Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 950: Nhẹ nhàng đạp sóng, áo bọt nước sinh (*)

(*)Hai câu miêu tả trong bài “Lạc Thần Phú” của Tào Thực thời Tam Quốc.

“Thứ gì thế này?” Bôi Mạc Đình sáp qua nhìn một cái, gương mặt lập tức đỏ bừng, ánh mắt nhìn Lý Thanh La có hơi khác thường.

Được rồi, mụ già này thật thâm tàng bất khả lộ nha, không ngờ lại mang tranh mười tám cộng trong người.

Nhưng nghĩ lại cũng có thể hiểu được, hiện giờ Lý Thanh La đã hơn bốn mươi tuổi, ở cái độ tuổi nhu cầu tăng mạnh, lại còn là một quả phụ, trong lòng ôm cái thứ này rất bình thường thôi, ai mà chẳng có chút nhu cầu sinh lý chứ.

“Hai người các ngươi đang nhìn gì thế?”

Thấy ánh mắt của Vương Viễn và Bôi Mạc Đình từ kinh hoàng chuyển sang đáng khinh, trên gương mặt còn mang theo nụ cười dâm đãng, Tống Dương ở bên cạnh cũng rất tò mò, cướp lấy quyển sách trong tay của Vương Viễn.

“Đừng đừng…. thứ này không lành mạnh đâu!” Vương Viễn vội vàng định cướp về.

Ai mà ngờ được vừa dứt lời, thì lại nghe thấy Tống Dương nói: “Ế, vậy mà lại là bí tịch võ công!!”

“Bí tịch võ công?”

Vương Viễn và Bôi Mạc Đình có hơi ngơ ngác: “Bí tịch võ công gì? Đó không phải…”

“Bắc Minh Thần Công!”

Tống Dương thuận tay mở thuộc tính của sách tranh mà mình nhìn thấy ra, chỉ trong phút chốc, một đường sáng vàng sáng lên trong toàn bộ Lang Hoàn phúc địa.

Vương Viễn rất quen với ánh sáng vàng này, lúc trước khi có được thần công [Kim Cương Bất Hoại Thần Công] và [Dịch Cân Kinh], hắn đã từng nhìn thấy.

[Bắc Minh Thần Công]

Phân loại: Nội công.

Phẩm giai: Cái Thế Thần Công.

Giới thiệu: Võ học nội công mạnh nhất của phái Tiêu Dao.

Yêu cầu lĩnh ngộ: Ngộ tính 40, phúc duyên 40.

Giới thiệu vật phẩm: Về phần quy luật tuần hoàn của vạn vật trong vũ trụ, nắm vững sự thay đổi của sáu khí, đến được cảnh giới ngao du vô cùng vô tận, gọi là Tiêu Dao. Ở tận cùng phía bắc có ao tối, vạn con sông đều quay về biển, với khí hải vô cùng tận từ chân khí bắc minh, hấp thụ nội công của người khác làm của mình.

“Cái… Cái Thế Thần Công!!”

Nhìn thấy thuộc tính trước mặt, mấy người Bôi Mạc Đình lập tức trừng to mắt.

Cái Thế Thần Công thì Bôi Mạc Đình cũng có.

Nhưng y trăm lần nghìn lần không ngờ đến, quyển sách với đống hình phụ nữ lõa lồ này trong mắt Tống Dương ngộ tính và phúc duyên 40 điểm lại là bí tịch võ công.

Đây chính là tầm quan trọng của thuộc tính đó!

Chẳng trách vừa rồi Lý Thanh La sảng khoái cho người lục soát bản thân, thuộc tính không đủ thì dù có mò ra cũng chỉ đem về ngắm.

Trò chơi người đông vô số, mà người có ngộ tính với phúc duyên đến 40 điểm e rằng chỉ có mỗi mình Tống Dương.

Vương Viễn thì lại chẳng cảm thấy kỳ quái khi thấy Đông Cung đồ biến thành bí tịch võ công, dẫu sao Dịch Cân Kinh của hắn cũng nhờ đổi “Thân Nhiệt Thiên Quốc” mới có. Điểm khác nhau ở đây là, trong sách của Vương Viễn toàn là đàn ông trần truồng, còn của Tống Dương lại là phụ nữ không mặc quần áo.

Con đường lấy được Cái Thế Thần Công nào cũng đặc biệt hoang dã như vậy đấy, nó khiến Vương Viễn nhịn không được nghi ngờ không biết đây có phải là sở thích đặc biệt của nhà thiết kế trò chơi này không nữa?

Vương Viễn cũng học Bắc Minh Thần Công, nhưng chỉ là cấp bậc tuyệt học, xem ra quyển của Tống Dương là bản thật trong truyền thuyết.

Bởi vì thuộc tính không tương thích với Dịch Cân Kinh nên Vương Viễn cũng không dám luyện Bắc Minh Thần Công nhiều, nhưng thuộc tính của nó ra sao hắn biết. Thứ này ngang với BUG, không những phát ra được chân khí thuộc tính băng lạnh lẽo thấu xương, mà còn có thể dùng huyệt đạo toàn thân hấp thu nội lực của kẻ địch rồi biến nó thành nội lực của mình, từ đây suy ra nội lực mãi mãi cơ động. Khi luyện lên tầng cao và học được chân khí Bắc Minh, năng lực hộ thân cũng không kém bao nhiêu so với Kim Cương Bất Hoại Thần Công, tóm lại là góp nhặt nội công thành của mình, thuộc tính vô cùng toàn diện.

Vừa công vừa thủ, cực kỳ mạnh.

Tống Dương có căn cơ Tiểu Vô Tướng Công, kinh mạch toàn thân thông suốt, học môn thần công này đúng kiểu trăng đến rằm trăng tròn.

“Phúc duyên và ngộ tính của ngươi đều max điểm à?” Vương Viễn hỏi Tống Dương.

“Ừ!”

Tống Dương gật đầu nói: “Điều kiện nhập môn của phái Tiêu Dao chính là phúc duyên và ngộ tính, dĩ nhiên quan trọng nhất là phải có khuôn mặt đẹp.”

“Thế sao thân pháp của ngươi cũng cao như vậy?” Vương Viễn tò mò hỏi.

Vương Viễn cũng có hai thuộc tính max điểm nhưng thân pháp phải nói là nát bét.

“Tiểu Vô Tướng Công thông kỳ kinh bát mạch và mười hai kinh chính, trong đó Âm Khiêu, Dương Khiêu, Tam Dương Kinh và Túc Tam Kinh đều là thứ tăng thân pháp.” Tống Dương giải thích.

“Chẳng trách, chẳng trách!” Vương Viễn vỡ lẽ.

Bảo sao phái Tiêu Dao người ta trâu bò như vậy, thuộc tính tăng lên toàn diện, thân pháp không đủ thì dùng kinh mạch bù lại, giúp cho đệ tử nội môn tiết kiệm được ô võ học thân pháp.

Chẳng bằng Thiếu Lâm tự, nghĩ mà muốn chửi thề, ngoại trừ căn cốt và lực tay ra thì không thèm tăng thêm gì khác làm thuộc tính của Vương Viễn chẳng khác nào chiếc hồ lô, chỉ mạnh nghiêng về một hướng.

“Í?”

Lúc đang nói chuyện, Tống Dương đột nhiên sửng sốt nói: “Đằng sau Bắc Minh Thần Công hình như còn có gì đó.”

“Có gì?”

Vương Viễn tiến lại gần nhìn.

“Bắc Minh Thần Công” có tổng cộng ba mươi sáu trang, lật tới trang cuối thì thấy những dấu chân rải rác.

“Trông như bộ pháp ấy.” Vương Viễn vuốt cằm nói.

“Là khinh công!”

Tống Dương chia sẻ khung thuộc tính cho mọi người.

[Lăng Ba Vi Bộ]

Loại hình: Khinh công

Phẩm chất: Tuyệt học

Giới thiệu: Khinh công độc môn của phái Tiêu Dao

Điều kiện lĩnh ngộ: Ngộ tính 40, phúc duyên 40

Bối cảnh vật phẩm: Thân tựa chim bằng, phiêu dật như thần, nhẹ nhàng đạp sóng, áo bọt nước sinh, phảng phất như mây che bóng nguyệt, phiêu diêu tựa gió bay làn tuyết.

“Là tuyệt học khinh công!!!”

Mọi người lại thán phục lần nữa… Song lần này có chuẩn bị tinh thần từ trước, xem ra là đã chết lặng trước môn phái biến thái như Tiêu Dao.

Xem nhiệm vụ của người ta đi, Cái Thế Thần Công tặng kèm một quyển tuyệt học khinh công, lại còn cho đúng một người thôi chứ!

Nhưng ngẫm lại độ khó của nhiệm vụ và điều kiện nhập môn, mọi người thấy cân bằng hơn hẳn.

Với lại để có 40 điểm ngộ tính và 40 phúc duyên là một điều rất khó khăn, chỉ riêng nhiệm vụ giai đoạn hai phải đánh BOSS cấp một trăm bốn mươi lăm đã đủ để nói lên rằng, phái Tiêu Dao này người chơi bình thường không chen vào nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận