Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1033: Dương Quá dùng mỹ nam kế

Hiển nhiên, Công Tôn Lục Ngạc này sống ở Tuyệt Tình Cốc lâu như vậy, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy một người không bị độc hoa Tình tổn thương.

"Không biết Công Tôn cô nương có giải dược không?" Đạo Khả Đạo vội vàng hỏi.

Bốn người bọn họ vào Tuyệt Tình Cốc để làm nhiệm vụ, nhưng vừa vào cửa đã nằm ba người rõ ràng là ra quân bất lợi mà. Nếu không tìm thấy giải dược tám phần sẽ bị diệt cả đoàn.

"Không có!" Công Tôn Lục Ngạc có chút khó xử nói: "Nhưng mà, trong tay cha ta chắc chắn có."

"Cha ngươi? Ông ta ở đâu?"

Đạo Khả Đạo lại hỏi.

"Ông ấy là cốc chủ Tuyệt Tình Cốc, đương nhiên ở quý phủ cốc chủ rồi!" Công Tôn Lục Ngạc nói.

"Thì ra ngươi là con gái của cốc chủ Tuyệt Tình Cốc, vậy thì dễ rồi!"

Vương Viễn nghe vậy vội vàng liếc mắt ra hiệu với Dương Quá.

Nếu đã xác nhận Tiểu Long Nữ ở trong Tuyệt Tình Cốc, vậy nhất định là được một gia đình nào đó trong cốc chứa chấp.

Mặc dù Tuyệt Tình Cốc là một thôn xóm không quá lớn, nhưng cũng có tới mấy trăm hộ, tìm kiếm từng nhà một cũng không phải chuyện dễ. Hiện tại hay rồi, có con gái của cốc chủ ở đây, nhờ nàng đi tìm cha nàng xin giúp đỡ, thì không phải chỉ là chuyện một câu nói sao.

Công Tôn Lục Ngạc này lại rất mê Dương Quá, nên Dương Quá nhờ nàng làm việc cũng chỉ cần liếc mắt đưa tình một cái.

Dương Quá quả nhiên thông minh, nhìn thấy ánh mắt Vương Viễn lập tức hiểu được ý của hắn, vội vàng nói: "Công Tôn cô nương, Dương Quá có một chuyện muốn nhờ."

"Ây da, Dương công tử!"

Quả nhiên, cô nàng háo sắc Công Tôn Lục Ngạc này đã bị Dương Quá hớp hồn, thấy Dương Quá nói có việc muốn nhờ thì vừa mừng vừa lo nói: "Ngươi có chuyện gì thì cứ nói là được, chỉ cần Lục Ngạc có thể, nhất định sẽ giúp ngươi."

"Ta muốn gặp lệnh tôn!" Dương Quá nói.

"Gặp cha ta?"

Công Tôn Lục Ngạc có chút khó xử nói: "Cha ta xưa nay không thích người ngoài, nếu ông ta nhìn thấy ngươi, chắc chắn sẽ không vui."

Công Tôn Lục Ngạc nói vậy cũng có thể hiểu được.

Đừng nói là cốc chủ Tuyệt Tình Cốc không thích người ngoài, cho dù là người đàn ông bình thường mà nhìn thấy tên Dương Quá này cũng không khác gì gặp kẻ địch.

"Nhưng mà..."

Dương Quá mang vẻ mặt khó xử nói: "Ta có một người thân, vô tình đi vào Tuyệt Tình Cốc, tới nay không rõ tung tích... Ta..."

"Dương đại ca..."

Một anh đẹp trai làm ra vẻ mặt như vậy thì ai có thể từ chối chứ. Một chiêu này của Dương Quá giống như [Tây Tử Phủng Tâm*], làm cho Công Tôn Lục Ngạc nhìn thấy mà không nỡ chút nào.

*chỉ bệnh trạng của mỹ nữ; xưa có chuyện Tây Thi khi buồn sầu thường ôm tim nhíu mày nhưng vẫn rất đẹp

Đồng thời, Công Tôn Lục Ngạc nghe nói người Dương Quá muốn tìm là người mới vào cốc, thì lại có chút ngây người.

"Không biết người thân của ngươi tên là gì? Là nam hay là nữ?" Công Tôn Lục Ngạc lại hỏi: "Nếu ta đã thấy thì cũng có thể tìm giúp ngươi."

"Nàng họ Long! Là một cô nương trẻ tuổi." Dương Quá nói.

"Long cô nương?"

Công Tôn Lục Ngạc suy tư một lúc lâu mới nói: "Người trong Tuyệt Tình Cốc ta đều biết, chưa từng nghe nói có cô nương nào họ Long cả."

"Hầy..."

Dương Quá nghe vậy, trên mặt hiện lên vẻ thất vọng.

"Chẳng lẽ Long cô nương vốn không vào Tuyệt Tình Cốc." Vương Viễn ở cạnh hỏi.

"Không thể! Chắc chắn đã vào Tuyệt Tình Cốc!" Dương Quá khẳng định nói: "Ta đã thấy Ngọc Phong của cô cô."

"Vậy thì khó rồi!" Vương Viễn vuốt cằm nói: "Một khi đã vậy thì kính nhờ Công Tôn cô nương dẫn bọn ta đi gặp cốc chủ một lần, nhờ ông ấy một việc. Tìm được người rồi chúng ta sẽ rời đi ngay."

"Chuyện này..."

Mặc dù Công Tôn Lục Ngạc có chút khó xử, nhưng khi liếc nhìn Dương Quá thì vẫn gật đầu nói: "Các ngươi đi theo ta."

"Các ngươi có đi được không thế?" Vương Viễn hỏi ba người trúng độc ngồi dưới đất.

"Chỉ cần vứt bỏ dục niệm là có thể khôi phục!" Công Tôn Lục Ngạc nhắc nhở.

Lúc này ba người bèn ổn định tâm thần.

Đúng như Công Tôn Lục Ngạc đã nói, khi tâm vô tạp niệm thì một thân tu vi lập tức khôi phục như lúc đầu.

Sau khi khôi phục năng lực hành động, bốn người đi theo sau Công Tôn Lục Ngạc, đi sâu vào trong Tuyệt Tình Cốc.

Sau khi đi qua thôn trang, năm người đi tới trước một tòa phủ đệ.

Giống như những nhà cửa trong thôn trang, phủ đệ của cốc chủ cũng do đá xây thành, nhưng lại khá lịch sự tao nhã, cây cối vờn quanh, cảnh sắc hợp lòng người. Nhìn là biết cốc chủ Tuyệt Tình Cốc này là một người cực kỳ ăn diện.

Ở cửa lớn lúc này đang giăng đèn kết hoa, còn treo cả đóa hoa lớn, giống như muốn tổ chức việc vui gì đó.

"Ca ca ngươi muốn kết hôn sao?"

Vương Viễn tiến tới bên cạnh Công Tôn Lục Ngạc, cười hì hì hỏi.

"Ca? Ta lấy đâu ra ca ca?" Công Tôn Lục Ngạc khó hiểu.

"Vậy ai muốn kết hôn thế?" Vương Viễn chỉ hoa đỏ và đèn đỏ bày biện khắp trong phủ hỏi.

Lễ mừng năm mới còn hơn tuần nữa mới tới, Tuyệt Tình Cốc không thể treo hoa kết đèn sớm như vậy chứ. Cho dù là hoa đăng mừng năm mới, thì chữ hỷ ở cửa kia chắc chắn không phải dán lên mừng năm mới.

"Cha ta!" Công Tôn Lục Ngạc nhỏ giọng nói.

"Thật sao..."

Vương Viễn mang bộ dạng xem náo nhiệt không chê lớn chuyện, hưng phấn nói: "Nhìn tuổi tác của ngươi, thì tuổi cha ngươi cũng không nhỏ đâu nhỉ. Lão tiên sinh thật sự có tài."

"Hừ!"

Đối mặt với sự cười nhạo của Vương Viễn, Công Tôn Lục Ngạc hừ lạnh một tiếng không trả lời.

Đạo Khả Đạo và Tống Dương thấy miệng Vương Viễn tiện như vậy, cũng không nhịn được che miệng cười trộm.

Trong lòng Dương Quá thì chỉ có cô cô của hắn, không có người khác, nên lúc này không quan tâm đến sự trêu chọc của Vương Viễn, càng làm Công Tôn Lục Ngạc yêu thích hơn.

Quý phủ của cốc chủ Công Tôn còn tinh xảo hơn cả bên ngoài.

Trong đình viện có đủ loại kỳ hoa dị thảo, giờ đang giữa đông mà vẫn tràn ngập mùi thơm. Chỉ là có bài học ở cửa Tuyệt Tình Cốc lúc trước, đám người Vương Viễn nhìn những thực vật xa lạ này đều theo bản năng mà tránh xa.

Khắp nơi trong Tuyệt Tình Cốc đều lộ ra vẻ kỳ dị, có loại độc kỳ lạ như độc hoa Tình, thì chắc chắn cũng sẽ có độc khác nữa.

Nhờ sự dẫn dắt của Công Tôn Lục Ngạc, mấy người Vương Viễn không tốn chút sức nào đi thẳng tới đại sảnh của phủ cốc chủ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận