Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1445: Thần Sơn ra mặt

"Duang! Duang! Duang!"

Theo ba tiếng chuông du dương vang lên, Vương Viễn cùng Huyền Từ đi ra khỏi Đại Hùng bảo điện.

Cao tăng cùng với đệ tử môn hạ các viện Thiếu Lâm tự cũng đều theo ra.

Đám người Huỳnh Hoặc Thủ Tâm và Công Đức Vô Lượng là đệ tử thủ tịch các viện cũng nằm trong nhóm đó, tự đi theo sau sư tôn của mình.

Chúng tăng khác của Thiếu Lâm tự cũng từ bốn phương tám hướng tụ tập tới.

Trong khoảnh khắc, ngoài Đại Hùng bảo điện đã tụ tập mấy trăm người.

Lúc này, có tám hòa thượng từ ngoài cửa chính chậm rãi đi tới.

Vương Viễn ngẩng đầu lên nhìn xung quanh.

Tăng nhân trung niên dẫn đầu kia, Vương Viễn đương nhiên rất quen thuộc, chính là bạn học Cưu Ma Trí.

Tiểu tử này không có việc gì làm ở vùng Trung Nguyên, đi dạo khắp nơi, đâu đâu cũng có thể thấy mặt lão.

Bảy hòa thượng đi cùng lão tuổi cũng đã rất cao, phục sức có sự khác biệt lớn với Thiếu Lâm tự, hiển nhiên là khách tăng của chùa chiền khác tới.

Trong đó có một tăng nhân mũi cao mắt xanh, tóc uốn xoăn, thân hình rất cao, hiển nhiên không phải tăng nhân vùng Trung Nguyên, diện mạo lại giống với người Ấn Độ hơn.

Lão già hồ tăng bên cạnh khoảng bảy mươi mấy tuổi, thân hình thấp bé, hai mắt sáng ngời có thần, nhìn qua vô cùng uy nghiêm.

"Đó không phải Thần Sơn sao?"

Nhìn thấy lão già kia, Vương Viễn lập tức nhận ra, đó là Thần Sơn thượng nhân của Ngũ Đài Sơn.

Lúc Vương Viễn tìm kiếm Tứ Thập Nhị Chương Kinh đã từng đến hỏi lão khốn nạn này.

Tuy công pháp tu luyện của người này thô thiển, đều là kỹ năng giang hồ, nhưng tu vi lại cao không kém gì Huyền Từ.

Trong chốn võ lâm còn được đứng ngang hàng với Huyền Từ, gọi là nhị la hán Hàng Long Phục Hổ.

Lão hòa thượng này có thể tu luyện công pháp thô thiển tới cấp độ này, đủ thấy thiên phú rất cao.

Chỉ là có vẻ không được may mắn cho lắm... Nếu lão có phúc duyên như Trương Vô Kỵ hay Hư Trúc, có lẽ đã sớm là cao thủ tuyệt đỉnh.

Lúc trước khi gặp Vương Viễn, lão già này hình như đã hơi có thành kiến với Huyền Từ, bây giờ lại dẫn người lên Thiếu Lâm tự, chẳng lẽ là kẻ đến không thiện, có ý đồ xấu?

Huyền Từ nói đại nạn buông xuống, chẳng lẽ là lão?

Vương Viễn đen mặt, hung ác trợn mắt nhìn Thần Sơn thượng nhân một cái, trong lòng thầm nghĩ: "Chỉ dựa vào mấy tên cắc ké này, nếu dám gây bất lợi cho Huyền Từ, lão tử sẽ trực tiếp bóp chết bọn họ."

Kỳ thật Vương Viễn không sợ người khác tới gây sự, chỉ sợ mỗi Tiêu Phong.

Dù sao xét về tình về lý, chỉ có Tiêu Phong mới có thù hận trực tiếp với Huyền Từ.

Hơn nữa, quan hệ của Vương Viễn và Tiêu Phong cùng Huyền Từ, là người kẹp giữa, quả thực không dễ xử.

Cho dù là Vương Viễn muốn bảo vệ Huyền Từ, lấy thực lực của Tiêu Phong, Vương Viễn cũng không thể bảo vệ được.

Cho nên, Vương Viễn đã nghĩ xong sẽ quỳ xuống đất cầu xin tha thứ thay Huyền Từ như thế nào rồi.

Vương Viễn hiểu cực kỳ rõ tính cách Tiêu Phong. Tiêu Phong là một hán tử có tình có nghĩa, nếu Vương Viễn làm như vậy, hắn chắc chắn sẽ không cố tình ra tay nữa.

Như vậy có thể giữ lại một cái mạng cho Huyền Từ.

...

Các vị tăng nhân có mặt ở đây hiện giờ cũng có tu vi võ công cao, có thể chống đỡ một người như Cưu Ma Trí, đám cắc ké còn lại Vương Viễn không quá lo lắng.

Chỉ cần không phải Tiêu Phong, Vương Viễn có nắm chắc sẽ bảo vệ được Huyền Từ.

Huyền Từ dẫn mọi người đi vào Đại Hùng bảo điện.

Sau khi lạy tượng phật trong điện, thì theo thứ tự chủ khách ngồi xuống.

Huyền Từ chỉ người giới thiệu: "Vị này là phương trượng chùa Thanh Lương Ngũ Đài Sơn - Thần Sơn thượng nhân!"

Tất cả mọi người đều nghe nói tới uy danh của Thần Sơn thượng nhận, vội vàng chào hỏi.

Chào hỏi xong, Huyền Từ lại theo thứ tự giới thiệu những vị tăng nhân khác.

"Đại Luân Minh Vương - Cưu Ma Trí..."

Người này thì ai cũng biết... Hòa thượng này chạy nhảy khắp vùng Trung Nguyên làm màu, người chơi quen biết lão cũng không ít.

Những người khác thì là Quan Tâm, Đạo Thanh, Giác Hiền, Dung Trí, Thần Âm... Đều là những cao tăng đắc đạo tiếng tăm lừng lẫy trong chốn võ lâm.

Nhưng mà đều là vai phụ, không cần thiết phải để ý tới.

Người cuối cùng, Huyền Từ chỉ vào hồ tăng nói: "Còn đây là cao tăng Thiên Trúc - Triết La Tinh."

Trong đại điện, sau khi chúng đệ tử Thiếu Lâm tự đã lạy, chư vị lão tăng cũng đáp lễ.

Hàn huyên một hồi, Huyền Từ nói: "Chư vị đều là cao tăng đắc đạo của phật môn. Hôm nay lại đồng thời tới đây, thật là vinh dự to lớn cho bản tự, vì vậy mới triệu tập đầy đủ mọi người tới gặp. Mong bảy vị đại sư khai đàn thuyết pháp, phát huy phật nghĩ, hợp tự chúng tăng, cùng thụ giáo ích."

"Không dám nhận!"

Lúc này, Thần Sơn thượng nhân lạnh nhạt nói: "Thiếu Lâm bảo tự trang nghiêm, tiểu tăng ngưỡng mộ trong lòng đã lâu, sáu mươi năm trước đã tới bái lạy cầu giới, lại bị cự tuyệt ngoài sơn môn. Mười sáu năm sau gặp lại, bảo tự vẫn vậy nhưng người đã không còn, đáng tiếc, thật đáng tiếc."

Lão già khốn nạn này có tu vi nội công không yếu, thanh âm như sấm bên tai, khiến mọi người nghe mà chấn động.

Nhưng nghe xong lời lão nói, mọi người đều kinh ngạc.

Vương Viễn cũng nhíu mày.

Hàng này hiển nhiên là tới kiếm chuyện.

"A di đà phật!" Huyền Từ lại là lão hồ ly, sao dễ dàng bị chọc giận như vậy. Lão tụng một tiếng phật hiệu rồi thản nhiên nói: "Phật môn thiên hạ là một nhà, chùa Thanh Lương hay Thiếu Lâm tự thì có gì khác biệt đâu?"

"Hừ!"

Thần Sơn thượng nhân lạnh lùng nói: "Năm đó tiểu tăng tới Thiếu Lâm tự thỉnh giáo, là ngưỡng mộ võ học Thiếu Lâm tự, sớm biết Thiếu Lâm tự hữu danh vô thực, năm đó tiểu tăng sẽ không tới đây để chịu nhục."

"????"

Thần Sơn thượng nhân vừa dứt lời, trong Đại Hùng bảo điện, tất cả đệ tử Thiếu Lâm đều thay đổi sắc mặt.

Thiếu Lâm tự chính là đại phái đệ nhất thiên hạ.

Người chơi đến Thiếu Lâm tự, không ai là không kính ngưỡng võ học Thiếu Lâm.

Có lẽ trong mắt nhiều người chơi, công kích của Thiếu Lâm tự không sắc bén bằng kiếm pháp Hoa Sơn.

Thực chiến không cường thế bằng phái Thiên Sơn.

Nhưng luận thực lực tổng hợp, cho dù là vũ khí, quyền cước hay nội công, Thiếu Lâm tự đều là hạng nhất, không chỉ toàn diện, mà tổng hợp lại cũng rất mạnh.

Ví dụ đại biểu nhất chính là, cao thủ đệ nhất thiên hạ của Hoa Sơn Luận Kiếm năm đó chính là người của Thiếu Lâm tự.

Các vị người chơi Thiếu Lâm tự đang ngồi đây đều là cao thủ các viện, cũng vì lý do đó mà bái nhập Thiếu Lâm tự.

Bạn cần đăng nhập để bình luận