Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 647: Vương Viễn tính kế

"Đinh!"

Lúc này, một chỉ lực cách không đánh úp lại, vô cùng tinh chuẩn mà bắn lên chủy thủ của Đường Đậu.

Một đạo kình lực này cực kỳ hùng hậu, hơn nữa đến bất ngờ không kịp phòng ngự, nội công Đường Môn vốn không ra sao, Đường Đậu chỉ cảm thấy lòng bàn tay tê rần, chủy thủ bị bắn bay ra ngoài.

Đường Đậu kinh ngạc nhìn theo hướng chỉ lực phóng tới, lại thấy Tống Dương đứng cách y không xa đang chỉ ngón trỏ về phía này.

[Nhất Dương Chỉ - chỉ chỉ bắn mặt trời]

[Liệt Diễm Phần Thiên!]

Trong lúc kinh ngạc, đại đao mang theo lửa cháy của Điều Tử đã chém xuống trước mặt.

Đường Đậu biết Tống Dương và Điều Tử đều không dễ chọc, vội vàng Lăn Mình tại chỗ, lăn qua một bên, tiện tay nhặt chủy thủ trên mặt đất lên.

"Duang!"

Đại đao Điều Tử hạ xuống, chém vào mặt đất, ánh lửa bắn ra bốn phía, sóng nhiệt phả lên trời.

Bên trái Bôi Mạc Đình kiếm pháp như điện, một kiếm đâm tới trước mặt Đường Đậu.

Đường Đậu vung tay phải lên.

"Đinh!"

Chủy thủ cản lại trường kiếm của Bôi Mạc Đình, y mượn lực đứng dậy, hai chân đạp xuống đất sử dụng khinh công [Yên La Cửu Thức] tung người bay lên.

Lúc này tay phải Nhất Mộng Như Thị hé mở, mấy thanh châm độc liên tiếp bắn về phía Đường Đậu.

[Thanh Tự Cửu Đả]!!!

Tống Dương, Điều Tử, Bôi Mạc Đình đều là cao thủ thực lực mạnh mẽ.

Tuy Đường Đậu là người chơi chuyên nghiệp, nhưng lại không phải là môn phái thiên về cận chiến, đối đầu với ba đại cao thủ của Một Đám Ô Hợp đương nhiên như trứng chọi đá, lúc này đã không còn dư lực phòng thủ Nhất Mộng Như Thị sau lưng.

"Phốc phốc phốc phốc!"

Theo tiếng vang liên tiếp, chín thanh châm độc đều cắm vào giữa lưng Đường Đậu.

"Xoạt!"

Cả người Đường Đậu đều biến thành màu xanh, tốc độ cũng trực tiếp chậm lại.

Đạo Khả Đạo giơ kiếm đuổi kịp, vung một chiêu [Đại Uy Tam Trọng Kính] về phía Đường Đậu.

"Không tốt! Mau đi hỗ trợ!"

Thấy hành tung Đường Đậu bại lộ, còn bị người quần ẩu gần chết, Sơn Hà Vô Dạng vội vàng ra lệnh.

Ba người của Ngũ Nhạc Hùng Phong mới miễn cưỡng ngăn cản được một Vương Viễn. Hai người khác triền đấu với Mario và Hồi Xuân, một nửa người bị giữ chân, một người lâm vào vòng vây, hai cao thủ Huyền Sách là Vạn Dặm Non Sông và Non Sông Gấm Vóc nhận được chỉ lệnh tức thì vọt lên.

"Hay lắm!"

Vương Viễn mắt nhìn bốn phương tai nghe tám hướng, thấy người Ngũ Nhạc Hùng Phong xông tới, khóe miệng khẽ cong lên, lộ ra một nụ cười thiếu đạo đức.

Những người khác trong Một Đám Ô Hợp thấy đối thủ xông lên thì không nói hai lời, lập tức tản ra.

"Cái quỷ gì thế?"

Sơn Hà Vô Dạng là một người cảnh giác.

Trong tình hình chung, trận hình tròn bị người cường công hẳn phải tận khả năng thu hẹp trận hình mới có thể có đủ lực phòng ngự, nếu mọi người tự mình tản ra chiến đấu một mình thì chỉ có một con đường chết.

Đám người Một Đám Ô Hợp kia ai ai cũng là người âm hiểm giả dối, không giống như tay mới không có kinh nghiệm, lúc này đột nhiên tản ra đương nhiên có trá.

Đáng tiếc, thời điểm Sơn Hà Vô Dạng nhận ra điểm này thì đã quá trễ.

Ngay lúc đám người Sơn Hà Vô Dạng công kích người của Một Đám Ô Hợp, thì Vương Viễn thả người nhảy ra sau, nhảy tới chỗ Nhất Mộng Như Thị vừa mới đứng.

Hai tay hợp lại, một luồng kim quang bật phát ra, bao phủ cả bốn người Sơn Hà Vô Dạng và Đường Đậu.

[Kim Cương Bái Tháp]!

Năm người còn chưa kịp phản ứng sao lại thế này, thì binh khí trong tay đã không tự chủ được mà chém lên người Vương Viễn.

"Trúng kế!"

Trong nháy mắt bị Vương Viễn kéo qua, trong đầu Sơn Hà Vô Dạng hiện lên một ý nghĩ.

Con mẹ nó, đây không phải là dụ quái xoát đoàn sao!

Ngay từ đầu trận hình tròn của Một Đám Ô Hợp vốn đã là một biểu hiện giả dối, ý đồ chân chính là dẫn "quái".

Sơn Hà Vô Dạng phái Đường Đậu ám sát, để cho đám người Sừng Sững Nghìn Trượng chặn đầu Một Đám Ô Hợp, chính là bán một sơ hở cho Vương Viễn... Mục đích là lấy Đường Đậu làm mồi nhử, hấp dẫn người Ngũ Nhạc Hùng Phong nghĩ cách đi lên cứu viện, sau đó biến thành dẫn quái xoát đoàn.

Câu cá mà ngay cả mồi câu bỏ ra cũng là cá, thủ đoạn của Vương Viễn thật đúng là tuyệt cả đường về nhà.

Là cao thủ cấp chuyên nghiệp, người Ngũ Nhạc Hùng Phong đương nhiên không thể không biết ý nghĩ của câu "dẫn quái xoát đoàn", nhất là khi đối mặt với người chơi khống chế và có sát thương đoàn thể, mọi người phân tán ra thì còn có thể phân tán hỏa lực bao trùm, nhưng khi bị người xoát đoàn thì chính là phải thừa nhận 100% sát thương của đối thủ.

"Bích Lân Yên!"

Trường Tình Tử thúc giục nội lực, một đám sương khói màu xanh lá phủ xuống, bao hết toàn bộ người Ngũ Nhạc Hùng Phong vào trong.

Bích Lân Yên chính là ngôi sao sáng của giới kịch độc, một khi người chơi để dính vào người sẽ bị đốt cháy.

"Nhanh! Nhanh dùng nội công chống đỡ!"

Thời điểm mấy người Ngũ Nhạc Hùng Phong bị khói độc vờn quanh đang không biết làm sao, thì bên tai đột nhiên vang lên giọng nói của Sơn Hà Vô Dạng.

Dùng nội công trừ độc là thường thức trong trò chơi, mọi người không hề hoài nghi chỉ thị của "Sơn Hà Vô Dạng", theo bản năng vận khởi nội công, chân khí trải rộng toàn thân.

Thời điểm Sơn Hà Vô Dạng vận khởi nội công còn âm thầm thắc mắc: "Hửm? Giọng nói này là ai thế? Sao lại nghe quen tai như vậy?"

Thanh âm này đương nhiên là Vương Viễn dùng thuật nói bằng bụng, bắt chước Sơn Hà Vô Dạng.

Bích Lân Yên khác với độc dược bình thường, độc dược bình thường có thể dùng nội công chống đỡ hoặc giải độc.

Nhưng phương pháp của Bích Lân Yên lại trái ngược, thứ đồ chơi này đốt nội lực và chân khí, càng dùng nội lực thôi phát chân khí chống đỡ thì Bích Lân Yên đốt càng vượng.

Không thể không nói, Đinh Xuân Thu quả nhiên là một tên điên phát rồ, thế mà lại có thể nghiên cứu ra loại đồ hố cha như thế này.

Đám Sơn Hà Vô Dạng không vận công thì còn may, một khi vận công thì giống như lửa cháy đổ thêm dầu, hỏa diễm trong nháy mắt bùng nổ...

Nội công càng hùng hậu, thì lửa đốt càng vượng...

Đám người Sơn Hà Vô Dạng ngoại trừ Đường Đậu thì ai nấy đều có nội công cực kỳ hùng hậu. Chân khí vừa đi lên, thì ngay lập tức bị thiêu chết tại chỗ, khói độc tán đi, chỉ còn lại một mình Đường Đậu.

"Này... Sao lại như thế này?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận