Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1120: Côn đồ chân chính

"Mẹ kiếp...!"

Sự hung tàn và độc ác của Vương Viễn khiến tất cả mọi người đều sợ hãi lùi lại.

Hi Hòa cũng kinh hãi không thôi, nhưng vẫn vội vàng cuống quýt nói: "Đừng sợ, những tổn thất khi hy sinh và hư hỏng binh khí đều sẽ được bang phái bồi thường, một khi bang chủ trở thành Nam Viện Đại Vương, chúng ta liền sẽ trở thành Đệ nhất thiên hạ..."

Hi Hòa chưa kịp nói xong, trước mắt đã tối sầm lại, một thân ảnh cao lớn vạm vỡ xuất hiện trước mặt.

Ngước mắt lên nhìn, chính là Vương Viễn.

“Ngưu, Ngưu ca…có chuyện gì từ từ nói, ngươi sẽ không làm khó một nữ nhân như ta đi." Ngẩng đầu nhìn Vương Viễn, Hi Hòa có chút hoảng sợ, nuốt từng ngụm nước bọt run rẩy nói.

"Chỉ là nhiệm vụ mà thôi, tất cả dựa vào bản lĩnh! Ngươi cũng không nên ghi hận ta nha!" Vương Viễn cười nhẹ, dùng tay trái nhấc Hi Hòa lên.

"Mập mạp chết tiệt kia, thả ta ra!"

Hi Hòa cũng là cao thủ, nhưng bị Vương Viễn dùng một tay bắt lấy lại giãy dụa thế nào cũng không thể thoát ra, chỉ có thể lớn tiếng chửi bậy.

Vương Viễn không nói một lời, năm ngón tay phải khẽ cong, cắm vào thật sâu bên trong lồng ngực Hi Hòa rồi bắt lấy trái tim, lôi mạnh nó ra ngoài.

"Phụt!"

Một trái tim đỏ tươi bị Vương Viễn lôi ra bên ngoài, thanh máu trên đầu Hi Hòa nháy mắt đã cạn tới đáy.

"Cái này...cái này......"

Nhìn hình ảnh bị làm mờ trên tay Vương Viễn, đám người chơi của Bạo Đồ Quốc Tế không khỏi mềm nhũn run rẩy cả chân tay.

Nếu vừa rồi Vương Viễn dùng một cước đạp nát đầu người chỉ là hình ảnh có chút hung ác, thì cảnh tượng tay không móc tim ban nãy của hắn quả thực là tàn nhẫn đến mức lòng người giá lạnh.

Giết người chẳng qua cũng chỉ là ngã xuống đất, có ai ở trong game chưa từng giết qua? Nhưng hành vi tra tấn người khác tới chết này, e là chỉ có biến thái mới làm được.

Hòa thượng này quả thực không phải người!!

Giờ nghĩ lại, cái tên Bạo Đồ Quốc Tế này của bang phái bọn họ thật quá trêu ngươi... Đứng trước ác ma mặc áo cà sa thực sự kia, hắn mới là côn đồ chân chính.

Cảnh Xuân Rực Rỡ nhìn Vương Viễn chằm chằm, trên mặt cũng tràn đầy kinh ngạc và sợ hãi.

"A di đà Phật!"

Tiện tay vứt trái tim trong tay sang một bên, Vương Viễn tụng một câu kinh phật, tiếng niệm phật phát ra từ trong miệng hắn nghe càng thêm quỷ dị.

"Các ngươi còn dám cản ta ở chỗ này?"

Vương Viễn nhìn xung quanh một vòng, lạnh nhạt hỏi tất cả những người xung quanh.

"Không dám không dám..."

Sở dĩ Vương Viễn ra tay ngoan độc như thế chính là để răn đe mọi người, hiển nhiên hiệu quả của việc này vô cùng hữu hiệu.

Nghe thấy lời này của Vương Viễn, đám người Bạo Đồ Quốc Tế vội vàng chạy thục mạng rời đi, nếu không phải trên đất vẫn còn đang ngổn ngang một đống thi thể, nơi này giống như chưa từng có người tới qua.

"Chao ôi, thật là lãng phí quá mà!"

Nhìn thấy Vương Viễn khiến đám người cản đường sợ hãi bỏ chạy, Cảnh Xuân Rực Rỡ khôi phục lại vẻ bình tĩnh trước đó, ngược lại còn chắp tay ra sau lưng đi tới bên cạnh một thi thể, móc ra hai chiếc nhẫn sắt, đưa nội lực vào, phía trên chiếc nhẫn phát ra một tia sáng màu tím.

Khi vầng hào quang lóe lên, cái xác trên mặt đất hóa thành từng điểm ánh sáng màu tím, chui vào bên trong chiếc nhẫn sắt trên tay Cảnh Xuân Rực Rỡ.

"Bắc…Bắc Man Sơn!"

Nhìn thấy Cảnh Xuân Rực Rỡ hấp thụ xác chết trên mặt đất vào vũ khí, Cung Hỉ Phát Tài đứng bên cạnh kinh ngạc kêu lên.

"Hửm?"

Lúc này cuối cùng Vương Viễn cũng nhận ra Cảnh Xuân Rực Rỡ là người của môn phái nào.

Hóa ra lão nhân này chính là cao thủ của Bắc Man Sơn - môn phái khống thi!

Bắc Man Sơn là một môn phái ẩn trên vùng cực hàn của Bắc Man, bởi vì điều kiện nhập môn cực kỳ hà khắc nên người chơi gia nhập môn phái này cũng không tính là nhiều, tuy nhiên tuyệt chiêu độc nhất Khống Thi Thuật của môn phái này lại cực kỳ nổi tiếng.

Không phải vì Khống Thi Thuật này lợi hại, mà vì trong thế giới võ hiệp, việc dẫn theo một đống xác chết biết đi phía sau trên đường phố trông vô cùng bắt mắt.

Còn về thực lực của người chơi Bắc Man Sơn thì thực ra cũng chỉ như thế, có chút giống với cơ quan sư của Đường Môn.

Điểm khác biệt duy nhất chính là cơ quan sư điều khiển con rối, còn họ thì sử dụng thi thể... Cơ quan sư học được Thiên Nhân Hợp Nhất có thể hòa thành một thể với con rối, nhưng Khống Thi Thuật chỉ có thể gia tăng số lượng thi thể khống chế được.

Về bản chất, sức mạnh của đôi bên đều nằm ở con rối hoặc thi thể.

Chất lượng của con rối hoặc thi thể càng cao thì sức chiến đấu của người chơi càng mạnh.

Nói một cách khách quan thì cơ quan sư dễ luyện hơn một chút...

Con rối có mạnh hay không thì phụ thuộc vào cấp bậc của nguyên vật liệu và linh kiện, mà những thứ này có tiền là có thể mua được trên thị trường.

Mà chất lượng của hành thi thì nằm ở bản thân thi thể, cấp độ của thi thể càng cao thì sức mạnh của hành thi luyện ra càng mạnh, cho nên muốn có được những thi thể đẳng cấp cao thì trước hết phải đánh chết, mà muốn đánh chết được quái vật cấp bậc cao, thì phải có những thi thể chất lượng cao... Đây chính là một vòng tuần hoàn ác tính.

Chính vì vậy, mặc dù những người chơi Bắc Man Sơn nghe có vẻ thần bí, nhưng thực lực của họ trong mắt cao thủ chân chính thì chỉ có thể dùng bốn chữ để hình dung - Bàng môn tà đạo.

Chỉ là không ngờ một người có thân thủ không hề kém như Cảnh Xuân Rực Rỡ lại là một cao thủ của Bắc Man Sơn, đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong.

Bởi vì thực lực của bản thân người chơi Bắc Man Sơn đều không quá mạnh, giống như cơ quan sư vậy, thế mà Cảnh Xuân Rực Rỡ lại có thể nhẹ nhàng đỡ được một kiếm của Tà Đế, thì giống phế vật ở chỗ nào chứ.

"Chẳng trách ngươi muốn Gia Luật Hoằng Cơ chết! Hóa ra thứ ngươi cần chính là thi thể của hắn!"

Nghĩ đến đây, Vương Viễn nhìn chằm chằm vào Cảnh Xuân Rực Rỡ, hiểu rõ mà nói.

Yếu tố lớn nhất ảnh hưởng đến sức mạnh của hành thi mà người chơi Bắc Man Sơn sở hữu chính là cấp độ của thi thể khi nó còn sống, cấp bậc càng cao thì khả năng trưởng thành càng lớn, tiềm năng luyện chế cũng lớn.

Cấp cao nhất của NPC trong trò chơi là 200, nói cách khác, tư liệu sống để luyện chế ra một hành thi mạnh nhất là NPC cấp 200.

Bạn cần đăng nhập để bình luận