Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1545: Liêu Nha Kiếm Trư Vương

Cất Mậu Hồn vào túi càn khôn xong, Vương Viến tiếp tục đánh quái, Liêu Nha Kiếm Trư trong núi hoang bị Vương Viễn đuổi chạy tán loạn, kêu eng éc đinh tai, Mậu Hồn “đinh đinh” rớt ra liên tục, cảm giác như đi câu cá vậy, vĩnh viễn không biết lúc nào cá cắn câu, thật khiến người ta muốn ngừng mà không được. (Câu cá dễ nghiện, chớ chìm đắm quá.)

Sau Trúc Cơ, tu vi người chơi không tiến cảnh cực nhanh như hồi Luyện Khí kỳ nữa, Vương Viễn cày từ xế chiều đến tối muộn mà tu vi mới đến Trúc Cơ tầng bốn, kẻ có tiền như Phi Vân Đạp Tuyết thì đã thành công kết Kim Đan rồi.

Còn người đứng thứ hai trong bảng xếp hạng tiến cảnh tu vi là Bạch Hạc Lưỡng Sí mới Trúc Cơ tầng bảy mà thôi.

“Ngươi độ kiếp à?”

Thấy tu vi của Phi Vân Đạp Tuyết tăng tiến quá nhanh, Vương Viễn không khỏi tò mò gửi một tin nhắn hỏi thăm.

Cùng tu tiên thuật, nếu Cửu Chuyển Huyền Công cần độ kiếp thì Trường Sinh Lục Đạo Luân Hồi Quyết của Phi Vân Đạp Tuyết chắc cũng không ngoại lệ.

“Độ kiếp? Độ gì cơ?” Câu trả lời của Phi Vân Đạp Tuyết khiến Vương Viễn muốn tự bế.

“Công pháp của ngươi lên cảnh giới, cứ thế mà lên hả?” Vương Viễn hỏi lại lần nữa.

“Không phải...” Phi Vân Đạp Tuyết nói: “Mỗi lần ta lên một cảnh giới là phải luân hồi chuyển kiếp một lần.”

“Ý gì?” Vương Viễn vẫn ngu ngơ chả hiểu.

“Tu vi về lại lúc ban đầu, song tu lại từ Luyện Khí tầng một đó.” Phi Vân Đạp Tuyết giải thích.

“Vậy sao ngươi lên nhanh thế?” Vương Viễn kinh hãi, mình cày một buổi chiều mới lên được ba tầng cảnh giới, Phi Vân Đạp Tuyết chuyển kiếp hai lần mà đã kết thành kim đan? Tốc độ luyện cấp của tên này đã đạt đến cảnh giới điên cuồng gì rồi?

“Ha ha!” Phi Vân Đạp Tuyết bật cười bảo: “Tu vi chuyển kiếp có thể trực tiếp hấp thu linh lực trong linh thạch, đơn giản mà nói là đập thật nhiều tiền vào.”

“Trâu bò!!!” Vương Viễn giơ ngón cái với Phi Vân Đạp Tuyết.

Mẹ nó chứ, Trường Sinh Lục Đạo Luân Hồi Quyết này đúng là công pháp được thiết kế riêng cho kẻ lắm tiền mà.

Bỏ tiền ra mua phù Chu Tước luyện cấp còn chưa đủ, Phi Vân Đạp Tuyết bây giờ đã bắt đầu trực tiếp gặm linh thạch bổ tu vi rồi.

Ngươi so với người nghĩ mà tức chết, Vương Viễn đột nhiên cảm giác Mậu Hồn trong túi càn khôn của mình không còn thơm nữa.

...

Hôm sau Vương Viễn đăng nhập vào game, theo bảng tu vi tiến cảnh thì Bạch Hạc Lưỡng Sí đã kết đan.

Sau Kim Đan kỳ, tốc độc tu hành của người chơi càng chậm, Phi Vân Đạp Tuyết dẫn trước Bạch Hạc Lưỡng Sí nhiều như vậy mà hôm nay vẫn Kim Đan tầng một.

Đóng lại bảng tu vi, Vương Viễn tự định mục tiêu mình, một hơi lên tới Trúc Cơ tầng năm là có thể rời khỏi thôn Ngọa Ngưu quỷ quái này rồi.

“Khịt! Khịt!”

Ngay lúc Vương Viễn định tiếp tục luyện cấp, đột nhiên từ xa truyền đến tiếng động dữ dội.

Kế tiếp là một tràng tiếng “ùng ục” khó nghe, đất đai rung chuyển rầm rầm, một con Liêu Nha Kiếm Trư như tòa núi nhỏ vọt thẳng về phía Vương Viễn.

[Liêu Nha Kiếm Trư Vương] (BOSS cấp Vương)

Cảnh giới: Trúc Cơ tầng một

Điểm khí huyết: Đầy

Pháp lực: Dư thừa

Pháp thuật: Hà Sơn Băng Liệt

Giới thiệu: Vương của yêu thú sinh hoạt tại Dã Trư Lĩnh, tính tình nóng nảy, yêu thú mạnh mẽ sắp sửa kết đan.

“Là BOSS yêu thú cấp Vương!”

Thấy con Liêu Nha Kiếm Trư to lớn xông tới, Vương Viễn thầm hớn hở trong lòng.

BOSS yêu thú chia làm năm loại là Phổ Thông, cấp Vương, cấp Linh, cấp Thần, cấp Tiên. (Trong văn học truyền thống Trung Quốc, cảnh giới cấp Thần thấp hơn cấp Tiên, ví dụ như Thiết Ngưu Tiên chính là cảnh giới cao nhất.)

BOSS yêu thú ở phàm trần là đồ hiếm, nhất là yêu thú cấp Vương đổ lên. Vương Viễn ở phàm giới lâu như vậy mà mới chỉ gặp hai con, sao có thể đụng độ một con ở thôn tân thủ của Tiên Linh Giới được.

“Không đúng!”

Ngay lúc Vương Viễn định nghênh đón BOSS, lại thấy trước mặt Liêu Nha Kiếm Trư có một người chơi, hiển nhiên con BOSS này là do người chơi kia dẫn đến, còn dẫn đến từ đâu thì hắn không biết.

Người chơi này mặc trang phục màu lam, dưới chân đạp phi kiếm màu đỏ, vừa bay vừa ném pháp thuật về phía Liêu Nha Kiếm Trư, từng đạo thủy long đập vào người yêu thú, đến phòng ngự cũng không phá nổi, bị đánh bật ra liên tục.

Mà gai nhọn sau lưng Liêu Nha Kiếm Trư giống như phi kiếm cứng rắn, lít nha lít nhít bắn về phía người chơi áo lam.

Người nọ tung người né tránh liên tục, nhiều lần suýt chút nữa bị Liêu Nha Kiếm Trư to lớn kia hất văng.

“Nơi này mà còn có người chơi hả?” Vương Viễn buồn bực lẩm bẩm.

Sau khi người chơi bái nhập tiên môn đã sớm tự đi tu hành rồi, ngoại trừ Vương Viễn đáng thương không nơi nương tựa ra thì ai lại đi dạo quanh tân thủ thôn chứ?

Huống chi nơi này cách Thôn Ngọa Ngưu chừng vài trăm dặm, hễ là người chơi cày tiền đều không chạy tới tận nơi này.

Hơn nữa người chơi kia rất dị, từ hiệu ứng ánh sáng có thể thấy phi kiếm dưới chân cô nàng này không phải vật tầm thường, nhưng đã cưỡi phi kiếm hệ hỏa lại dùng pháp thuật công kích hệ thủy, đầu óc có vấn đề à?

“Giúp ta! Mau giúp ta! Ta không muốn bị con heo này cắn chết...”

Lúc này, cô gái áo lam kia cũng chú ý đến sự tồn tại của Vương Viễn, vội vàng la lên, tựa hồ cực kỳ sợ hãi.

“Ồ...”

Vương Viễn vốn không muốn giúp đỡ, nhưng thấy cô nàng đáng thương như vậy thì suy tư một chốc rồi đạp phi kiếm bay tới, không đợi người ta nói chuyện đã rút Đấu Chiến ra nện cho một phát.

Giết người xong Vương Viễn còn không quên chắp tay niệm kinh: “A di đà phật! Mỗi ngày làm một việc thiện, thiện tại thiện tai!”

Đánh BOSS sao có thể cho phép người khác tung hành ngang dọc.

Bị hắn giết so với việc bị heo hất chết vẫn dễ chịu hơn nhiều.

“Khịt! Khịt!”

Cô gái áo lam bị Vương Viễn gõ chết, Liêu Nha Kiếm Trư lập tức chuyển mục tiêu sang người hắn.

Nó kéo chân lấy đà, gầm nhẹ một tiếng, đâm sầm về phía Vương Viễn.

“Ấy kìa!”

Đối mặt với con heo rừng đang lao bổ đến, Vương Viễn khẽ mỉm cười, không né tránh mà đứng vững thân mình, nhấc hai tay lên, tóm lấy hai chiếc răng nanh chắc khỏe của Liêu Nha Kiếm Trư, đồng thời nhấc hai chân lên, đạp mạnh xuống và hét lớn: “Mau dừng lại!”

“Uỳnh!!!”

Một người một heo va chạm vào nhau, phát ra tiếng động to lớn.

Vương Viễn bị Liêu Nha Kiếm Trư đụng cho phải lùi về sau ba trượng có thừa, dưới chân cày ra một khe rãnh thật sâu.

Song Vương Viễn vẫn không chịu buông đôi tay đang nắm lấy răng nanh Liêu Nha Kiếm Trư, ép con BOSS ngừng lại bằng được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận