Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1518: Bí cảnh Ngưng Bích Nhai

“Thế các ngươi nghĩ thế nào mới phải?” Mario hỏi ngược lại.

“Bọn ta cũng cho là Ỷ Thiên Kiếm!” Mọi người rối rít nói.

“Thôi ngay nhá!”

Mario bĩu môi.

“Ông chủ, cho mượn kiếm dùng chút đi!” Vương Viễn chìa tay ra xin Phi Vân Đạp Tuyết.

Phi Vân Đạp Tuyết tháo Ỷ Thiên Kiếm xuống rồi tiện tay ném cho Vương Viễn.

Vương Viễn đưa kiếm tới trước mặt Điều Tử: “Điều Tử, đánh hơi đi!”

“Mẹ nhà ngươi!”

Điều Tử nắm tay lại thật chặt.

Nhưng cuối cùng vẫn nhận lấy Ỷ Thiên Kiếm ngửi mùi, phong tỏa hơi thở của Diệt Tuyệt.

Không thể không nói, người thiết kế trò chơi này đúng là có thú vui quái ác, muốn dùng thuật Thiên Lý Truy Tung phải làm động tác ngửi…

Sau khi phong tỏa hơi thở, trong mắt Điều Tử toàn là vị trí có hơi thở của Diệt Tuyệt theo chỉ dẫn của hệ thống, đồng thời trên bản đồ còn đánh dấu Diệt Tuyệt hiện tại chỉ cách mọi người ba cây số…

Dĩ nhiên cả đám đến đây để tìm Ngưng Bích Nhai chứ không phải Diệt Tuyệt, cho nên chỉ cần tìm xem có vị trí đánh dấu nào trên Nga Mi Kim Đỉnh không thôi.

Như vậy so với việc lần mò không đầu không đuôi thoải mái hơn nhiều.

Mọi người dựa theo chỉ dẫn mà tìm, nhưng kết quả vẫn không khả quan mấy, cuối cùng cả đám tụ họp lại bên vách núi Nga Mi Kim Đỉnh.

Đây là vị trí cuối cùng rồi.

“Chẳng nhẽ ở dưới vách đá?” Mọi người ngước mắt nhìn xuống, chỉ thấy bên dưới mây mù lượn quanh, sâu không thấy đáy, ai nấy đều vội vàng lùi về sau mấy bước.

Ở trong đây có thể không sợ chết, nhưng chưa chắc đã không sợ độ cao…

“Ngưng Bích Nhai… Nghĩa trên mặt chữ là vách đá… Xem ra nó ở ngay bên dưới rồi.” Vương Viễn liếc mắt nhìn qua rồi nói.

Phi Vân Đạp Tuyết hỏi mọi người: “Ai xuống kiểm tra thử đây?”

“…”

Tất cả không hẹn mà cùng ngó sang Vương Viễn.

Vương Viễn có cơ thể Kim Cương Bất Hoại, người khác nhảy núi khả năng cao là ngủm củ tỏi, Vương Viễn thì khó mà chết được, chuyện này dĩ nhiên không tới phiên người khác ra tay.

“Được rồi! Để ta xuống dưới xem thử coi!”

Vương Viễn dứt khoát tung người nhảy xuống.

Chỉ nghe bên tai thoảng qua tiếng gió, mây khói lượn lờ quanh người, Vương Viễn cũng không có cảm giác thình lình bị kéo xuống dưới như lúc trước mà tựa như có thứ gì đó nâng mình lên, nhẹ nhàng đáp đất như chiếc lông chim.

Không biết rơi bao lâu, mây mù trước mặt Vương Viễn tản đi, người nhẹ nhàng rơi xuống, lại cảm giác được sự chân thật từ mặt đất dưới chân.

“?”

Hắn vục dậy, chỉ thấy bốn phía xung quanh một mảnh xanh tươi mơn mởn, hương hoa quẩn quanh mũi, dễ chịu cực kỳ, cách đó không xa vang lên tiếng nước chảy róc rách, thác nước cao rào rào từ trên trời đổ xuống.

Nơi đây đẹp như tiên cảnh vậy.

[Hệ thống thông báo: Bạn đã phát hiện ra bản đồ ẩn “Ngưng Bích Nhai”, giang hồ lịch duyệt cộng 20000…]

“Sao rồi lão Ngưu? Phía dưới có gì thế?”

“Lão Ngưu! Chẳng lẽ ngươi ngủm rồi à?”

“Nói câu gì đi chứ!”

Lúc này trên Kim Đỉnh, nhóm Một Đám Ô Hợp thấy mãi mà Vương Viễn không có tin tức gì thì vội vàng nhắn trên trong kênh đoàn đội, nhưng chẳng thấy hắn trả lời.

Vì vậy bọn họ lại nhắn trong trò chuyện riêng, hệ thống rất thân thiết nói cho mọi người biết – người bạn liên lạc đang không trong khu phục vụ.

“???”

Thấy nhắc nhở của hệ thống, nhóm Một Đám Ô Hợp đều mờ mịt không thôi.

Vãi, chả nhẽ nhảy xuống vách núi thôi còn rơi sang nơi nào đó không có trong tam giới ngũ hành à?

“Khả năng cao là rơi vào bí cảnh rồi!” Mario giàu kinh nghiệm nói: “Lần trước ở núi Côn Luân cũng như vậy.”

“Xem ra phía dưới thực sự là Ngưng Bích Nhai!” Điều Tử vuốt cằm bảo: “Chúng ta cũng xuống dưới đi.”

Vừa dứt lời người đã nhảy xuống.

Nhưng hắn lại bị mây mù dưới vách đá đẩy về.

“Tình huống gì thế?”

Những người khác rối rít lao theo, kết quả không khác Điều Tử là mấy.

Hiển nhiên phó bản Ngưng Bích Nhai mỗi lần chỉ cho phép một người chơi tiến vào.

Trên Ngưng Bích Nhai, Vương Viễn cũng thử gửi tin nhắn cho mọi người, kết quả ra sao thì ai cũng biết rồi đấy, hắn lập tức ý thức được mình đã tiến vào bí cảnh, bị cắt đứt liên lạc với thế giới bên ngoài.

Vì vậy hắn không tốn công tốn sức nữa, cứ thuận đường tiến về trước thôi.

Đi ước chừng năm sáu phút, đằng trước Vương Viễn xuất hiện một cây cầu đá đơn giản.

Di chuyển qua cầu đá, cảnh tượng trước mắt hắn rực rỡ hẳn lên.

Mặc dù vẫn là non xanh nước biếc như trước nhưng có thêm đình đài lầu các, góc mái cong cong vẽ đầy họa tiết, dõi mắt nhìn lại, ngay trước mặt là từng hòn đảo lơ lửng giữa không trung, đảo nào đảo nấy đều có một khu kiến trúc.

Linh khí sung túc đập thẳng vào mặt.

Nhưng điều khiến Vương Viễn cảm thấy ngạc nhiên hơn là một tiên cảnh xinh đẹp như vậy lại không thấy một bóng người, tựa hồ bị bỏ hoang đã lâu.

Xem ra đây chính là động phủ của tiên nhân trong truyền thuyết.

Nghe nói sau khi tiên nhân phi thăng tiên giới, các loại công pháp và trang bị pháp bảo đều để lại động phủ, động phủ cũng biến thành vật vô chủ, ai phát hiện ra thì những bảo vật này sẽ thuộc quyền sở hữu của người đó.

“Hề hề!”

Vương Viễn thầm ngạc nhiên và mừng rỡ khôn xiết, tiếp tục đi thẳng về trước.

Năng lực phi hành của hắn có hạn, không lên nổi đảo bay trên bầu trời, song vẫn có thể vơ vét dưới động phủ một phen.

“Vù vù vù!”

Ngay lúc Vương Viễn định bước vào sơn môn, đột nhiên từng đạo kiếm khí sắc bén từ bốn phương tám hướng bay tới.

[Hệ thống thông báo: Bạn đã kích hoạt Kiếm Trận Hộ Sơn của Ngưng Bích Nhai].

Vương Viễn thấy vậy vội vàng vận [Cửu Chuyển Huyền Công].

“Keng! Keng! Keng! Keng!”

Có Cửu Chuyển Huyền Công hộ thể, bất kỳ công kích nào cũng chỉ có thể gây ra 10% sát thương lên người Vương Viễn. Kiếm khí đầy trời đâm vào người hắn, âm thanh leng keng vang lên nhức óc, ánh lửa văng tung tóe bốn phía…

-21

-16

-15



Hàng loạt giá trị sát thương nhảy lên trên đầu Vương Viễn, chút tổn thương này đối với một người hơn năm mươi vạn điểm khí huyết mà nói căn bản chẳng thấm vào đâu.

Lấy cứng chọi cứng với tấn công của pháp trận hộ sơn, Vương Viễn đón kiếm khí ngang dọc nhanh chóng vọt vào sơn môn, chạy tới khu vực sân trong của động phủ.

Lúc này đại trận hộ sơn cũng ngưng công kích kiếm khí.

Nó mà là người chắc đã giãy đành đạch rồi lăn ra khóc nức nở.

Đại trận hộ sơn là thiết lập mang tính tiêu chí của động phủ tiên nhân, cần người chơi IQ cực cao mới phá giải được cơ quan, chỉ khi phá giải thành công mới có tư cách thừa kế di sản.

Bạn cần đăng nhập để bình luận