Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 293: Ai về nhà nấy

Chính vì vậy nên đội của Mặc Bạch vẫn luôn bị người của bốn đội khác nhắm vào.

Lúc này nhóm Mặc Bạch mất Hồn Châu, bốn đội khác cười trên nỗi đau của bọn họ còn không kịp, làm gì có chuyện ra tay giúp đỡ.

"Chỉ cần có tiền, bọn họ nhất định sẽ giúp!" Mặc Bạch lắc đầu nói.

...

Bên trong mộ viên Hoa Sơn, đám người Vương Viễn nhìn Hồn Châu trong tay Bôi Mạc Đình, cũng bất ngờ một hồi.

Vốn còn tưởng giết đám người Mặc Bạch, không lấy được Hồn Châu, ai ngờ Mặc Bạch vừa chết, vậy mà tất cả Hồn Châu đều rơi ra.

Một trăm bốn mươi bảy viên Hồn Châu...

Sau khi Mặc Bạch chết, rơi sạch một trăm bốn mươi bảy viên Hồn Châu. Có thể kiếm được nhiều Hồn Châu như vậy, có thể thấy môn phái bị đám người kia ép mua ép bán chắc chắn không chỉ có một.

Lần này thì tốt rồi, trực tiếp tiện nghi cho đám người Vương Viễn.

Một Đám Ô Hợp dẫn theo Mario tổng cộng bảy người, vừa vặn một người hai mươi mốt viên Hồn Châu, một viên Hồn Châu là mười điểm tích phân, một lần có thể đủ để tăng hai trăm điểm tích phân.

"Mọi người ai về nhà nấy nhanh lên, dùng hết Hồn Châu đi!"

Vương Viễn suy tư một chút nói: "Đồ vật này các ngươi mang trên người chắc chắn không an toàn."

Vương Viễn rất nhanh trí, nếu như Mặc Bạch đã rơi hết sạch Hồn Châu có được, có thể thấy được rằng nếu mấy người Một Đám Ô Hợp bị giết cũng sẽ rơi ra.

Một trăm bốn mươi bảy viên Hồn Châu cũng không phải số lượng nhỏ, đám người Mặc Bạch chắc chắn sẽ không ngậm bồ hòn làm ngọt. Cho nên chỉ cần mọi người dùng hết sạch Hồn Châu, ăn hết rồi thì làm thế nào cũng không nhổ ra được.

Tất cả các thành viên trong đội Một Đám Ô Hợp đều là người thông minh, nghe Vương Viễn nói như vậy, rất nhanh hiểu được ý hắn muốn nói.

Trong thời gian sự kiện diễn ra, đối với tất cả mọi người, Hồn Châu là vật phẩm cực kì quý giá. Hơn nữa đây không phải là chuyện rơi một viên hai viên, Mặc Bạch rơi tận một trăm bốn mươi bảy viên. Đừng nói cao thủ như Mặc Bạch, đổi thành người bình thường nếu bị thua thiệt lớn như vậy khẳng định cũng sẽ không chịu được, chắc chắn sẽ quay lại cướp đoạt.

Thực lực của nhóm người Mặc Bạch lúc nãy mọi người đều đã nhìn thấy. Đám người kia là cao thủ chân chính, cho dù là Bôi Mạc Đình có tuyệt học khi bị hai tên trong đám đó tấn công cũng không có sức đánh trả. Nếu Vương Viễn không thi triển Kim Cương Lạc Địa khiến bọn chúng bất ngờ, không kịp đề phòng thì trận chiến chưa chắc đã dễ dàng như vậy.

Ở trong đội Một Đám Ô Hợp, người thực sự có khả năng chiến đấu chỉ có bốn người Vương Viễn, mặc dù Độc Cô Tiểu Linh có con rối nhưng cấp bậc quá thấp, gặp cao thủ không đỡ được mấy đòn. Nếu Mặc Bạch đi tìm người giúp sau đó quay lại đây thì Vương Viễn có mạnh cũng không thể bảo vệ được tất cả mọi người.

"Vậy chúng ta đi trước!"

Là đội trưởng đội Một Đám Ô Hợp, Độc Cô Tiểu Linh vẫn rất tin vào sự sắp xếp của Vương Viễn. Cô nàng bình tĩnh lấy một tấm bùa dịch chuyển, mở ra, cùng Đinh Lão Tiên và Nhất Mộng Như Thị biến thành một tia sáng biến mất trước mặt những người còn lại.

Thấy Độc Cô Tiểu Linh đã truyền tống xong, đám Vương Viễn cũng xoay người, rời khỏi nghĩa trang.

Trong trò chơi, dịch trạm của các môn phái lớn đều không ở bên trong môn phái.

Ví dụ như Giải Kiếm Nham Sơn của Võ Đang, thôn Hoa Sơn của phái Hoa Sơn chính là nơi đặt dịch trạm, ngay cả dịch trạm của Thiếu Lâm cũng chỉ đưa lên tới gần cửa chứ không ở bên trong.

Hoa Sơn vẫn nằm trong biên giới của Trung Nguyên, đám Vương Viễn đương nhiên không cần sử dụng vật phẩm truyền tống, sau khi rời khỏi nghĩa trang, họ chạy thẳng tới thôn dưới chân núi Hoa Sơn.

...

Ở bên này, Mặc Bạch đã liên lạc với những người khác.

"Cái gì? Huyết Trích Tử Mặc Bạch và cấp dưới Mặc Gia Quân bị người khác quét sạch? Quả thật là chuyện lạ... Ha ha!"

Đúng như dự đoán, sau khi Mặc Bạch tóm tắt câu chuyện đã xảy ra, trên kênh trò chuyện bang hội bùng nổ những tin nhắn cười đùa trêu chọc.

Nhất là nhị đội trưởng Ngạnh Hạp Ngọc Khê, miệng đầy những lời nói kháy: "Đám người Mặc Gia Quân các ngươi là đội ngũ mạnh nhất của đội Phi Vân chúng ta đúng không? Tại sao lại bị một đám trẻ con vô danh tiêu diệt hết? Nghe không khoa học một chút nào!"

"Được rồi! Nói xong chưa!"

Mặc Bạch là người nóng tính, bị người khác giễu cợt như vậy, trán của gã bắt đầu nổi gân, gã nói: "Chẳng lẽ các ngươi chưa từng thất bại sao? Ta tới tìm các ngươi giúp, không tới để nghe các ngươi giễu cợt!"

"Tìm người hỗ trợ còn hách dịch như vậy? Ngươi có bị làm sao không?"

"Đúng vậy đúng vậy! Không quỳ xuống kêu ba thì chúng ta không thèm quan tâm tới ngươi!" Những người khác cũng rối rít ồn ào lên.

"Một nửa tiền thưởng!!"

Mặc Bạch không nói nhảm với mọi người, chỉ gửi bốn từ lên kênh trò chuyện.

"???!!!"

Thấy bốn từ này, những người đang giễu cợt Mặc Bạch trên kênh trò chuyện đột nhiên im lặng.

"Ngươi có ý gì?"

Ngạnh Hạp Ngọc Khê ngơ ngác hỏi.

"Ta bỏ tiền thuê các ngươi! Sau khi chuyện này thành công, một nửa tiền thưởng ta nhận được từ nhiệm vụ này sẽ là của các ngươi, nếu các ngươi còn dám nói như vậy với khách hàng thì cút đi!" Mặc Bạch nói, giọng lạnh như băng.

Nếu tìm người trong bang hội hỗ trợ mà không trả tiền thì sẽ dựa hết vào tình cảm, lúc đó nếu Mặc Bạch bị người giễu cợt thì gã cũng không thể nói gì được. Thế nhưng Mặc Bạch trực tiếp bỏ tiền, tình cảm biến thành buôn bán, bây giờ Mặc Bạch chính là khách hàng, giễu cợt khách hàng chắc chắn không phải là một việc nên làm!

Đám này chơi trò chơi chỉ vì một chữ tiền, cha chung của tất cả mọi người chính là tiền...

Thấy Mặc Bạch bỏ tiền, Ngạnh Hạp Ngọc Khê lập tức thay đổi thái độ, cười đùa nói: "Ha ha! Ba, ngài muốn gì, đánh ai, đánh như thế nào, chỉ cần nói một câu thôi!"

"Hừ!"

Mặc Bạch thấy vậy, hừ lạnh một tiếng, nói: "Đương nhiên phải lấy lại toàn bộ Hồn Châu của ta!"

"Lấy lại? Cướp ở đâu? Bọn họ chắc chắn sẽ không đứng ở đó đợi ngươi quay về!"

Lúc này, một người tên là Trần Mặc Quả Ngôn thản nhiên nói trên kênh trò chuyện.

"Đúng vậy, Mặc ca!" Thấy Trầm Mặc Quả Ngôn nói chuyện, Mặc Bạch vội vàng cung kính hỏi: "Không biết Mặc ca nghĩ như thế nào?"

Trầm Mặc Quả Ngôn là người lớn tuổi nhất Phi Vân Minh, mặc dù gã không mạnh nhất, cũng không phải là một trong năm đội trưởng của Phi Vân Minh, nhưng người này có rất nhiều mưu kế, tất cả mọi người trong Phi Vân Minh đều rất tôn kính gã. Mặc Bạch không phải là ngoại lệ, là đội trưởng của một đội ngũ nhưng gã vẫn rất kính trọng Trần Mặc Quả Ngôn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận