Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1209: Ngũ hành kỳ

"Đều câm miệng cho ta!"

Nhưng trong lúc Vương Viễn vận sức chờ phát động, muốn dùng một gậy gõ chết tên đáng ghét này, thì Phi Vân Đạp Tuyết đứng ra giữa Mario và Ám Nguyệt Vô Quang.

"Ngươi là ai? Lại dám quản ta?" Ám Nguyệt Vô Quang trừng mắt hỏi Phi Vân Đạp Tuyết.

Phi Vân Đạp Tuyết nói: "Ta họ Trịnh! Ông ngoại ta họ Mã! Trong trò chơi ta tên là Phi Vân Đạp Tuyết!"

Nói tới đây, Phi Vân Đạp Tuyết trưng ra ID và dấu hiệu hội viên Tâm Duyệt cấp 15 của mình.

"Soạt!"

Phi Vân Đạp Tuyết vừa dứt lời, chúng cao thủ trong quán rượu không hẹn mà đồng loạt đứng lên, ánh mắt nhìn về phía Phi Vân Đạp Tuyết đều trở nên cung kính.

"Thì ra là Mã thiếu gia! Thất kính thất kính, thể diện này không thể không cho!" Ám Nguyệt Vô Quang nghe xong lời tự giới thiệu của Phi Vân Đạp Tuyết thì phẫn nộ, xoay người sang chỗ khác, không dám đối đầu với Mario nữa.

"Trâu bò thật... Còn có thể làm vậy sao?"

Đám người Vương Viễn cảm thấy thế là đủ rồi.

Quả nhiên, trước mặt tư bản ai cũng ngang hàng, nhất là trong mắt cao thủ chuyên nghiệp kiếm cơm trong trò chơi như mấy người ở đây, tư bản đều là ông nội...

"Đều ngồi xuống cả đi! Chúng ta là đi đánh phụ bản, không cần làm tổn thương hòa khí, khiến lão Bạch khó xử!" Phi Vân Đạp Tuyết xua tay, ý bảo mọi người ngồi xuống.

Bạch Hạc Lưỡng Sí cũng vội vàng nói: "Đều là cao thủ do ta mời tới, mọi người cho ta chút mặt mũi được không?"

"Ha ha ha!"

Đám người Ám Nguyệt Vô Quang cười ha ha ngồi lại, không khí qua sự "khuyên giải" của Phi Vân Đạp Tuyết đã trở nên hài hòa, nhìn bộ dạng Bạch Hạc Lưỡng Sí hiện giờ, trong lòng mọi người khó tránh khỏi có chút cảm thán.

"Không thể ngờ được, lão Bạch càng chơi càng giống con buôn rồi! Vì kiếm tiền mà người như vậy cũng kết bạn!"

"Vạn Thánh Vô Cương lại bại bởi những người này, sao ta cứ cảm thấy không đúng nhỉ? Đừng nói là nhận tiền của tên Mã thiếu gia kia nhé."

"Hầy... Đáng tiếc! Một cao thủ đang tốt đẹp, càng chơi lại càng thụt lùi."

...

Cửa vào phụ bản cảnh tượng sáu môn phái lớn vây công đỉnh Quang Minh nằm ở dưới núi Côn Lôn.

Lúc đám người Vương Viễn đi tới núi Côn Lôn ở Tây Vực, thì lối vào đã có không ít người đứng.

Thời điểm hiện tại, có thể lên tới cấp 80 đi đánh phụ bản tuyệt học, đều là cao thủ trong trò chơi, những người đứng ở lối vào ai nấy đều mặt mày phơi phới.

Nhưng mà những người ở cửa ra của phụ bản lại là một đám mặt ủ mày chau.

Hiển nhiên, nhiệm vụ này còn khó làm hơn tưởng tượng nhiều, phụ bản bình thường còn phải đánh vài lần để góp nhặt kinh nghiệm cơ mà, huống chi đây lại là phụ bản tuyệt học.

"Chúng ta có cần chờ người khác đánh lấy chút kinh nghiệm hay không?"

Thấy lối ra không ngừng có đội ngũ khiêu chiến thất bại bị truyền tống ra, Bạch Hạc Lưỡng Sí cẩn thận hỏi mọi người.

Dù sao có thể tới đây đánh phụ bản đều không phải kẻ yếu, mọi người thảm bại như vậy, có thể thấy được độ khó của phụ bản này.

Đám người Thần Uy Không Cản Nổi lại là cao thủ đứng đầu, nếu bởi vì y mà lật thuyền trong phụ bản này, truyền ra ngoài thì không dễ nghe một chút nào.

Chẳng thà đợi người khác đánh thành công phụ bản lấy được kế hoạch, thì xác xuất thành công còn có thể cao hơn một chút.

"Chờ cái rắm! Không có thời gian!"

Đề nghị của Bạch Hạc Lưỡng Sí bị mọi người đồng loạt phủ quyết.

Đều là cao thủ, bọn họ có tự tin tuyệt đối, đương nhiên sẽ không bị sự thất bại của người khác hù dọa, huống hồ tất cả mọi người đều bề bộn nhiều việc, làm sao có thời gian chờ người khác đánh thành công phụ bản.

"Vậy ta mở đấy nhé!"

Bạch Hạc Lưỡng Sí đi tới cửa vào phụ bản cảnh tượng, lựa chọn tiến vào.

Cảnh tượng vừa chuyển, đám người Vương Viễn đồng loạt bị truyền tống tới dưới chân núi.

Ở phía trước đám người Vương Viễn, đệ tử Ma giáo đang đứng thành một đội hình huấn luyện thật nghiêm chỉnh. Những đệ tử Ma giáo này đang mặc áo giáp màu vàng kim, trên đầu bọc khăn trùm màu trắng, trong tay cầm trường thương, trên lưng đeo cung tiễn, bên hông còn đeo rìu. Ở giữa đội hình có cắm một cây cờ lớn, trên đó viết một chữ "Kim" cực lớn.

"Nhuệ Kim Kỳ!!!"

Nhìn thấy những đệ tử Ma giáo trước mắt, đám người Vương Viễn chỉ cần liếc mắt đã nhận ra đây là Nhuệ Kim Kỳ của Ma giáo.

Ma giáo chia đệ tử dựa theo ngũ hành, mỗi một kỳ đều có công pháp riêng biệt. Đệ tử Nhuệ Kim Kỳ chủ tu lực cánh tay, ngoại công kích cực cao, còn có hiệu ứng đặc biệt là phá phòng.

Hơn nữa, Ngũ hành kỳ của Ma giáo thường huấn luyện dựa theo hành quân, là NPC loại hình quân đội.

Quái vật loại hình quân đội thực lực cá thể có lẽ không mạnh, cấp bậc chỉ khoảng 50-60, nhưng bọn chúng huấn luyện nghiêm chỉnh, tự động tiến lui, tính kỷ luật cao, phối hợp nghiêm cẩn, tác chiến quần thể vô cùng cường hãn.

Kỳ chúng Nhuệ Kim Kỳ trước mặt mọi người có khoảng năm trăm người, còn mang theo cả vũ khí tấn công tầm xa như cung tiễn, rìu bay.

Dưới Nhuệ Kim Kỳ có một cự hán thân hình cao lớn, chiều cao hơn hai mét, trong tay cầm một lang nha bổng cực kỳ uy lực, khiến người nhìn sợ hãi.

Trên đầu có một hàng chữ - Chưởng Kỳ Sử Nhuệ Kim Kỳ - Trang Tranh.

Thoạt nhìn cấp quan cũng không cao lắm, nhưng lại là BOSS Hào Hiệp cấp 80, tu công pháp Ma giáo [Thiên Quân Quyết].

"Ha ha ha!"

Thấy đám người Vương Viễn được truyền tống vào trong cảnh tượng phụ bản, Trang Tranh đột nhiên cười ha ha một tiếng, giơ lang nha bổng trong tay lớn tiếng nói: "Đám chó con sáu môn phái lớn lại tới nữa kìa! Giết bọn chúng!"

"Xoẹt!"

Theo một tiếng rống to của Trang Tranh, lang nha bổng trong tay hắn ta phát ra một luồng sáng màu đỏ hồng, tản ra khắp mọi nơi, bao phủ tất cả đệ tử Nhuệ Kim Kỳ.

"Giết!"

Đám kỳ chúng Nhuệ Kim Kỳ hô một tiếng kinh thiên động địa, sau khi hào quang bao phủ thì thuộc tính lập tức tăng lên gấp bội.

Cùng lúc đó, kỳ chúng Nhuệ Kim Kỳ hàng trước đột nhiên quỳ một chân xuống đất, kỳ chúng hàng sau lấy rìu bay ra, còn kỳ chúng hàng cuối cùng thì giương cung lắp tên.

"Giết!!!"

Trang Tranh đằng đằng sát khí ra lệnh một tiếng.

Mấy trăm rìu bay tính cả mũi tên bay về phía đám người Vương Viễn.

"Trốn ra phía sau ta!"

Tay phải Thần Uy Không Cản Nổi hướng lên trên, một cự thuẫn to cỡ ván cửa xuất hiện trong tay, y thúc giục chân khí, một ảo ảnh tường khiên rộng hơn một trượng, cao hơn năm thước xuất hiện trước mặt mọi người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận