Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 724: Giang hồ tán nhân

Đám Đinh Lão Tiên cũng thi nhau nói: “Ngươi coi lại mình đi, có điểm nào so được với người ta chứ? Mặt mũi và nhân phẩm còn tạm được, ưu thế duy nhất là thực lực, khổ nỗi người ta cũng chẳng kém cạnh ngươi.”

Ngày thường, Vương Viễn cũng không ít lần bắt nạt mấy người kia, giờ bọn họ nắm được cơ hội, đám khốn khiếp này bèn quay lại phản công.

“Ha ha!”

Vương Viễn nghe vậy cũng không tức giận, không nổi nóng, chỉ cười ha ha một tiếng, từ chối cho ý kiến, bởi vì hắn biết, với tính cách của nhóm Một Đám Ô Hợp, bạn càng phản bác, bọn họ càng nhảy cẫng vui mừng.

Quả nhiên, mấy người kia thấy Vương Viễn không phản ứng lại, tỏ vẻ không thú vị, không nói nữa.

Lúc này, ván tranh tài thứ hai cũng đã bắt đầu.

Ván hai, người chơi Lăng Yên Các ra sân tên là Bồ Đề Nào Phải Cây, giống như Vương Viễn, gã là cao thủ Thiếu Lâm tự, kế thừa võ công của Không Văn đại sư – một trong Tứ Đại Thần Tăng, thực lực cực mạnh.

Là đệ tử Thiếu Lâm, ưu điểm lớn nhất là máu dày phòng ngự cao, nội công hùng hậu, mặc dù nội công tu vi của Bồ Đề Nào Phải Cây không bằng cao thủ có nội công đứng đầu Thiếu Lâm tự là Huỳnh Hoặc Thủ Tâm, nhưng chênh lệch giữa hai bên không xa. Hơn nữa người này không chỉ có nội công hùng hậu, hiện tại còn học được hai công pháp trong bảy mươi hai tuyệt kỹ cao cấp của Thiếu Lâm tự, lực sát thương mạnh vô cùng, công được thủ được, tiến lùi thoải mái, là một người khá khó đối phó, đồng thời cũng là cao thủ nòng cốt của Lăng Yên Các.

Người chơi ra sân bên phía Bên Bờ Hải Hà chính là Biển Trời Một Màu.

“Biển Trời Một Màu, Biển Trời Một Màu!”

Tên này còn mang theo hào quang thần tượng, vừa lên sân trên khán đài đã vang lên tiếng reo hò nhiệt liệt.

Biển Trời Một Màu khác với cao thủ xuất thân từ danh môn đại phái như Bồ Đề Nào Phải Cây, người này khá đặc biệt, là một giang hồ tán nhân.

Giang hồ tán nhân là từ dùng để chỉ những người chơi ở trong giang hồ nhưng chưa từng tham gia một đại môn phái nào.

Võ học môn phái có thuộc tính cộng thêm cao, hơn nữa đều có nội công và khinh công phù hợp phụ trợ lẫn nhau, nói một cách tương đối đơn giản thì nhập môn sẽ dễ dàng hơn.

Giang hồ tán nhân không phải ai cũng giống nhau, bởi vì không có môn phái nên bọn họ không có sẵn hệ thống võ học, độ khó trong việc kiếm công pháp cao hơn người chơi môn phái không biết bao nhiêu lần, hơn nữa sự phối hợp giữa nội công và ngoại công đều dựa hết vào chính mình.

Song làm giang hồ tán nhân không phải không có chỗ tốt.

Đối với người chơi môn phái, công pháp học tập bị hạn chế khá nhiều, ví dụ như công pháp Thiếu Lâm thiên về dương cương, học võ học loại âm nhu sẽ là làm nhiều công ít, học võ học tà phái sẽ bị trừ điểm hiệp nghĩa. Mà người chơi lựa chọn giang hồ tán nhân không cần phải băn khoăn đến những vấn đề này, không có trói buộc từ môn phái, bọn họ có thể tự do học tập bất kỳ loại võ học nào trên giang hồ mà không cần lo đến tác dụng phụ.

Có nhiều võ học để lựa chọn hơn, thực lực cũng tăng nhanh hơn.

Cho nên trong giai đoạn đầu của trò chơi, giang hồ tán nhân vẫn khá có ưu thế.

Trong chốn giang hồ, kiếm pháp đi con đường chủ động để gây sát thương, phái Thiếu Lâm lại đi theo hướng phòng ngự cao, lối đánh khá bị động.

Thi đấu bắt đầu, Biển Trời Một Màu rút trường kiếm khỏi vỏ, thân hình nhoáng lên, chợt xuất hiện trước mắt Bồ Đề Nào Phải Cây, cổ tay hắn ta rung lên, từ trường kiếm giũ ra sáu đóa kiếm hoa.

[Mai Hoa Lục Xuất]

Kiếm pháp Tuyết Sơn thành Lăng Tiêu ở Tây Vực, nó là một chiêu thức rất tuyệt diệu, có điều cần tiêu hao nội lực để điều động, sử dụng xong sinh ra sáu đóa hoa mai, tính ra hơi có vẻ hào nhoáng bề ngoài.

Bồ Đề Nào Phải Cây không tránh không né, đối mặt với sáu đóa kiếm hoa bay tới, gã vận chuyển nội lực, rót vào ngón trỏ tay phải rồi gắng sức chỉ về phía trước.

“Bịch!”

Có âm thanh vang lên.

Ngón tay của Bồ Đề Nào Phải Cây điểm thật mạnh lên thân kiếm của Biển Trời Một Màu.

"Đại Lực Kim Cương Chỉ"

Bộ công pháp này giống với “Đại Kim Cương Chưởng” của Vương Viễn, cùng là võ học hệ kim cương, khí thế bá đạo ác liệt, cứng rắn vô địch.

Nhưng ngón tay vừa mới điểm tới đích, Bồ Đề Nào Phải Cây chợt cảm thấy như mới điểm vào nước vậy, sức lực trong chớp mắt biến mất vô tung vô ảnh.

“Ong!”

Trường kiếm trong tay Biển Trời Một Màu bị điểm đến rung lên, hơi hơi chao đảo.

“Không ổn! Kiếm này rất kỳ quái!”

Bồ Đề Nào Phải Cây thấy vậy, lập tức cả kinh trong lòng.

Mà đúng vào lúc đó, Biển Trời Một Màu đột nhiên giương khóe miệng, chợt thúc giúc nội lực, một luồng kiếm khí âm hàn bung ra từ thân kiếm.

“Phập…” một tiếng, đâm trúng vào chân trái Bồ Đề Nào Phải Cây.

Chân trái gã trầm xuống, trên đầu bị dính trạng thái giảm tốc.

[Vạn Lý Hàn Sương]! Là kiếm pháp Thiên Sơn!

Phi Vân Đạp Tuyết thấy cảnh này thì kích động kêu lên.

Đây chính là ưu thế của giang hồ tán nhân.

Bồ Đề Nào Phải Cây là đệ tử Thiếu lâm, gã muốn học tập võ học của những môn phái khác là chuyện hết sức khó khăn, nhưng giang hồ tán nhân lại có thể học được công pháp của tất cả các môn phái.

Mặc dù bọn họ không thể trực tiếp lấy được công pháp môn phái, nhưng chỉ cần có tiền là sẽ có đồ ngon.

Biển Trời Một Màu là cao thủ chuyên nghiệp, dĩ nhiên không thiếu tiền, muốn học võ học của những môn phái khác, cứ trực tiếp vung tiền mua lại từ người khác là được.

Dĩ nhiên võ học có thể mua được của các đại môn phái cũng chỉ từ cấp trung trở xuống mà thôi.

Tư duy chiến đấu của Biển Trời Một Màu khá cao, công kích của phái Thiếu Lâm có tính phán định cao, thời gian cứng ngắc lâu hơn một chút. Y dùng [Mai Hoa Lục Xuất] làm mồi nhử, thăm dò và đồng thời dụ Bồ Đề Nào Phải Cây ra tay, sau đó thừa dịp gã đang trong thời gian công kích cứng ngắc mà đánh ra một kiếm đi kèm trạng thái giảm tốc.

Tốc độ tấn công và di chuyển của Bồ Đề Nào Phải Cây vốn không nhanh bằng Biển Trời Một Màu, lúc này dính giảm tốc, lại càng không có khả năng tóm hay né đối phương.

Sau khi đâm trúng bắp đùi đối thủ, Biển Trời Một Màu lùi về sau một bước, đồng thời chuyển trường kiếm về trước, sử dụng chiêu [Hữu Phượng Lai Nghi] của phái Hoa Sơn!

Bạn cần đăng nhập để bình luận