Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1015: Gấu Thái Cực

Cá voi sát thủ? Nhưng nó sống trong nước mà. Godzilla? Không phải chỉ có trong phim điện ảnh à?

“Rột rột, rột rột, rột rột!”

Ngay lúc Vương Viễn đang suy nghĩ lung tung, đột nhiên một tràng tiếng động vang lên bên tai hắn.

Tiếng này nghe như tiếng gặm mía vậy, thỉnh thoảng còn xen lẫn tiếng chép miệng.

“???”

Vương Viễn hơi sửng sốt, cẩn thận men theo âm thanh tiến lại gần.

Đi không bao xa, chỉ thấy trước mặt hắn xuất hiện một khu rừng trúc, trong rừng có một con thú lông xù đang quay lưng về phía hắn, không biết ăn gì mà thơm ngọt cực kỳ, hai lỗ tai đen nhánh của nó của khẽ run run ra vẻ thỏa mãn.

Động vật khác có lẽ Vương Viễn không biết, nhưng con này sao hắn không biết cho được, là người Trung Quốc thì không ai lấy làm xa lạ. Kia là một con gấu trúc cực bự.

“Nơi… Nơi này mà cũng có gấu trúc sao?”

Vương Viễn thầm giật mình.

Đây là khu nguy hiểm nhất đảo Linh Thú đó, có thể sống sót ở đây đều là động vật hung ác và tàn nhẫn cả.

Gấu trúc là một động vật vô hại, chẳng có tí sức chiến đấu nào thì sao lại xuất hiện ở đây được? Nó không sợ bị những hung thú khác ăn thịt sao?

“Rột rột!”

Thình lình, tiếng nhai ngấu nghiến thoáng ngừng lại, con gấu trúc nãy giờ còn đưa lưng về phía Vương Viễn đột nhiên quay đầu lại.

“Đậu mòe!”

Thấy hình dáng của con gấu trúc kia xong, Vương Viễn rùng hết cả mình.

Con gấu trúc này mặc dù có vẻ ngoài đáng yêu như bao con gấu trúc khác trong vườn thú, nhưng trong mắt nó lộ ra vẻ chết chóc, khiến một người hung ác như Vương Viễn cũng phải cảm thấy rét run trong lòng.

Hơn nữa trên mắt trái nó có ba vết cào, kéo thẳng từ trán xuống gò má làm tăng thêm mấy phần hung hãn, hiển nhiên là vết thương lưu lại khi đánh nhau với động vật khác.

Lúc này trong miệng nó còn ngậm một cây trúc, híp mắt quan sát Vương Viễn, khóe miệng hơi nhếch lên, lộ ra một nụ cười khó mà diễn tả bằng lời.

Đúng vậy! Nó đang cười đó!

Gấu trúc mà còn biết cười kìa!

Nó nhe răng như đang nói với Vương Viễn: “Ông đây lâu lắm rồi không được ăn thịt, vừa khéo có một hòa thượng mập!”

Vương Viễn tiện tay ném thuật thăm dò ra, thông tin của gấu trúc lập tức xuất hiện trước mặt hắn.

Gấu Thái Cực (Thú) (Cấp Tiên) (Ngự Linh)

Cấp bậc: 100



“Thật xin lỗi, quấy rầy rồi!”

Liếc thông tin xong, Vương Viễn thầm hoảng sợ, vội vàng xoay người tính rời đi.

Đùa gì vậy, đây là Tiên thú cấp 100 đó.

Quái hình thú cấp thấp không khó đối phó bằng quái hình người, dẫu sao tuy bọn chúng da dày thịt béo nhưng lại thiếu công pháp và thuộc tính đặc biệt, không thể là đối thủ của người chơi được.

Nhưng quái hình thú sau cấp 50 học được cách hấp thu linh khí thiên địa, hơn nữa lực phán định cực cao, còn miễn dịch khống chế, so với quái hình người cùng cấp bậc thì khó đối phó hơn nhiều.

Về phần Tiên thú cấp cao nhất là một tồn tại trong truyền thuyết. Trò chơi mở hơn một năm mà quái hình thú cao nhất mới đến cấp Linh thú, người chơi chỉ nghe nói qua về cấp Tiên thú qua giới thiệu trên trang chủ.

Linh thú đã không phải cấp bậc mà người chơi có thể tùy tiện đối phó thì thực lực của Tiên thú kia như thế nào hiển nhiên có thể tưởng tượng ra được.

Thực lực Vương Viễn mạnh đấy nhưng hắn không phải người không biết tự lượng sức mình, gặp phải động vật hung ác thế này chỉ có chạy là thượng sách.

“Soạt!”

Gấu Thái Cực thấy Vương Viễn bỏ chạy thì thình lình đứng dậy.

“Phựt!”

Nó nhổ một cây trúc làm tăm xỉa răng, sau đó giẫm chân trước lên mặt đất, chân sau cong lại, thình lình đạp mạnh một phát.

“Vèo!”

Vương Viễn chỉ cảm thấy sau lưng có tiếng gió xẹt qua, ngay sau đó một bóng đen lao tới.

Trong thời gian Vương Viễn ngỡ ngàng, Gấu Thái Cực đã lao tới trước mặt hắn, nâng chân trước lên đập xuống đầu hắn.

“Trời xanh ơi!”

Vương Viễn thấy vậy vội vàng vận chân khí vào hai tay, luống cuống che đầu lại.

“Ầm!”

Gấu Thái Cực tát lên hai tay Vương Viễn, một luồng sức mạnh như núi lở đổ ập xuống.

Cánh tay Vương Viễn đau xót, hai chân tê rần, suýt nữa thì loạng choạng ngã bổ nhào.

-678

Một giá trị sát thương nhảy lên trên đầu hắn.

“?”

Một tát không tát chết được Vương Viễn khiến khóe miệng Gấu Thái Cực hơi nhếch lên, nó tựa hồ phát hiện ra chuyện gì đó rất thú vị, lại chợt nhào tới, đạp hai chân trước lên ngực Vương Viễn.

Vương Viễn biết gấu trúc có sức lực to lớn, không dám chống đỡ nên vội vàng lộn mèo về sau, tránh thoát khỏi đòn tấn công của nó. Sau đó hắn thò tay vào trong ngực lôi thiền trượng ra, ổn định thân hình, vận sức ném vào đầu gấu trúc.

“A di đà phật! Ta không cố ý tổn thương động vật được quốc gia bảo vệ!” Vương Viễn thầm sám hối trong lòng.

“Bốp!”

Thiền trượng đập lên đầu gấu trúc.

“Xong đời!”

Sau khi cú ném trúng đích, Vương Viễn càng tuyệt vọng hơn.

Vương Viễn là người tập võ, chỉ cần đánh mấy chiêu là biết thực lực của đối phương nông sâu đến đâu.

Nếu tùy tiện đánh vào vật cứng, ngươi dùng bao nhiêu lực thì đối diện sẽ nhận lại bấy nhiêu, nhưng đụng phải vật mềm thì khẳng định bên kia không chịu lực.

Thiền trượng của Vương Viễn đập lên đầu con gấu Thái Cực kia cứ như đập vào vải bông vậy, hoàn toàn chẳng thấy chút lực nào.

Không ngờ con gấu trúc kia nhịn nổi…

Nhân thời gian Vương Viễn sửng sốt, con gấu Thái Cực nghiêng đầu, há mồm ngậm lấy Thủy Ma thiền trượng của hắn, giật mạnh về sau.

“Vãi loằn!”

Vương Viễn phát hoảng, vội vàng vươn hai tay túm lấy thiền trượng kéo về.

“Rít!”

Chỉ nghe một tiếng ma sát chói tai vang lên, thiền trượng bị Vương Viễn cưỡng chế lôi ra khỏi miệng gấu Thái Cực, răng của nó ma sát trên mặt thiền trượng làm tia lửa bắn ra khắp nơi.

Đợi đến khi Vương Viễn kéo được thiền trượng về và nhìn thấy hiện trạng thì sống lưng không khỏi lạnh toát.

Mẹ nó chứ, con gấu Thái Cực khốn nạn kia gặm hai vết răng sâu hoắm lên Thủy Ma thiền trượng rồi!

Thủy Ma thiền trượng của Vương Viễn mặc dù không phải có thuộc tính tốt nhất nhưng có một ưu điểm lớn là vô cùng cứng rắn, một vũ khí khó mà hư hỏng, thậm chí nó còn không có độ bền.

Vương Viễn dùng cực kỳ thuận tay, từ lúc mới chơi game đến giờ đã gần một năm rồi mà còn chưa từng đổi vũ khí.

Vương Viễn cầm nó đánh biết bao cao thủ mà còn chưa thấy hỏng bao giờ, ai ngờ con gấu trúc kia cắn có một phát đã khiến nó thành thế này đây.

Bạn cần đăng nhập để bình luận