Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 735: Phân Cân Thác Cốt Thủ



Trên sân thi đấu, Tống Dương nhìn Kiếm Hàn Tây Bắc nằm trên mặt đất, lạnh lùng nói: “Yên tâm đi, ta sẽ không để ngươi được chết thoải mái đâu!”

Nói xong, cô vận chuyển đan điền, tập trung nội lực cực nóng lên bàn tay, chỉ nhìn thấy một tia sáng chói mắt sáng lên từ trên ngón trỏ của Tống Dương, lớp băng dày trên người đang nhanh chóng tan chảy với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy. Trong phút chốc, lớp băng dày trên người cô đã bị tan chảy gần hết.

Võ học có một không hai của Đại Lý Đoàn thị, Nhất Dương Chỉ.

Nhất Dương Chỉ chính là võ học chí dương trong thiên hạ. Tống Dương vận nội lực để thúc giục sức mạnh của Nhất Dương Chỉ, vừa vặn khắc chế được hiệu quả đóng băng.

“Không… không thể nào…”

Kiếm Hàn Tây Bắc vừa mới bò dậy, thấy Tống Dương giơ tay đã làm tan chảy lớp băng dày của mình, con ngươi không khỏi co rút lại, vội vàng lùi về sau một bước.

Tống Dương tiến lên một bước đuổi kịp gã, tay phải đưa ra tóm lấy cổ tay của Kiếm Hàn Tây Bắc. Cô cúi đầu khom người, chuyển qua nắm cánh tay của gã, lách ra phía sau, rồi đột nhiên vặn lên trên.

“Úi!” Cánh tay của Kiếm Hàn Tây Bắc tê rần, không tự chủ được mà cong lưng.

Lúc này, Tống Dương giẫm một chân lên phía sau đầu gối của Kiếm Hàn Tây Bắc, bàn tay nắm lấy cánh tay của gã hơi giơ lên trên.

“Phịch!”

Kiếm Hàn Tây Bắc quỳ rạp xuống đất.

Một cái quỳ này, hai bên đều dùng sức, chỉ nghe thấy “rắc” một tiếng, Kiếm Hàn Tây Bắc bị Tống Dương tháo khớp xương cánh tay.

“Á…”

Tuy gã không cảm thấy đau, nhưng nghe thấy âm thanh khớp cánh tay bị người ta tháo, vẫn khiến da đầu người ta run lên. Thân là người trong cuộc, tiếng kêu của Kiếm Hàn Tây Bắc lại thuộc loại phản xạ có điều kiện.

Ngay cả khán giả dưới sân khấu, cũng thấy cánh tay tê rần theo.

Tống Dương cũng không có dự định tha cho Kiếm Hàn Tây Bắc dễ dàng như vậy, cô nhấc một chân lên, đá gã một cái ngã chổng vó. Tống Dương giẫm một chân lên đùi của Kiếm Hàn Tây Bắc, tay trái ấn lên đầu gối phải của gã, tay phải đột nhiên vặn ra sau.

“Rắc!”

Những chỗ quan trọng ở đùi phải, cẳng chân và đầu gối của Kiếm Hàn Tây Bắc cũng bị tháo khớp.

“Á…”

Cánh tay và chân lần lượt bị Tống Dương tháo khớp, Kiếm Hàn Tây Bắc phải nói là rất thê thảm! Thật giống như heo bị chọc tiết!

Tống Dương là một người mềm lòng, ghét nhất là nghe thấy người khác kêu thảm thiết, vì vậy cô duỗi tay phải tới, túm lấy hai bên quai hàm của hắn ta. Hai ngón tay vừa dùng lực, đồng thời kéo xuống.

“Rắc!”

Cằm của Kiếm Hàn Tây Bắc cũng bị tháo nốt, đang kêu gào lại không phát ra tiếng nữa.

“Phân Cân Thác Cốt Thủ?”

Trên ghế dự thi, Lý Tiêu Dao liếc mắt nhìn Vương Viễn với sắc mặt nặng nề, còn có chút đăm chiêu.

Mà Vương Viễn thì lại đáp một cách vô cùng bất mãn: “Tóm lại vẫn là con gái, tay chẳng có lực gì cả, đổi lại là ta thì ta đã kéo đứt tay chân của hắn ta xuống rồi!”

Người của Một Đám Ô Hợp: “…”

“Con mẹ nó…”

Tất cả những người bên dưới sân khấu đều đổ mồ hôi lạnh ròng ròng khi thấy, Kiếm Hàn Tây Bắc của lúc này, muốn sống không được muốn chết không xong, đắc tội với ai cũng không thể đắc tội với phụ nữ, thế này cũng quá đáng sợ rồi…

“Con người ta, nói lời luôn giữ lấy lời!”

Tống Dương híp mắt, nói với Kiếm Hàn Tây Bắc.

“Ư ư…”

Kiếm Hàn Tây Bắc nhìn gương mặt xinh đẹp này của Tống Dương, như thể nhìn thấy ác ma, trong mắt tràn đầy vẻ sợ hãi.

Dù miệng của gã có đê tiện đến đâu, có đánh nhiều trận thi đấu đến đâu, thì cuối cùng gã cũng chỉ là một người bình thường, chưa từng bị người nào hành hạ như vậy. Dưới ba chiêu này của Tống Dương, sát thương về mặt tinh thần mà Kiếm Hàn Tây Bắc phải chịu đựng vượt xa cả thể xác, lúc này hiển nhiên đã gần như sụp đổ rồi.

Đối mặt với phản ứng của gã, Tống Dương vô cùng hài lòng, giơ tay định cho gã hưởng thụ phục vụ trọn gói.

Kết quả bàn tay vừa mới vươn tới một cánh tay khác của Kiếm Hàn Tây Bắc, thì gã lại hơi lóe lên một cái, hóa thành một tia sáng biến mất trước mặt Tống Dương.

Đầu hàng rồi…

Cuối cùng tinh thần của Kiếm Hàn Tây Bắc cũng sụp đổ, trực tiếp nhấn vào đầu hàng.

[Hệ thống nhắc nhở: Chiến đội Một Đám Ô Hợp giành chiến thắng…]

“Chậc!”

Nhìn thấy nhắc nhở của hệ thống, Tống Dương giậm chân một cách cực kỳ bất mãn, khó chịu nói: “Trò chơi xấu xa, tại sao còn có cả cài đặt đầu hàng nữa vậy?”

“Ặc…”

Nghe thấy lời nói của cô, khán giả hít ngược một ngụm khí lạnh. Mẹ nó, quả nhiên cô gái này rất ác độc, đây thật sự muốn hủy hoại đối thủ mà..

Chỉ một trận chiến này, đã khiến tất cả mọi người đều nhớ kỹ cô gái thoạt nhìn vô cùng mềm yếu của Một Đám Ô Hợp này.

Cao thủ của các chiến đội lớn thì lại thầm nhớ kỹ, gặp phải cô gái này, nếu đánh thắng được thì đánh, mà không đánh lại được thì đầu hàng là xong, bớt phải chịu dày vò, cứ trực tiếp đầu hàng còn có thể chết có thể diện một chút.

“Tây Bắc, ngươi không sao chứ… cảm thấy thế nào rồi?” Phía bên Vạn Thánh Vô Cương, mọi người đều đi lên với vẻ mặt tò mò.

“…”

Kiếm Hàn Tây Bắc bình thường miệng tiện lắm mồm, nhưng lúc này lại không nói được một lời, lặng lẽ nhìn thoáng qua đồng đội đang vui sướng khi thấy người gặp họa, mà chôn chặt đầu vào đũng quần. Rất dễ nhận thấy, đây chính là bị đánh đến mức mắc hội chứng cô độc hướng nội.

Ngay đúng lúc này, một giọng nói đáng sợ vang lên bên tai Kiếm Hàn Tây Bắc.

Khán giả chỉ nhìn thấy Tống Dương ở bên đám người Một Đám Ô Hợp, chỉ vào gã và bảo: “Ngươi cứ đợi đó cho ta, vừa rồi vẫn chưa đánh xong đâu, thi đấu xong ta vẫn còn mấy chục chiêu nữa để tặng ngươi! Xem ngươi còn đầu hàng kiểu gì!”

“Phịch!” Kiếm Hàn Tây Bắc run rẩy cả người, đầu cắm xuống đất.

“Ha ha ha!” Thấy gã sợ thành ra như vậy, Vương Viễn cười nắc nẻ, Nhất Mộng Như Thị và Độc Cô Tiểu Linh ở bên cạnh cũng được xả giận.

“Nhìn thấy chưa, ngươi chỉ cần nói thêm một câu này, thì hai trận phía sau, Kiếm Hàn Tây Bắc đã đã phế rồi!” Vương Viễn vỗ lên bả vai Tống Dương khen ngợi, không khó để nhìn ra, một câu nói vừa rồi là Vương Viễn đã chỉ cho cô.

Suy cho cùng thì Tống Dương cũng chỉ là một cô gái, lại còn là người học võ, cho nên cũng không đến mức phải mang thù hận lên sân thi đấu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận