Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1202: Tới phái Võ Đang

"Sư thái thật thẳng thắn, tiểu tăng bội phục! Hiện tại còn mấy môn phái khác chưa nhận thư, tiểu tăng sẽ không ở thêm nữa, có thời gian mọi người sẽ cùng nhau nghiên cứu phật pháp!"

Sau khi chào hỏi Diệt Tuyệt sư thái, Vương Viễn rời khỏi đại điện.

Trạm thứ hai, Vương Viễn đi tới núi Võ Đang.

Sáu môn phái lớn, bốn cái ở Trung Nguyên, sở dĩ chọn nơi thứ hai là Võ Đang vì Vương Viễn quen thuộc với phái Võ Đang nhất. Mario là đệ tử thân truyền của Trương Tam Phong, hơn nữa lúc trước khi cứu trị Trương Vô Kỵ, Vương Viễn đã bỏ rất nhiều công sức, nên có chút giao tình với Trương Tam Phong.

Mà Trương Vô Kỵ lại là con của Trương Thúy Sơn.

Con của y lúc trẻ không lo học hành, là một hậu nhân của danh môn chính phái lại chạy tới tà giáo làm lão nhị, cho dù hiện tại Trương Vô Kỵ còn chưa trưởng thành tới trạng thái cuối cùng dung hợp với trạng thái thức tỉnh, thì Võ Đang cũng không thoát khỏi liên quan tới việc này.

Trương Tam Phong có địa vị rất cao trong võ lâm, ngoại trừ phái Nga Mi thì các chính phái khác không ai dám chọc Ma giáo quá mức, còn không phải vì có Trương Tam Phong tọa trấn sao. Không có ai muốn đắc tội đồ tôn của lão, hơn nữa đồ tôn này còn là một vị cao thủ tuyệt đỉnh.

Nếu phái Võ Đang đồng ý, thì mấy môn phái còn lại chắc chắn cũng sẽ bị thuyết phục.

Tuy hiện tại chưởng môn phái Võ Đang là Tống Viễn Kiều, nhưng Vương Viễn vẫn đi thẳng tới đại điện Chân Võ của Trương Tam Phong.

Dù sao thất hiệp Võ Đang có quan hệ sâu sắc, Tống Viễn Kiều chắc chắn sẽ không vì một phong thư của Huyền Từ mà làm cho Trương Thúy Sơn khó xử.

"Ngộ Si đại sư, xin dừng bước!"

Thời điểm Vương Viễn muốn vào điện thì đột nhiên có một bóng người nhẹ nhàng đáp xuống trước mặt Vương Viễn.

Người tới mặc đạo bào, mặt trắng râu dài, có chút tư thái tiên phong đạo cốt, khí tức dồi dào, hiển nhiên là người có nội công thượng thừa. Cao thủ phái Võ Đang có thể có tu vi như thế thì chỉ có nhị hiệp Du Liên Chu trong lời đồn.

"Chào Du nhị hiệp!"

Vương Viễn tới để bàn chuyện, không phải tới gây chuyện, vươn tay không đánh người đang cười, đương nhiên là phải chủ động chào hỏi.

"Không biết Ngộ Si đại sư đến Võ Đang là có chuyện gì?" Du Liên Chu là người nghiêm túc, mang vẻ mặt không chút thay đổi hỏi Vương Viễn, giống như Vương Viễn nợ y cả mớ tiền vậy.

"Ha ha!" Vương Viễn cười nói: "Không có chuyện gì, chỉ là muốn tìm Trương lão tiên sinh đàm đạo luận kinh!"

"Mời trở về đi!" Du Liên Chu lạnh như băng xua tay nói: "Gia sư đang bế quan, không gặp người ngoài."

"Thật sao?" Vương Viễn nhíu mày.

Móa nó, Trương Tam Phong này cũng cao tay đấy. Xem ra Trương lão đầu tuổi một bó to rồi nên không muốn dính dáng vào mấy chuyện thối nát trong chốn võ lâm nữa, cũng không muốn đắc tội đồ nhi của mình và đồng đạo võ lâm, nên trực tiếp đóng cửa bế quan, ai thích làm gì thì làm.

"Đúng vậy!" Du Liên Chu nói: "Gia sư bế quan ít nhất ba tháng, Ngộ Si đại sư có thể chờ ba tháng sau quay lại."

"Ba tháng!"

Vương Viễn trợn mắt khinh bỉ. Ba tháng, hoa cúc cũng tàn cả rồi, sao ngươi không nói là chờ ba mươi năm luôn đi.

"Bỏ đi!" Vương Viễn trầm mặc, rồi nói: "Nếu không gặp được Trương lão tiên sinh, vậy không biết Ân lục hiệp ở nơi nào?"

"?"

Du Liên Chu khó hiểu hỏi: "Ngươi tìm lục đệ làm gì?"

"Không phải việc lớn gì! Chỉ là thảo luận chút chuyện riêng! Chuyện riêng của hai người chúng ta chẳng lẽ ngươi cũng muốn quản sao." Vương Viễn hỏi ngược lại.

"Chuyện này..."

Du Liên Chu sửng sốt một chút rồi nói: "Lục đệ đang ngồi với đại ca ở điện Tử Tiêu! Ngươi có thể đi tới đó tìm bọn hắn!"

"Lão Tống cũng có ở đấy sao? Vậy đỡ công ta đi tìm rồi!"

Nghe nói Ân Lê Đình ở cùng với Tống Viễn Kiều, Vương Viễn thầm vui vẻ, đi thẳng tới điện Tử Tiêu.

Rất nhanh, Vương Viễn đã tìm được Ân Lê Đình trong điện Tử Tiêu. Người này đang ngồi nhắm mắt dưỡng thần bên cạnh Tống Viễn Kiều.

"Ân lục hiệp, ta tới tìm ngươi đây!" Sau khi đi vào đại điện, Vương Viễn đi tới bên cạnh Ân Lê Đình chào hỏi.

"Tìm ta? Ngộ Si đại sư, hai người chúng ta đâu có quen, ngươi tìm ta có chuyện gì à?" Ân Lê Đình có chút hoang mang.

"Ngươi biết Kỷ Hiểu Phù chứ!" Vương Viễn cười xấu xa hỏi.

"Nàng... Nàng..." Nghe được ba chữ Kỷ Hiểu Phù, toàn thân Ân Lê Đình chấn động nói: "Ta đương nhiên biết."

"Ta cũng từ chỗ nàng nghe được chuyện xưa giữa nàng và ngươi!" Vương Viễn lắc đầu thở dài: "Thật sự là đáng tiếc! Hai người các ngươi vốn là một đôi thần tiên quyến lữ trời sinh. Đáng tiếc Ma giáo Dương Tiêu kia lại cưỡng ép... còn sinh con gái, hầy!"

"Đồ khốn nạn!"

Vương Viễn vừa dứt lời, Ân Lê Đình trực tiếp đứng dậy, rút trường kiếm sau lưng ra chỉ vào Vương Viễn nói: "Ngộ Si đại sư, ta kính ngươi là người hiệp nghĩa, nhưng ngươi nói những lời này trước mặt ta, là muốn lấy chuyện cũ năm xưa ra trêu chọc ta sao?"

"???"

Tống Viễn Kiều thấy Vương Viễn nói chuyện không nên nói cũng sửng sốt, trên đầu nhảy ra hai dấu chấm hỏi.

"Không dám không dám!" Vương Viễn vươn hai ngón tay, đẩy trường kiếm của Ân Lê Đình ra: "Ta chỉ muốn hỏi Ân lục hiệp một câu, ngươi đánh giá Ma giáo như thế nào?"

"Một đám tiểu nhân yêu ma! Bần đạo hận không thể tàn sát toàn bộ bọn họ!" Ân Lê Đình phẫn hận nói. Thời gian đã trôi qua lâu như vậy, mà hận ý của Ân lục hiệp với Dương Tiêu và Ma giáo vẫn không hề giảm.

Ngẫm lại cũng đúng, Dương Tiêu kia thật không phải thứ tốt lành gì, ngủ với người phụ nữ của lão lục mà còn sinh ra một đứa con, cái sừng này...

Thật không biết Dương tả sứ kia sao có nhiều thời gian như vậy, vừa trăm công nghìn việc quản lý Ma giáo, vừa có thể chạy tới vùng Trung Nguyên ngủ với con gái nhà người ta, thật thần kỳ.

"Ha ha! Lục hiệp quả nhiên là người chính nghĩa!" Vương Viễn ôm quyền với Ân Lê Đình: "Vẫn luôn nghe nói phái Võ Đang nổi tiếng vì sự hiệp nghĩa, Ngưu mỗ quả nhiên được mở rộng tầm mắt. Lục hiệp đã thế, Tống đại hiệp đương nhiên sẽ càng là tấm gương về hiệp nghĩa nhỉ."

"Chuyện này..." Trong lòng Tống Viễn Kiều giật thót. Mẹ nó, sao hòa thượng này lại chuyển chủ đề lên người lão tử rồi.

"Ngộ Si đại sư quá khen rồi! Tống Viễn Kiều nói: "Hành hiệp trượng nghĩa chính là bổn phận của người tập võ, đó đều là chuyện ta phải làm!"

Bạn cần đăng nhập để bình luận