Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 186: Tam Đầu Giao - Hầu Thông Hải

Ha, tên tuổi Ác Nhân Chi Sư quả nhiên có mấy phần uy lực, mặc dù gã đàn ông xấu xí kia vẫn hung bạo như cũ nhưng cũng không dám mở miệng nói mấy lời thô tục nữa.

Gã xấu xí vừa nói chuyện, đinh ba trong tay vung lên, đâm thẳng về phía Vương Viễn.

Đối mặt với đòn tấn công của gã xấu xí, Vương Viễn không lập tức lùi lại mà tực tiếp tiến lên nghênh địch.

"Keng!"

Một tiếng va chạm vang lên, đinh ba của gã xấu xí đâm tới ngực Vương Viễn.

Vương Viễn dùng tay trái nắm lấy chuôi đinh ba, đột nhiên kéo giật về sau một phát, sử dụng một chiêu [Hồ Giảo Man Triền].

"Ai da!"

Gã xấu xí mới kêu lên một tiếng đã bị Vương Viễn kéo đến trước người.

Vương Viễn thình lình duỗi tay phải ra, cong tay chộp tới trước ngực gã xấu xí.

Hán tử này dù xấu xí nhưng thân pháp lại không kém chút nào.

Chỉ thấy gã hạ thấp người xuống, tránh thoát khỏi chiêu [Ác Long Đào Tâm Trảo] của Vương Viễn, đồng thời vận nội lực vào bàn tay, kéo giật đinh ba về sau, thoát khỏi khống chế của hắn, cả người bay về sau mấy mét, kéo dài khoảng cách giữa hai bên.

Sau khi ổn định thân hình, gã xấu xí hét lên: "Tên hòa thượng khốn khiếp, Thiếu Lâm không hổ là môn phái lớn đứng đầu thiên hạ, một đệ tử chưa xuất sư mà có thể đánh ngang tài ngang sức với Tam Đầu Giao ta!"

Tam Đầu Giao vừa nói xong câu thoại, trước mặt đám người Vương Viễn hiện lên thông tin về gã.

Tam Đầu Giao - Hầu Thông Hải [Tứ Phương Quần Hiệp]

Đẳng cấp: 30

Cảnh giới: Hạc Lập Kê Quần

Điểm khí huyết: 30000/30000

Điểm nội lực: 1000/1000

Võ học tinh thông: Dạ Xoa Tam Thập Thức [Hạc Lập Kê Quần]

Đặc thù võ học: Hành Sa Chi Thuật

Giới thiệu bối cảnh: Sư đệ của Sa Thông Thiên, chưởng môn Hoàng Hà bang, tính tình ngay thẳng, hung ác, là một tên đần độn nhưng võ nghệ lại cao cường, uy chấn hai bên bờ Hoàng Hà.

"Ta nhổ vào!"

Vương Viễn nghe thấy lời Hầu Thông Hải nói thì nhịn không được phun nước bọt.

Hầu Thông Hải này đúng là không biết xấu hổ, đánh ngang tay ấy hả? Có hai gã cộng lại cũng không bằng được hắn. Giờ thần công Kim Cương Bất Hoại của Vương Viễn đã lên tầng ba, lại mang thêm tuyệt kỹ Đại Kim Cương Chưởng, bình thường Hào Khách Giang Hồ cấp 40 cảnh giới Dung Hội Quán Thông cũng chưa chắc đã phải là đối thủ của hắn, không biết tên Hầu Thông Hải này lấy đâu tự tin mà nói như vậy.

"Lên!"

Nhất Mộng Như Thị là người chơi khống chế trận đấu trong đội, luôn thích chiếm trước tiên cơ, lần này cô ta vẫn dứt khoát vung tay lên, phóng một ám khí bay thẳng về phía Hầu Thông Hải.

"Dạ Xoa Phiên Giang!"

Hầu Thông Hải thấy thế, cầm đinh ba vạch dưới đất một cái rồi chợt hất lên.

"Rào rào!"

Một bức tường cát được Hầu Thông Hải dựng lên, độc châm của Nhất Mộng Như Thị đều bị nó ngăn chặn.

Ám khí của người chơi có một điểm khá xấu hổ chính là lực phán định quá thấp! Đánh lén, hạ độc đều thuận lợi, chỉ riêng cứng rắn đối đầu thì dễ dàng bị ngăn chặn.

"Đảo Thức Hải!"

Hầu Thông Hải quát lớn, tay phải cầm đinh ba đột nhiên đẩy về phía trước.

"Phốc!"

Tường cát biến thành chín mũi khoan, trên mỗi mũi khoan có một cây châm độc, nhờ sự thúc giục của nội lực, khoan cát bị đẩy bay về phía trước.

Vương Viễn thấy thế, định tiến lên một bước ngăn mũi khoan lại.

Ngờ đâu Hầu Thông Hải mặc dù hồ đồ nhưng không phải tên ngốc, gã này cũng biết Vương Viễn khó đối phó cho nên mục tiêu của gã căn bản không phải hắn.

"Hành Sa Chi Thuật!"

Chỉ thấy Hầu Thông Hải tách hai tay ra, mũi khoan như bị điều khiển, bay qua sát Vương Viễn, nhắm thẳng vào Nhất Mộng Như Thị sau lưng hắn.

Mũi khoan còn nhanh hơn châm độc của Nhất Mộng Như Thị, chớp mắt đã bay đến trước mặt cô.

Thân pháp của Nhất Mộng Như Thị chẳng mạnh hơn bao nhiêu so với Vương Viễn, hơn nữa còn là một người chơi nữ, đứng ở cự ly xa ném ám khí thì được nhưng khi thấy mũi khoan đối diện bay tới thì tố chất tâm lý không đủ cao, lập tức luống cuống chân tay.

"Keng keng keng keng!"

Mũi khoan còn chưa bay tới, chỉ thấy một bóng dáng màu đỏ lóe lên, như ma quỷ từ trên vọt xuống, dùng trường kiếm đánh bay tất cả mũi khoan bay về phía Nhất Mộng Như Thị.

Người có thân thủ như thế trong đám người này dĩ nhiên là Bôi Mạc Đình.

Sau khi đánh bay mấy mũi khoan, Bôi Mạc Đình không dừng lại mà tiếp tục tung người nhảy lên cùng Vương Viễn một trước một sau đâm thẳng vào Hầu Thông Hải.

"Đại Lãng Đào Sa!"

Hầu Thông Hải lùi lại một bước, hất mũi chân lên, đá bụi cát về phía hai người Vương Viễn.

"Soạt!"

Hai người chợt cảm thấy trước mắt tối sầm, mất đi thị giác.

Đâm mù!

Bố tổ sư nó, Hầu Thông Hải này tốt xấu gì cũng là BOSS cấp Tứ Phương Quần Hiệp, thế mà mới ra tay đã chơi bẩn.

Trong khi chiến đấu, thị giác chính là giác quan có ảnh hưởng lớn nhất đến người chơi, bất kể là tấn công hay phòng thủ, người chơi đều cần dùng mắt quan sát mới có thể đưa ra phán đoán ứng đối chuẩn xác.

Nhất là trong trò chơi mô phỏng toàn diện, thị giác là điều quan trọng nhất.

Dù sao không phải ai cũng là cao thủ võ lâm, cho dù về cuối game, người chơi có nội công thâm hậu đến độ có thể nghe gió đoán vị trí, lên cảnh giới cảm giác được hướng của kẻ địch bằng sát khí, nhưng từ trước đến giờ mọi người đều có thói quen ỷ lại cực mạnh vào thị giác.

Cho nên hiệu quả gây mù còn đáng buồn nôn hơn gây mê và định thân nhiều.

"Bên trái, hướng 11 giờ!"

Vương Viễn thuở nhỏ được huấn luyện về lực cảm giác, mặc dù trong hiện thực tu hành chưa đủ nên hắn rất khó cảm giác được vị trí của người khác, nhưng trong game hắn có nội lực thâm hậu, lực cảm giác dĩ nhiên rất tốt, ngay lập tức hắn đã xác định được vị trí của Hầu Thông Hải và xông tới.

Nhưng khi hai người vọt tới vị trí mà Vương Viễn nói thì lại vồ hụt.

Lúc này, trạng thái mù của cả hai đã được giải trừ, cúi đầu xem xét chỉ thấy trên mặt đất có một cái hố to.

"Không xong rồi! Gã trốn dưới đất! Tất cả mọi người hãy cẩn thận!"

Vương Viễn nhìn thấy hố to trên mặt đất thì theo bản năng báo cho đồng đội khác biết.

Nhưng Vương Viễn còn chưa dứt lời, mặt đất phía sau Độc Cô Tiểu Linh đã gồ lên, Hầu Thông Hải từ dưới đất nhảy vọt ra ngoài, cầm đinh ba đâm vào giữa lưng Độc Cô Tiểu Linh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận