Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 570: Mượn vượn giết người

Mario đương nhiên là đệ tử kiệt xuất của phái Võ Đang, lại chưa thể học được nội công tuyệt học. Mà người này lại có thể học được tuyệt học Thái Cực Thần Công này, có thể thấy tu vi của gã cao cường hơn Mario nhiều.

"Con mẹ nó! Đây là cái sát thương thần tiên gì hả?"

Bị một chưởng đánh ngã ngửa ra đất, lúc này Non Sông Gấm Vóc còn cảm thấy chấn động hơn Vương Viễn nhiều.

Có Thái Cực Chân Khí hộ thể, cho dù trúng một quyền của Song Đầu Ma Viên, Non Sông Gấm Vóc cũng chỉ bị đánh lui mấy thước mà thôi, nhưng giờ trúng một chưởng của Vương Viễn, gã lại bị đánh bay.

Bố khỉ, lực công kích của hòa thượng này thế nhưng lại không kém BOSS bao nhiêu.

Hòa thượng Thiếu Lâm không phải nổi danh phòng cao công thấp sao? Vì sao hòa thượng này lại quỷ dị như thế?

Vương Viễn công kích Non Sông Gấm Vóc không phải là đánh bừa một người.

Đám người Non Sông Gấm Vóc phối hợp chặt chẽ, mà tên này chính là trung tâm công quái, bốn phía khống chế sát thương hai phe.

Là tank chính trong đội ngũ, vị trí của Non Sông Gấm Vóc chính là nơi quan trọng nhất.

Một chưởng của Vương Viễn đánh bay Non Sông Gấm Vóc, tương đương với việc vỗ một chưởng vào cửa tử của đám người này.

Mới vừa rồi, có Non Sông Gấm Vóc ở phía trước kéo thù hận, Song Đầu Ma Viên bị khống chế gắt gao. Hiện giờ Non Sông Gấm Vóc nằm ra đó, áp lực của Song Đầu Ma Viên chợt giảm, nhảy mạnh về phía trước, hai chân to lớn dẫm nát người Non Sông Gấm Vóc.

"Phụt!"

Giờ phút này, Thái Cực Chân Khí của Non Sông Gấm Vóc đã bị Vương Viễn đánh tan, không có chiêu đó hộ thể, Non Sông Gấm Vóc ở trước mặt loại quái vật lớn như Song Đầu Ma Viên chỉ là người chơi nhiều máu hơn một chút mà thôi.

Theo một ngụm máu tươi phun ra, thanh máu của Non Sông Gấm Vóc bị một đạp này dẫm rơi hơn phân nửa.

"Vù!"

Không đợi những người khác nghĩ cách tới cứu viện, hai cái đầu của Song Đầu Ma Viên đã há ra, hỏa diễm và băng sương cùng tới, Non Sông Gấm Vóc đáng thương bị một phun này phun trở về thành Lạc Dương.

"Mẹ nó!"

Thấy Non Sông Gấm Vóc bị Vương Viễn hại chết, mấy người khác cũng trở nên giận dữ.

"Giết con lừa ngốc kia trước!"

Đệ tử Cái Bang gần Vương Viễn nhất chợt quát lên một tiếng, nhảy lên thật cao tới một điểm hơi chếch với Vương Viễn, song chưởng đánh ra, đập thẳng xuống Vương Viễn.

"Grao!"

Kèm theo một tiếng rồng ngâm, chưởng lực mãnh liệt mênh mông chính diện mà tới.

[Phi Long Tại Thiên]

"Tới hay!"

Vương Viễn đứng vững thân hình, chân đạp càn vị, tay phải quơ một vòng lớn vỗ về phía trước. Đồng dạng cũng là một tiếng rồng ngâm, một chiêu Kháng Long Hữu Hối đối đầu với chưởng lực của đệ tử Cái Bang kia.

Có thần công Dịch Cân Kinh trong tay, nội công của Vương Viễn ở trong đám người chơi chính là số một số hai, hơn nữa bản thân hắn còn có hơn một ngàn điểm giá trị hiệp nghĩa, nên cùng là Hàng Long Thập Bát Chưởng, nhưng uy lực thì không phải người bình thường có thể sánh bằng.

"Đùng!"

Chưởng lực của hai người va chạm cùng một chỗ, người chơi Cái Bang kia chợt cảm thấy khí huyết cuồn cuộn, toàn thân không thể khống chế, bị đánh bay ra phía sau, đập lên người Song Đầu Ma Viên.

Song Đầu Ma Viên vươn tay ra, ôm người chơi Cái Bang kia vào ngực mình, thâm tình mà "hôn" một cái lên cổ gã, người chơi Cái Bang chết ngay tại chỗ.

"Đây... Đây là tình huống gì?"

Mấy người khác thấy Vương Viễn cũng dùng Hàng Long Thập Bát Chưởng, thì ngây ngẩn cả người.

Trong tất cả các môn phái, tuyệt học của Cái Bang là dễ học nhất, chỉ cần là đệ tử Cái Bang cao cấp một chút, hoặc nhiều hoặc ít đều có trong tay hai chiêu Hàng Long Thập Bát Chưởng, cho dù là người không thuộc Cái Bang, thì cũng có người học được đôi ba chiêu thức.

Nhưng người chân chính học được nguyên bộ Hàng Long Thập Bát Chưởng thì lại không có mấy ai.

Điểm khác biệt chính là nằm ở chiêu Kháng Long Hữu Hối này.

Ngưỡng Trông Núi Cao chính là đệ tử Cái Bang lúc nãy, cho dù thực lực cao cũng chỉ học được một chiêu Phi Long Tại Thiên mà thôi. Hòa thượng này có tài đức gì, thế nhưng lại học được trọn bộ tuyệt học Cái Bang? Chuyện này không khoa học...

Kinh ngạc mấy đi nữa, thì những người khác cũng không nhàn rỗi, thời điểm một chưởng của Vương Viễn đánh bay Ngưỡng Trông Núi Cao ra phía sau, thì đại kiếm của đệ tử phái Cổ Mộ Nặng Như Thái Sơn đã rơi xuống đầu Vương Viễn.

"Viu! Viu! Viu! Viu!"

Đường Đậu nhấc cung nỏ, mấy thanh độc tiễn cũng trong khoảnh khắc này bay về phía Vương Viễn.

Vương Viễn nghe thấy tiếng gió sau lưng, không chút nghĩ ngợi, Lăn Mình tại chỗ về phía trước, chui qua dưới háng Song Đầu Ma Viên, vòng ra sau lưng nó.

"Phốc! Phốc! Phốc! Phốc!"

Độc tiễn thất bại, cắm lên bụng Song Đầu Ma Viên.

Đúng lúc này, Vương Viễn ở sau lưng Song Đầu Ma Viên xoay người, tay phải duỗi ra sau.

"Keng!"

Mũi kiếm của Nặng Như Thái Sơn bị Vương Viễn nắm chặt trong tay.

"Dùng sức!"

Vương Viễn cười đểu một tiếng, nắm đại kiếm trong tay kéo về phía sau, một đường kéo thẳng tới sau mông Song Đầu Ma Viên, sau đó đột nhiên chĩa lên trên.

Thanh trọng kiếm trong tay Nặng Như Thái Sơn tuy rằng không sắc bén, nhưng cũng không phải chém không bị thương.

"Xít..!"

Song Đầu Ma Viên khép hai chân lại, đau tới mức kêu ra tiếng khỉ, điểm nộ khí bay lên thẳng tắp.

Quái vật nha, nó mới mặc kệ ai là chủ mưu, nó chỉ để ý ai đã làm việc này... Tòng phạm là Nặng Như Thái Sơn đã đứng trước mặt Song Đầu Ma Viên, đương nhiên nó sẽ không thèm đi công kích Vương Viễn đứng sau lưng mình.

"Hầu ca... Ngươi nghe ta giải thích!" Trong lúc kinh hoảng, Nặng Như Thái Sơn liên tục cầu xin tha thứ.

"Grao!"

Song Đầu Ma Viên đương nhiên không nghe hiểu tiếng người, hai tay hợp lại, vỗ một tiếng nặng nề vào đầu Nặng Như Thái Sơn kêu một cái "bụp". Nặng Như Thái Sơn theo sát Ngưỡng Trông Núi Cao tới Lạc Dương đầu thai.

"Rầm!"

Tuy Vương Viễn núp sau lưng Song Đầu Ma Viên nên tránh được tầm nhìn của Đường Đậu, nhưng lại lọt vào trong phạm vi công kích của hai đệ tử Ma Giáo.

"Thánh Hỏa Tỏa Liên!"

Vương Viễn nghe được âm thanh khóa sắt phía sau, còn chưa kịp né tránh thì hai tay đã bị hai khóa sắt mang theo hỏa diễm trói lại chặt chẽ.

Khóa sắt này ngay cả Song Đầu Ma Viên cũng vây khốn được, đương nhiên Vương Viễn không thể tránh thoát.

Sau khi dùng xiềng xích trói Vương Viễn lại, hai đệ tử Ma Giáo vung tay phải cầm loan đao Nguyệt Nha sắc bén lên, tay trái thì kéo khóa sắt, mượn lực lập tức phi tới sau lưng Vương Viễn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận