Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 690: Lệnh truy sát của Ma giáo

[Hệ thống thông báo: Người chơi Ngưu Đại Xuân, Mario, Bôi Mạc Đình, Đinh Lão Tiên, Trường Tình Tử giết chết Quang Minh sứ Ma giáo Dương Tiêu uy chấn thiên hạ, hoàn thành thủ sát. Nhân đây thông báo, mong các vị thiếu hiệp nữ hiệp tiếp tục cố gắng.]

[Hệ thống thông báo: Bạn giết chết Quang Minh sứ Ma giáo Dương Tiêu uy chấn thiên hạ, giang hồ lịch duyệt + 1 triệu, danh vọng + 500, điểm anh hùng + 500, độ thiện cảm với tà phái hiện tại – 50 vì chán ghét, độ thiện cảm với Ma giáo hiện tại – 200 vì huyết hải thâm cừu, võ học từ cao cấp trở xuống sẽ tăng lên một tầng cảnh giới.]

[Hệ thống thông báo: Võ học “Ác Long Đào Tâm Trảo” của bạn tăng lên một tầng cảnh giới, cảnh giới hiện tại là “Tâm Lĩnh Thần Hội”.]

Những thông báo liên tiếp hiện lên trước mắt đám Vương Viễn.

Dương Tiêu là BOSS lớn, phân lượng khá nặng, sau khi giết chết y, điểm anh hùng không những tăng nhiều mà độ thiện cảm với tà phái cũng tụt xuống mức thấp nhất.

Nhất là Ma giáo, không chỉ giảm đến đáy mà còn trực tiếp biến thành huyết hải thâm cừu.

Mario vui vẻ không thôi, điểm anh hùng là thuộc tính quan trọng nhất của phái Võ Đang, muốn học Thái Cực Quyền và Thái Cực Thần Công nhất định phải kiếm một lượng lớn điểm anh hùng. Giết chết một Dương Tiêu, điểm anh hùng của hắn ta đã trực tiếp nhảy lên hơn một nghìn, chỉ gắng chút nữa thôi là có thể học được tuyệt học bổn môn.

Bôi Mạc Đình và Trường Tình Tử lại khóc rớt nước mắt, cả hai phiền muộn không thôi, bọn họ vốn là nhân sĩ tà phái, điểm anh hùng tất nhiên càng thấp càng tốt, kết quả lần này lại tăng mạnh thành dương.

Đáng thương cho hai người “gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”, sắp được gọi là tà môn hiệp thánh.

“Này, giờ chúng ta có phải nên chuồn rồi không?”

Sau khi nhìn thấy thông báo của hệ thống, Đinh Lão Tiên nhắc nhở đồng bọn của mình.

“Ừ…”

Năm người im lặng không nói.

Hiện tại bọn họ đã kết huyết hải thâm cừu với Ma giáo, còn tiếp tục ở đỉnh Quang Minh hiển nhiên có chút không ổn.

Đúng lúc này, hệ thống lại nhảy ra tin tức thứ năm.

[Kênh chung: Dương Đỉnh Thiên: "Người chơi Ngưu Đại Xuân… Cả đám dám giết chết Quang Minh sứ Dương Tiêu của thần giáo, cùng thần giáo ta không đội trời chung. Người thần giáo ta phải diệt trừ tận gốc bọn chúng, hiện tại bọn chúng còn ở trong giáo, ai giết được sẽ có phần thưởng xứng đáng!”]

“Ting!”

Dương Đỉnh Thiên vừa kêu gọi xong, trên đỉnh đầu năm người Vương Viễn sáng lên năm ký hiệu hình ngọn lửa đỏ, đồng thời trên bản đồ của người chơi Ma giáo cũng xuất hiện năm điểm sáng.

[Hệ thống thông báo: Lối ra khỏi Ma giáo đã bị đóng chặt! Bạn bị đánh dấu thánh hỏa của Ma giáo, trong hai mươi bốn giờ không thể sử dụng đạo cụ truyền tống, khi tử vong có xác suất 100% rơi trang bị và đạo cụ trên người. (Nhắc nhở: Nếu bị người chơi Ma giáo giết chết sẽ trở về điểm sống lại của Ma giáo.)]



“Bố tổ sư nó! Lừa đảo như vậy hả?”

Sau khi nhận được thông báo của hệ thống, đám Vương Viễn phải gọi là sụp đổ.

Má nó chứ, lệnh tru sát của Ma giáo quá mức vô sỉ, khi chết có xác suất 100% rơi trang bị trên người thì thôi đi, bị người chơi Ma giáo giết chết còn trực tiếp quay về điểm sống lại của Ma giáo nữa chứ!

Tổng đàn Ma giáo rất lớn, nhưng điểm sống lại vô cùng nhỏ. Bây giờ lối ra đã bị chặn, đám Vương Viễn mà bất tử thì còn có thể quần nhau với kẻ đuổi giết trong tổng đàn Ma giáo, nhưng nếu ở trong điểm sống lại, căn bản sẽ bị vây trong một không gian nhỏ hẹp, kết quả cuối cùng hiển nhiên là chạy không thoát bị giết thẳng về cấp 0.

Nói cách khác, năm người chỉ cần bị Ma giáo giết một lần, kiếp sống trò chơi cơ bản sẽ kết thúc.

Đen, thực sự quá đen!

Chẳng trách là Ma giáo, ra tay quả nhiên ngoan độc!

Song ngẫm lại cũng thế thật, Dương Tiêu dù sao cũng là nhân vật đứng hàng thứ ba trong Ma giáo, địa vị cao thượng, giết y trong địa bàn Ma giáo chẳng khác nào chui vào phòng giết người, quả thực không để Ma giáo vào mắt. Tính chất của việc này cực kỳ ác liệt, Dương Đỉnh Thiên dĩ nhiên phải phát lệnh truy sát có cấp bậc cao nhất.

Người chơi bị hạ lệnh tru sát tử vong có tính chất tương đương với người bị quan phủ hạ lệnh truy nã chết dưới tay Lục Phiến Môn. Điểm khác ở đây là, một bên trực tiếp vào đại lao ngồi xổm trong phòng giam, một thì bay thẳng về điểm sống lại rồi bị hành đến sạch vốn liếng.

Không khó để nhìn ra thế lực của Ma giáo lớn bao nhiêu, địa vị của họ ở Tây Vực ngang hàng với quan phủ.

“Cửa chính Ma giáo bị chặn rồi! Chúng ta phải làm sao bây giờ?”

Bôi Mạc Đình nhìn ký hiệu hình ngọn lửa trên đỉnh đầu cả đám, khẩn trương hỏi.

Bị dính ký hiệu hình ngọn lửa, tọa độ của năm người đều có thể đổi mới bất cứ lúc nào. Ma giáo dù lớn, nhưng người chơi Ma giáo đông đảo, bây giờ tất cả lối ra đã bị chặn, bọn họ căn bản chẳng khác nào ba ba trong hũ… Trừ phi có thể chạy ra khỏi Ma giáo, nếu không sớm muộn cũng bị người ta tóm.

Dù sao thực lực của đám Vương Viễn có hạn, tu vi cao nhường nào thì cũng phải đến lúc dùng hết nội lực, đối mặt với hàng vạn truy binh, cả bọn hiển nhiên không có phần thắng.

Người ta đâu quản chuyện Vương Viễn có Kim Cương Bất Hoại Thần Công hộ thể, người nọ nối tiếp người kia lao lên thôi là đủ để đánh hội đồng hắn đến chết.

“Ai…”

Vương Viễn trầm ngâm một lát rồi bảo: “Hết cách rồi! Hiện tại chúng ta chỉ có thể chạy lên đỉnh Côn Luân thôi!”

Giai cấp trong Ma giáo phân chia rất rõ ràng, địa vị càng cao, nơi ở càng xa mặt đất.

Dựa theo tình huống bình thường, phạm vi hoạt động của người chơi đều từ sườn núi đổ xuống, mà sảnh Quang Minh chỗ Dương Tiêu lại ở vị trí khá cao trên núi Côn Luân.

“Chạy lên đỉnh núi? Đó không phải đường chết à?” Đinh Lão Tiên nhíu mày hỏi.

Núi Côn Luân cao như vậy, chạy lên đến đỉnh chính là đường chết, hơn nữa lúc đó người chơi Ma giáo khẳng định tụ tập càng nhiều, bọn họ càng chạy không thoát.

“Thế chạy xuống núi là sống được hả?” Vương Viễn hỏi vặn lại.

“Chuyện này…” Đinh Lão Tiên không phản bác được.

Đúng là vậy thật, ở tình huống hiện tại, Ma giáo muốn đóng cửa đánh chó, đám Vương Viễn có chạy đến đâu cũng là đường chết… Chạy xuống núi sẽ chết nhanh hơn, mà chạy lên núi có thể kéo dài được chút thời gian.

Bạn cần đăng nhập để bình luận