Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 531: Kẻ già đời Đạo Khả Đạo

Người bình thường có thể tránh được một kiếm trong số đó đã được xem là cao thủ rồi, Đạo Khả Đạo lại tránh thoát liên tục ba kiếm, xem ra thân thủ y khá mạnh.

Phải biết rằng, ván trước thằng cha này so lực tay với Điều Tử mà không rơi vào thế hạ phong, lúc này chiêu thức lại có thể tránh né đòn tấn công của Bôi Mạc Đình, đủ để thấy y có thực lực rất toàn diện.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao cao thủ phái Cổ Mộ thưa thớt nhưng ai nấy đều cực mạnh.

Không có môn phái này mười phân vẹn mười cả, nếu có, người bình thường tất nhiên cũng chả điều khiển nổi.

So với sự bất ngờ của Bôi Mạc Đình, Đạo Khả Đạo muốn tái mặt luôn rồi.

Ở trong mắt người khác, y liên tục né được đòn tấn công của Bôi Mạc Đình mà chẳng bị thương mảy may, nhìn như thể đang chiếm ưu thế, nhưng rốt cuộc có chiếm ưu thế thật hay không, không có ai rõ ràng hơn Đạo Khả Đạo cả.

Đạo Khả Đạo chơi game lâu như vậy, đây tuyệt đối là lần đầu tiên đụng độ một người chơi quỷ dị như vậy. Kiếm pháp của nam tử áo đỏ này không chỉ đơn giản có nhanh, mà ra chiêu còn âm độc đến cực điểm, từng kiếm dùng một góc độ khó tưởng tượng nổi đâm vào điểm yếu hại của người ta.

Hơn nữa người này ra tay vừa nhanh vừa chuẩn, quả thực rất khó tránh thoát.

Vẻn vẹn tránh ba kiếm vừa nãy thôi mà Đạo Khả Đạo đã dốc hết tất cả vốn liếng, nếu Bôi Mạc Đình còn có kiếm thứ tư, chỉ sợ y đã phải bàn giao ngay tại trận rồi.

"Ha ha!"

Độc Cô Cầu Bại cũng đưa mắt nhìn Bôi Mạc Đình, sờ cằm tự nhủ: "Kiếm pháp này thú vị đấy, cũng coi như sàn sàn với kiếm pháp của lão phu."

"Hì hì!"

Bôi Mạc Đình quen biết với Vương Viễn lâu, ít nhiều cũng nhiễm chút thói hư tật xấu.

Y thấy mới một hiệp mà mình đã bức Đạo Khả Đạo vào đường cùng thì cười khì, nói với vẻ đắc ý lắm: "Bây giờ người nhận thua may ra còn kịp!"

"Nhận thua? Ngươi suy nghĩ nhiều quá rồi đấy!"

Đối mặt với khiêu khích của Bôi Mạc Đình, Đạo Khả Đạo lại mỉm cười, tiện tay cắm khinh kiếm trên mặt đất, hai tay nắm chặt lấy chuôi trọng kiếm, nói: "Đánh với ngươi ta cũng chẳng cần dùng đến cắt kiếm!"

"Học nhanh đấy!"

Vương Viễn thấy hành động này của Đạo Khả Đạo thì không khỏi liếc mắt nhìn Điều Tử.

Điều Tử hơi sửng sốt.

Ặc, chiêu thức không bằng người ta nên cưỡng ép quay sang so lực tay, chiêu này rõ ràng là học hỏi từ Điều Tử mà.

Song chiêu thức của Điều Tử và Đạo Khả Đạo không chênh lệch nhau bao nhiêu mới dám làm như thế, mà giờ kiếm pháp của y kém hơn Tịch Tà Kiếm Pháp không biết bao nhiêu lần, thằng cha này còn dám bắt chước Điều Tử, đúng là không biết chữ “chết” viết như thế nào.

"Tên Đạo Khả Đạo này rất thông minh!"

Nhưng Vương Viễn lại đưa ra đánh giá như vậy với hành vi của đối thủ.

"Ý ngươi là sao?"

Điều Tử khó hiểu hỏi.

Là người sáng lập ra chiêu trò kia, không ai có thể hiểu hơn Điều Tử rằng hành động của Đạo Khả Đạo là một chuyện ngu xuẩn đến nhường nào, nhưng Vương Viễn lại khen đối thủ thông minh, điều này quả thực khiến hắn có chút chẳng hiểu ra làm sao.

"Y hiểu rõ sở trường của mình, đồng thời cũng biết điểm yếu của đối thủ!"

"Sở trường, điểm yếu?"

Điều Tử càng mờ mịt.

"Sở trường chính là trọng kiếm của y có uy thế mạnh mẽ, người bình thường khó mà ngăn cản nổi." Vương Viễn giải thích: "Còn điểm yếu thì Bôi Mạc Đình vẫn còn là con nít…"

"Chuyện này…"

Điều Tử nghe Vương Viễn nói vậy hình như đã hiểu ra gì đó.

"Ngươi dám xem thường ta?"

Quả nhiên, đúng như Vương Viễn dự đoán, thực lực của Bôi Mạc Đình mạnh hơn, nhưng xét cho cùng vẫn trẻ người non dạ.

Bôi Mạc Đình chính là một thiếu niên bồng bột và nóng tính.

Y và Vương Viễn quen biết với nhau như vậy mà chọc một cái đã nhảy dựng lên chứ nói chi là người xa lạ như Đạo Khả Đạo.

Đối thủ mới chỉ làm hành động vứt kiếm đi, Bôi Mạc Đình đã cảm thấy đó là một sự vũ nhục vô cùng to lớn, thế là nổi giận đùng đùng.

Nói thế nào, trong thi đấu tranh tài, giữ cho đầu óc mình tỉnh táo vẫn là uy tiên hàng đầu.

Người có tính cách như Bôi Mạc Đình hiển nhiên không phải là đối thủ của kẻ già đời âm hiểm như Đạo Khả Đạo.

"Ngươi tiếp tục đê!"

Đạo Khả Đạo thấy Bôi Mạc Đình tức thở hổn hển thì mỉm cười, ngoắc ngoắc tay khiêu khích y. Đạo Khả Đạo vận chuyển nội lực trong đan điền, một bóng kiếm mờ khổng lồ từ trên trời giáng xuống, bao lấy cả người y.

[Huyền Thiết Kiếm Cương]

Chiêu này cũng giống như Túy Mộng Sinh của Cái Bang, là tuyệt kỹ đặc biệt của phái Cổ Mộ.

Dùng nội lực thúc giục kiếm cương, có thể triệt tiêu toàn bộ sát thương trí mạng.

Đúng như lời Vương Viễn nói, tính tình của Bôi Mạc Đình còn thua kém Đạo Khả Đạo nhiều lắm.

Bôi Mạc Đình khiêu khích Đạo Khả Đạo, đối thủ chẳng thèm để ý, thế mà người ta mới khiêu khích hai câu, tâm trí y đã loạn hết cả lên.

"Ngươi muốn chết!"

Bôi Mạc Đình tức giận quát lớn, bay lên đâm kiếm về phía Đạo Khả Đạo.

Thế nhưng đối mặt với đòn tấn công của Bôi Mạc Đình, Đạo Khả Đạo hoàn toàn chẳng có ý né tránh, hai tay nắm lấy trường kiếm, cũng phối hợp đập trả y.

"Phập!"

Kiếm pháp của Bôi Mạc Đình vừa nhanh vừa chuẩn, đâm một phát vào yết hầu Đạo Khả Đạo.

-227

Một giá trị sát thương màu đỏ máu nhảy lên trên đầu Đạo Khả Đạo.

Thanh máu trên đầu y thoáng hạ thấp xuống một chút.

"???"

Bôi Mạc Đình thấy một kiếm của mình chỉ đánh ra sát thương ba chữ số thì lập tức sửng sốt cả người.

Đây chính là nguyên nhân mà Vương Viễn nói Đạo Khả Đạo thông minh.

Trong “Đại Võ Tiên”, kiếm khách cơ bản đều thuộc phái bộc phát, lực sát thương gây ra chủ yếu dựa trên việc đánh trúng vào điểm yếu của mục tiêu và sát thương chí mạng.

Mà Huyền Thiết Kiếm Cương của phái Cổ Mộ vừa khéo là tuyệt kỹ khắc chế đòn đánh chí mạng.

Mới đấu một hiệp Đạo Khả Đạo đã phát hiện ra, bàn về chiêu thức tinh xảo y không phải đối thủ của Bôi Mạc Đình, muốn né tránh đòn tấn công của đối thủ là điều rất khó, dù khi sử dụng khinh kiếm cũng vậy.

Nếu kiểu gì cũng khó tránh thì thôi khỏi cần tránh luôn cho lành.

Quăng mịa khinh kiếm đi, nâng trọng kiếm, một kiếm đổi một kiếm với Bôi Mạc Đình là được.

Đạo Khả Đạo có Huyền Thiết Kiếm Cương hộ thể, sát thương gây ra của Bôi Mạc Đình bị áp chế xuống mức thấp nhất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận