Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1290: Manh mối tuyệt học

Về phần cày lại thuộc tính và công pháp, thì nó tương đương với việc chuyển thế trùng tu, cách làm này đã được chứng thực là có hiệu quả, nhưng yêu cầu trình độ cá nhân và tài nguyên đều không thể thiếu một thứ nào, nên không dễ dàng phục chế lại được.

Bạch Hạc Lưỡng Sí người ta không chỉ có thực lực, có phương pháp mà còn có một sản nghiệp to lớn như Vạn Thánh Sơn làm hậu thuẫn về mặt của cải, cho nên hiển nhiên sẽ không sợ chuyển thế trùng tu.

Người bình thường không có một chút bản lĩnh và tài sản mà dám chơi như vậy, không thể nghi ngờ gì chính là tự đào hố chôn mình.

Dù sao thì tài nguyên cần tiêu hao khi tu luyện ở cảnh giới Tiên Thiên vượt xa tuyệt học, thậm chí là Cái Thế Thần Công.

Người chơi không phải ở cảnh giới Tiên Thiên, mà muốn luyện thuật luyện khí của tu sĩ Tiên Thiên tới cảnh giới Nhất Đại Tông Sư, đó là một công trình cực kỳ khổng lồ.

Lấy một ví dụ trực quan nhất, chính là lắp một động cơ 1.3 phân khối vào một chiếc SUV bảy chỗ nặng hai tấn, điều kiện phần cứng của bản thân nó không thể phối hợp được với cấu hình phần mềm, cấu hình 256G mà cũng dám chơi trò chơi đồ họa cao, mặt mũi thì có đấy, nhưng ai khó chịu thì người đấy biết.

Lúc trước, khi Vương Viễn biết Bạch Hạc Lưỡng Sí cày lại thuộc tính, còn cảm thấy hệ thống không đủ chặt chẽ và cẩn thận, vậy mà để Bạch Hạc Lưỡng Sí tìm được sơ hở mà luồn vào, sau này hắn mới biết Bạch Hạc Lưỡng Sí chuyển thế trùng tu phải có dũng khí lớn bao nhiêu.

Làm sao hệ thống lại để người chơi chiếm lời được?

Nếu không phải không có tuyệt học, thì chẳng ai chơi lớn như vậy cả.

Thân là người giàu có số một trong trò chơi, Phi Vân Đạp Tuyết hiển nhiên đã mở một con đường khác đầy siêu phàm và thoát tục, tiểu tử này rất giàu có, trực tiếp bỏ ra một số tiền lớn mua manh mối nhiệm vụ tuyệt học trên diễn đàn.

Suốt một tháng này, manh mối tuyệt học mà hắn ta mua về đã không dưới mấy chục cái.

Cái gì mà nhảy xuống vực có thể học được Cửu Dương Thần Công, cái gì mà có thể lấy được Bắc Minh Thần Công và Lăng Ba Vi Bộ trong Lang Hoàn ngọc động, còn có cả trên ván quan tài của Dương Trùng Dương, phái Cổ Mộ có Cửu Âm Chân Kinh các loại…

Những manh mối này, đều là người chơi tìm được dựa theo bối cảnh nguyên tác, tính thật giả lại không có cách nào khảo chứng, bởi vì Phi Vân Đạp Tuyết đều đã thử qua hết rồi, nhưng vẫn chưa lấy được nổi một bản tuyệt học.

Vẫn là câu nói đó, nhà thiết kế trò chơi cũng không phải là thằng ngu, nếu người ta đã làm ra trò chơi dựa theo bối cảnh nguyên tác, vậy bọn họ đương nhiên cũng biết những tuyệt học đó nằm ở nơi nào, trò chơi cũng phải kiếm tiền, hiển nhiên không thể để người chơi dựa theo tình tiết nguyên tác, tìm ra võ học một cách đơn giản như vậy.

Cho nên, trong hầu hết các tình huống, công pháp từ tuyệt học trở lên đều bị nhà thiết kế treo đầu dê bán thịt chó, điều đến nơi khác hết rồi.

Về phần những con cá lọt lưới đó thì sao?

[Đại Võ Tiên] có ước chừng hơn một trăm triệu người chơi, trò chơi đã mở máy chủ hơn một năm, ngươi cho rằng những cao thủ tuyệt học đó xuất hiện như thế nào? Manh mối tuyệt học có thể được người chơi tìm được, đã sớm bị người ghé thăm vô số lần rồi.

Những cái gọi là manh mối tuyệt học đó, cũng giống như cổ mộ được các nhà khảo cổ phát hiện ra, lại thấy con mẹ nó phía trên toàn là hang đào trộm... Cho nên việc tìm được tuyệt học từ trong những manh mối này, không thể nghi ngờ gì chính là mò kim đáy bể.

“Ta lại mua được một manh mối tuyệt học nữa rồi!”

Sáng sớm, Vương Viễn vừa lên mạng, đã nhìn thấy Phi Vân Đạp Tuyết làm ồn trong nhóm Một Đám Ô Hợp.

“Ờm! Biết rồi!”

Đám người Một Đám Ô Hợp đã sớm tập mãi thành quen đối với Phi Vân Đạp Tuyết, nên cũng không còn sự kích thích lúc mới đầu nữa.

Mọi người đã tê liệt cả rồi, dù sao cũng chẳng có tác dụng gì, cũng không thể tìm được tuyệt học.

“Lần này là thật đó, ta dám đảm bảo chưa từng có người khai quật qua!” Thấy mọi người đều không có hứng thú, Phi Vân Đạp Tuyết lại nói tiếp.

“Ồ... Đây đã là lần thứ mấy rồi?” Mario gửi một biểu cảm cạn lời, hỏi.

“Lần thứ mười bảy rồi!” Điều Tử là thần tính toán.

“Thật đó! Ta đảm bảo!”

“Lần thứ sáu!”

“Các ngươi lại tin ta một lần cuối cùng được không?”

“Lần thứ ba...”

“Đệt!”

“Cái này ta thật sự không tính...” Điều Tử tỏ vẻ bất đắc dĩ.

“Tình huống gì đây?” Vương Viễn bế quan một tháng, không mở thông báo, nên cũng không biết gì về những phi vụ mà Phi Vân Đạp Tuyết đã làm này.

“Ông chủ đang tìm tuyệt học ấy mà... tốn tiền mua manh mối, ngươi nói xem, có phải bị đần rồi không...” Mario chế giễu.

“Trả tiền đây!” Phi Vân Đạp Tuyết nổi cáu: “Ngươi trả năm nghìn lượng vàng ngươi nợ ta đây.”

“Ôi trời, Trương Tam Phong tìm ta có việc, chuồn đây chuồn đây!” Mario ngậm miệng rồi biến mất.

“Ngươi vẫn chưa tìm được tuyệt học sao?” Vương Viễn hỏi đầy khó hiểu: “Ta đã có mấy môn Cái Thế Thần Công rồi đấy...”

“Mịa! Ngươi có thể đừng như vậy được không? Trong trò chơi có mấy người như ngươi đâu!” Phi Vân Đạp Tuyết buồn bực.

“Ta cũng có Cái Thế Thần Công này!” Tống Dương gửi ảnh chụp màn hình của Bắc Minh Thần Công qua.

“Hình như cái này ai chẳng có!” Bôi Mạc Đình cũng bắt đầu làm màu.

“Khà khà!” Mario đã biến mất, cũng lặng lẽ gửi ảnh chụp màn hình của [Thái Cực Thần Công].

“Các người đủ rồi đó!” Nhìn thấy Cái Thế Thần Công trong tay của mọi người, trái tim của Phi Vân Đạp Tuyết vụn vỡ, đặc biệt là Mario, Thái Cực Thần Công này còn là do Phi Vân Đạp Tuyết bỏ tiền mua, còn cả Bôi Mạc Đình nữa, kiếm trong tay y cũng là của Phi Vân Đạp Tuyết, một đám khốn nạn này.

“Được rồi được rồi, đừng cãi nhau nữa!”

Vương Viễn thấy Phi Vân Đạp Tuyết sắp nóng nảy, mới vội vàng chạy ra ngoài làm người nhân hậu, nói: “Ông chủ, nói xem, ngươi lại tìm được manh mối gì rồi?”

Vừa nói đến manh mối tuyệt học, Phi Vân Đạp Tuyết lại có tinh thần, vỗ ngực, cam đoan bảo: “Lần này chắc chắn có cơ hội thành công! Đồ Long Đao đấy, các ngươi đã từng nghe qua chưa?”

“Bảo đao Đồ Long Đao nhấp chuột là gửi! Đương nhiên đã từng nghe qua rồi!” Bôi Mạc Đình đáp.

“Không phải Đồ Long Đao đó, là bảo đao Đồ Long võ lâm chí tôn, có thể hiệu lệnh thiên hạ, không ai dám không nghe theo cơ mà!” Phi Vân Đạp Tuyết sửa lại cho đúng: “Còn một điều cuối cùng nữa, các ngươi có biết là gì không?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận