Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 333: Trạng thái chân thực của Bạch Thế Kính

"Hừ!"

Mã phu nhân vốn là người gan to bằng trời, Kiều Phong đi rồi càng không sợ hãi, chỉ thấy bà ta hừ lạnh nói: "Bạch Thế Kính, ngươi phải suy nghĩ cho kỹ đấy, ta tuy là đàn bà con gái, nhưng cũng không sợ cá chết lưới rách với ai đâu."

"Chuyện này…"

Bạch Thế Kính biến sắc, trầm mặt nói: "Việc này là chuyện của Cái Bang, cần phải bàn bạc kỹ hơn, Thiếu Lâm tự không tiện nhúng tay vào đâu."

"Ha ha ha!"

Vương Viễn cười bảo: "Tiểu tăng xưa nay ghét ác như thù, lên tiếng vì chính nghĩa chính là bổn phận của người xuất gia, việc này không có quan hệ với Thiếu Lâm tự thì đã làm sao? Bạch trưởng lão không nỡ à? Đã như vậy, kẻ ác kia để ta tới trừng trị."

Bàn bạc kỹ hơn chỉ là lời nói bên ngoài mà thôi, ý tứ trong đó chính là: "Quên việc này đi."

Làm nhiệm vụ bị Mã phu nhân sắp đặt một đường, còn suýt chút nữa gài bẫy Kiều Phong, Vương Viễn đã sớm muốn giết bà cô lòng dạ rắn rết này rồi, chẳng qua là ngại mặt mũi của Kiều Phong nên mới chưa ra tay mà thôi.

Hiện tại Kiều Phong bị đám Cái Bang thiểu năng này ép đi, y đã không còn là bang chủ rồi, dĩ nhiên Vương Viễn sẽ không băn khoăn vì có y nên khó thực hiện việc giết Mã phu nhân nữa.

Nói xong mấy câu “để ta tới trừng trị”, Vương Viễn đột ngột vung tay, đập một chưởng vào ngực Mã phu nhân.

Bà ta làm người ác độc, võ công lại chẳng khác gì người dân bình thường, làm sao có thể chịu được một chưởng nặng nề của Vương Viễn.

Chỉ nghe "ầm" một tiếng, Mã phu nhân phun máu tung tóe, ngã thật mạnh xuống đất, hương tiêu ngọc vẫn.

"Này!!!"

Tất cả mọi người ở đây thấy Vương Viễn đột nhiên ra tay giết Mã phu nhân thì giật mình vô cùng. Bọn họ trăm lần nghìn lần không ngờ hòa thượng của Thiếu Lâm tự này lại tàn nhẫn như vậy, nói giết người là giết.

Ngay cả những người chơi xung quanh cũng ngạc nhiên không thôi.

Bạch Thế Kính đã nói Mã phu nhân dẫu sao cũng là người của Cái Bang, chuyện sống chết của bà ta chỉ người trong bang mới có thể quyết định, thế mà Vương Viễn lại giết phu nhân bang chủ ngay trước mặt nhiều người Cái Bang như vậy, chẳng phải là muốn chết sao?

Vương Viễn làm người cực khôn khéo, dĩ nhiên biết nếu mình ra tay sẽ có kết cục gì.

Nhưng Vương Viễn cũng biết, Bạch Thế Kính và Từ trưởng lão đã ăn nằm với Mã phu nhân rồi, bây giờ bà ta muốn cá chết lưới rách, Bạch Thế Kính dĩ nhiên là ba phần kiên trì bảy phần e ngại.

Chỉ cần hiện tại không giết người đàn bà này, bà ta sẽ không chết được, dù sao Từ trưởng lão và Bạch Thế Kính, thậm chí cả Toàn Quan Thanh đều thuộc cao tầng Cái Bang, Kiều Phong vừa đi, Cái Bang chính là do bọn họ định đoạt.

Nếu Bạch Thế Kính không giết, Vương Viễn đành phải tự mình ra tay.

Ít nhất hiện tại đang ở Hạnh Tử Lâm, nếu đợi đến tổng đàn Cái Bang mới ra tay thì muộn mất rồi.

"Đồ khốn nạn!!!"

Quả nhiên, Bạch Thế Kính thấy Vương Viễn đánh chết Mã phu nhân thì lập tức giận dữ, chợt quát một tiếng duỗi tay ta, đánh về phía Vương Viễn.

Bạch Thế Kính tuy là BOSS nhưng Vương Viễn vẫn tự tin với chưởng lực hùng hậu của mình, tuyệt không để gã vào mắt, chỉ lùi lại nửa bước, sau đó dùng một chiêu [Kim Cương Nộ Mục] đón lấy đòn đánh của Bạch Thế Kính.

"Ầm!"

Hai chưởng va chạm vào nhau. Bạch Thế Kính chợt cảm thấy nội tức cuồn cuộn, cả người bị đập hơi chao đảo.

Mà Vương Viễn thì chợt cảm thấy một nguồn sức mạnh truyền đến, bị một chưởng đập đến không tự chủ được lùi về sau mấy nước.

"Phụt!"

Dư lực từ chưởng vừa rồi vẫn chưa dứt, Vương Viễn phun ra một ngụm máu, thanh máu trên đầu chợt tụt xuống một phần mười.

"???!!!"

Vương Viễn thầm giật mình, trên đầu nhảy ra một chuỗi dấu chấm hỏi.

Phải biết rằng, Vương Viễn có kết hợp giữa Dịch Cân Kinh và Đại Kim Cương Chưởng tầng bốn, cộng thêm Phật pháp tầng mười, chưởng lực rất hùng hậu, cứng đối cứng thì BOSS cấp 50 cũng không chiếm được thế thượng phong. Nhưng Bạch Thế Kính chẳng qua chỉ là một trưởng lão Cái Bang mà thôi, chưa chắc đã lợi hại như Nam Hải Ngạc Thần, mà sao giờ mạnh như vậy?

Kỳ thật với thực lực của Vương Viễn, né tránh một chưởng này không phải không được, nhưng hắn vạn lần không ngờ tới thực lực của Bạch Thế Kính lại mạnh đến trình độ này, nếu không hắn đã chẳng cứng đối cứng với gã rồi.

"Con trâu ngu ngốc kia! Ngươi không có nhiệm vụ thì chọc gã làm gì???"

Đúng lúc Vương Viễn đang buồn bực vì sao Bạch Thế Kính lại trâu bò như vậy thì Mario đột nhiên lớn tiếng kêu lên.

"Không có nhiệm vụ???"

Tất cả người chơi ở hiện trường nghe Mario nói vậy thì đều sửng sốt cả người. Đám Phượng Vũ Cửu Thiên nhìn chằm chằm Vương Viễn, trong mắt đầy vẻ hoảng sợ.

Mà Vương Viễn cũng phản ứng lại rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.

NPC trong “Đại Võ Tiên” chia làm hai trạng thái, trạng thái chân thực và trạng thái nhiệm vụ.

Chỉ cần người chơi có nhiệm vụ với NPC nào đó thì NPC này sẽ phát động trạng thái nhiệm vụ, trình độ thực lực hạ thấp xuống ngang với người chơi.

Ví dụ như nhiệm vụ của đám Ăn Mày Tán Gái là trục xuất Kiều Phong đi, thực lực của Kiều Phong trong trạng thái nhiệm vụ cũng phải hạ xuống một mức độ lớn để ngang với bọn họ. Lúc trước Vương Viễn và Bôi Mạc Đình đánh giết Dư Thương Hải cũng là như vậy.

Thực lực giảm xuống khiến tính an toàn của BOSS cũng giảm xuống, cho nên BOSS trong trạng thái nhiệm vụ sau khi chết có thể sống lại.

Nếu không phải thế, bố tổ sư nó, ai dám nhận nhiệm vụ của Kiều Phong.

Mà trạng thái chân thực lại khác, trong trạng thái này, NPC sẽ bị giết hoàn toàn… có thể đổi mới lại hay không phải xem nhu cầu của hệ thống. Ví dụ như Vương Viễn không nhận nhiệm vụ giết Mã phu nhân, nên về sau NPC này sẽ rất khó đổi mới và nhiệm vụ Kiều Phong sẽ không nhận lại được nữa. NPC trong trạng thái chân thực mà tử vong sẽ khó có thể cưỡng ép mở ra bản cập nhật mới.

Bởi vậy BOSS ở trong trạng thái này đều giải phóng thực lực toàn diện, là trạng thái cứng thực sự.

NPC chỉ xuất hiện một lần và NPC sử dụng lặp lại về bản chất tự nhiên rất khác biệt.

Dĩ nhiên, BOSS trong trạng thái chân thực có tỉ lệ rớt đồ cực cao, trăm phần trăm ra công pháp, điều kiện tiên quyết là phải có năng lực giết chết nó.

...

Trong giang hồ to lớn này, mặc dù Bạch Thế Kính không có danh tiếng to lớn, nhưng là trưởng lão chấp pháp đứng đầu tất cả các trưởng lão trong Cái Bang, võ công của gã cũng xấp xỉ với bang chủ, trong trạng thái chân thực cấp bậc khoảng tám mươi, hơn nữa còn là cấp bậc Giang Hồ Hào Khách.

Bạn cần đăng nhập để bình luận