Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 635: Tử Hà Thần Công

Hết cách rồi, tạm thời không bàn tới thực lực của Phi Vân Đạp Tuyết như thế nào, trang bị trên người hắn ta quả thật là vô cùng chói mắt!

Người nào chơi trò chơi đều biết, trang bị cao và trang bị thấp không chỉ khác nhau về bản chất, chúng còn có sự khác biệt rất lớn về tạo hình bên ngoài.

Dù sao cũng là người giàu nhất trong game, trang bị kém nhất trên người Phi Vân Đạp Tuyết cũng là trang bị có cấp bậc Ưu Tú màu vàng, càng không cần phải nói hắn ta còn cầm một thanh vũ khí có cấp bậc Hoàn Mỹ trong tay.

Phải biết rằng cao thủ ở giai đoạn hiện tại chỉ mặc nguyên bộ Tinh Lượng với thêm một vài món trang bị Ưu Tú, cho dù là cao thủ như Vương Viễn cũng không có sự khác biệt. Trang bị của Phi Vân Đạp Tuyết còn cao hơn cao thủ ở giai đoạn hiện tại hẳn một cấp bậc.

Tuy rằng Phi Vân Đạp Tuyết không khoe mẽ đến mức khoe toàn bộ hiệu ứng đặc biệt của trang bị ra, chẳng qua người có con mắt tinh đời vừa nhìn thấy tạo hình trang bị là đã biết chúng không phải vật phàm, đặc biệt là thanh “Tuế Hàn Tam Hữu” trong tay Phi Vân Đạp Tuyết, nó còn tỏa ra khí lạnh mờ mờ ảo ảo.

“Oa!” Lúc này Bách Chiến Vô Địch lớn tiếng hét lên: “Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy vị tuyển thủ này. Có điều nhìn trang bị của hắn, hiển nhiên thực lực mạnh hơn những người còn lại của Một Đám Ô Hợp rất nhiều! Lần này có trò hay để xem rồi!”

“?”

Nhìn thấy đối thủ trước mắt, Sơn Hà Vô Dạng không khỏi cảm thấy nghi hoặc.

Cho dù ở trong bất cứ trò chơi nào, trang bị của cao thủ có thể không phải là tốt nhất, nhưng chắc chắn sẽ không yếu.

Bởi vì trang bị tốt đều rơi ra từ những con BOSS mạnh nhất, người bình thường sẽ không thể nào lấy được, thế nên nếu muốn đánh giá một người có phải là cao thủ hay không, trang bị chính là biểu hiện trực quan nhất.

Hơn nữa người chơi chiến đội và người chơi bình thường còn có sự khác biệt.

Trong một chiến đội, phải tận dụng hết khả năng phân trang bị tốt cho người chơi có thực lực mạnh nhất trước, sau đó mới phân cho những người chơi khác.

Những kẻ được coi là cao thủ trong Một Đám Ô Hợp, Sơn Hà Vô Dạng đều đã “va chạm” qua.

Ví dụ như Vương Viễn, ví dụ như Bôi Mạc Đình...

Trang bị của bọn họ cực kỳ bình thường, có thể nói chỉ cao hơn cao thủ bình thường một chút xíu mà thôi, so với cao thủ chuyên nghiệp thì kém xa.

Nhưng trang bị của tên trước mặt này lại cao cấp như vậy, từ đó có thể nhìn ra được thực lực của hắn.

Chẳng lẽ người này mới thật sự là cao thủ mạnh nhất của Một Đám Ô Hợp?

Nghĩ đến đây, ánh mắt của Sơn Hà Vô Dạng bắt đầu trở nên sắc bén.

Vừa rồi Bôi Mạc Đình đã khiến Sơn Hà Vô Dạng mất hết mặt mũi, lần này đối mặt với “đệ nhất cao thủ của Một Đám Ô Hợp”, tất nhiên là y không dám coi thường. Sơn Hà Vô Dạng lập tức vận nội lực, một luồng tử khí hiện lên trên mặt.

“Tử Hà Thần Công”!!

Tử Hà Thần Công là nội công mạnh nhất của phái Hoa Sơn. So với tuyệt học của Thiếu Lâm Võ Đang, tuy Tử Hà Thần Công thấp hơn một bậc, nhưng nó lại là công pháp nội công mạnh nhất mà đệ tử phái Hoa Sơn có thể học được.

Bộ công pháp này có một chiêu thức kèm theo là “Hào Quang Vạn Trượng”, có thể tăng thuộc tính của người sử dụng lên một cách đáng kể trong một khoảng thời gian ngắn.

Lúc trước khi đối chiến với Bôi Mạc Đình, Sơn Hà Vô Dạng chưa dùng tới một chiêu này, hiện tại đối mặt với Phi Vân Đạp Tuyết, y lại không chút do dự sử dụng “Hào Quang Vạn Trượng”. Không khó để nhìn ra, lần này Sơn Hà Vô Dạng đã dốc toàn lực để ứng phó.

Kiếm pháp mà Sơn Hà Vô Dạng sử dụng có tên là Cuồng Phong Khoái Kiếm, cũng là võ học cao cấp của phái Hoa Sơn, xuất kiếm như cuồng phong quét lá rụng, “nhanh” đến mức khiến người ta giận sôi!

Lúc này lại có thêm “Hào Quang Vạn Trượng”, thuộc tính của Sơn Hà Vô Dạng tăng vọt lên, tốc độ ra tay còn nhanh hơn gấp đôi so với lần đối chiến với Bôi Mạc Đình vừa rồi.

Hai người cách nhau tận mười mấy mét, trong nháy mắt, trường kiếm của Sơn Hà Vô Dạng đã chém tới cổ của Phi Vân Đạp Tuyết.

“Trời ạ! Kiếm nhanh thật!”

Nhìn thấy một kiếm của Sơn Hà Vô Dạng dưới sự gia trì của Tử Hà Thần Công, mí mắt của đám Vương Viễn đồng loạt nhảy một cái, Bôi Mạc Đình không nhịn được mà kêu thành tiếng.

Con mẹ nó, chẳng trách tên tuổi của Sơn Hà Vô Dạng lại lớn đến vậy, còn là cao thủ của Danh Nhân đường, chỉ với tốc độ của một kiếm này thôi, cho dù là Bôi Mạc Đình đã uống thuốc thì cũng không thể nào đỡ được, xem ra vừa rồi Sơn Hà Vô Dạng đã không dùng hết toàn lực .

“?”

Cao thủ thuộc đẳng cấp như Vương Viễn và Bôi Mạc Đình còn bị một kiếm của Sơn Hà Vô Dạng làm cho kinh hãi, Phi Vân Đạp Tuyết sao có thể chống đỡ được chứ? Tên nhãi này còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đã bị một kiếm của Sơn Hà Vô Dạng đâm xuyên cổ, thanh máu nháy mắt thấy đáy.

“Keng!”

Trước khi chết, Phi Vân Đạp Tuyết còn không quên quật cường khoe biểu tượng hội viên Tâm Duyệt cấp mười lăm giản dị mà lại đơn điệu ra.

“Rào!!”

Toàn trường lấy làm kinh ngạc!

“Biểu tượng cấp mười lăm, định mệnh!”

“Phải mất bao nhiêu tiền vậy?”

“Hắn là cháu trai của Long Đằng đúng không!”

Nói thật thì biểu tượng này chói mắt hơn bộ trang bị trên người Phi Vân Đạp Tuyết nhiều... Về phương diện thực lực, có lẽ Phi Vân Đạp Tuyết chỉ đến vậy mà thôi, thế nhưng ở một vài phương diện khác, hắn đã sinh ra ở vạch đích rồi.

“Chuyện này...”

Sơn Hà Vô Dạng cũng không biết phải nói gì, y sững sờ nhìn biểu tượng trước mặt, có chút dở khóc dở cười.

Vốn y còn đang cho rằng người trước mặt là một vị cao thủ rất mạnh, không nghĩ tới hắn thế nhưng chỉ là một kẻ giàu có nhàm chán...

Tử Hà Thần Công này chính là bộ công pháp mà Sơn Hà Vô Dạng đặt ở dưới đáy hòm, lúc đối mặt với Bôi Mạc Đình còn chưa lấy ra dùng, vốn định giữ đến trận chung kết rồi mới sử dụng để giành chiến thắng nhờ đánh bất ngờ, không nghĩ tới lại dùng ở trên người một kẻ như vậy, cảm giác đó không khác gì cao thủ cấp Vương Giả bị tài khoản nhỏ cấp Thanh Đồng lừa dùng mất chiêu lớn vậy, phải nói là vừa uất ức vừa phiền muộn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận