạo cụ truyền tống của mình không dùng được nhưng chưa chắc đạo cụ của đối phương không thể dùng, nếu bọn họ dùng Bùa Dịch Chuyển loại lớn thì khó nhằn rồi đây.

Dẫu sao bang phái dùng được Bùa Dịch Chuyển loại lớn căn bản đều có cấp bậc như Vạn Thánh Sơn.

Điều Tử nói chắc nịch: “Đúng vậy, ta chỉ lo lắng điều này, dù sao lão Ngưu cứ cẩn thận không thừa, chúng ta cũng muốn giúp ngươi một tay lắm… nhưng không góp sức được nhiều, ta chỉ làm được đến đây thôi.”

Điều Tử nói rất thật lòng, tình huống này Thiếu Lâm tự cũng chẳng dám nhúng tay vào chứ nói chi mấy người chơi cỏn con, tóm lại chẳng làm nên nổi trò trống gì.

Giờ người trong Một Đám Ô Hợp mà đi lên giúp Vương Viễn, chuyện có thể làm duy nhất chính là hy sinh vô ích, ngoại trừ cảm thấy khá nghĩa khí ra thì chẳng có chút tác dụng nào cả.

Trong trò chơi, chỉ có những kẻ rảnh rỗi đến nhàm chán hoặc là đầu óc có vấn đề mới cố ý khiến tu vi mình bị tụt.

Vương Viễn hiểu rõ đạo lý này cho nên mới đầu chưa từng nghĩ tới việc tìm người Một Đám Ô Hợp đến hỗ trợ, giờ tìm bọn họ cũng vì muốn có người nhắc nhở tọa độ mà thôi, việc này vẫn nằm trong khả năng cho phép của cả nhóm.

“Không vấn đề gì! Lão Ngưu còn thuật dịch dung mà!” Mario lại nói: “Chạy trốn không thành vấn đề.”

“Ngươi có biết Lục Phiến Môn có một kỹ năng là Thiên Lý Truy Tung không?” Điều Tử lại nói: “Làm việc gì cũng phải nghiêm túc và cẩn thận, chú ý mọi mặt, đừng chỉ đâm đầu vào một chỗ, nếu không sẽ chết rất thảm đấy! Tình huống hiện tại của lão Ngưu có tỷ lệ sai số cực thấp.”

“Mọi phương diện...”

Nhóm Một Đám Ô Hợp yên lặng không nói gì, cũng đang thầm suy nghĩ xem hiện tại mình có thể giúp được gì.

Một Đám Ô Hợp đều là bạn của Vương Viễn, Vương Viễn đối xử với bạn bè rất tốt, tất cả bọn họ đều từng được hắn giúp đỡ. Bây giờ Vương Viễn gặp nạn, mọi người chỉ có thể trốn ở đây nhắc nhở mỗi khi tọa độ đổi mới nên trong lòng vẫn cảm thấy áy náy.

Bạn bè với nhau, dĩ nhiên phải có qua có lại rồi.

“Nhớ nhắc ta đấy, lại có người đuổi đến rồi!”

Sau khi bỏ lại một câu trong khung tin nhắn, Vương Viễn tiếp tục chạy.

...

Có Một Đám Ô Hợp nhắc nhở tọa độ, biết người biết ta nên Vương Viễn dễ chịu hơn hẳn.

Tọa độ lần lượt đổi mới, Vương Viễn thừa dịp người chơi đuổi giết còn chưa bắt kịp thì nhanh chóng ẩn núp.

Gấu Thái Cực là thú cưỡi cấp mười, Vương Viễn lại có khinh công [Thần Hành Bách Biến], chạy trước một bước nên tất nhiên không ai đuổi kịp.

Chỉ một ngày trời, Vương Viễn từ Tung Sơn chạy thẳng đến ngoại ô Lạc Dương, lại từ ngoại ô Lạc Dương trốn vào địa phận Trường An.

Bạn cần đăng nhập để bình luận