Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1045: Lựa chọn của Vương Viễn

Tuyệt học tất nhiên là quan trọng, nhưng độc hoa Tình này cũng là một thứ rất mạnh, nếu có thể khống chế món đồ chơi này, còn luyện ra được giải dược, e rằng nó còn đáng giá hơn cả tuyệt học.

Nên bỏ tuyệt học hay là bỏ phương thuốc? Đây quả thật là một vấn đề khiến cho người ta cảm thấy rối rắm.

Dù sao tuyệt học không thể kiếm tiền, nhưng phương thuốc thì chắc chắn có thể.

Đạo Khả Đạo lại là một tên cực kỳ túng thiếu, thật sự rất khó để lựa chọn giữa hai thứ này.

“Ngưu ca? Nên làm gì đây?”

Nhiệm vụ là của Đạo Khả Đạo, quyền quyết định nằm trong tay y nhưng giờ y lại trao nó cho Vương Viễn.

Người quen với Vương Viễn đều biết, gặp tình huống này hắn dĩ nhiên muốn tất cả.

Đổi lại là ngày thường, Vương Viễn chắc chắn sẽ không thèm dông dài, dứt khoát cho mỗi người một phát, ai nấy đều vui vẻ.

Nhưng hiện tại đến cả một bộ quần áo mà Cầu Thiên Xích cũng không có, phương thuốc chắc chắn không ở trên người bà ta, cứ trực tiếp động tay động chân quá nửa sẽ không mang lại hiệu quả gì, muốn giết bà ta thì phải cướp được phương thuốc trước đã.

“Tuyệt học đương nhiên quan trọng hơn rồi!”

Vương Viễn suy tư trong chốc lát, sau đó đi thẳng tới bên cạnh Cầu Thiên Xích, nói: “Cầu tiền bối, dù gì Công Tôn Chỉ cũng đã bái đường với ta, đó là tướng công kết tóc se duyên của ta, xin lỗi.”

Vừa nói Vương Viễn vừa nâng tay lên tính đập chết Cầu Thiên Xích.

“Ngươi! Thật không ngờ ngươi lại đối xử với ta như vậy?”

Cầu Thiên Xích tuyệt vọng nói, không quên trợn trừng mắt căm tức nhìn Vương Viễn, tựa hồ không thể tin nổi sự thật rằng hòa thượng mới kéo mình ra khỏi hố sâu tuyệt vọng này giờ lại lật mặt định giết chết mình.

“Haizzz…”

Bấy giờ Vương Viễn lại đột nhiên thở dài một tiếng, dừng tay lại, sau đó cõng Cầu Thiên Xích vào trong góc khuất.

“Tên hòa thượng nhà ngươi rốt cuộc có ý gì? Muốn giết cứ việc giết, bà già này tuyệt đối không nhăn mặt chau mày!” Cầu Thiên Xích nói với giọng đầy cứng rắn.

“Cầu lão tiền bối, ngài tưởng ta muốn giết ngài sao? Thật ra ta đang giúp ngài đó!”

Vương Viễn thản nhiên nói: “Dáng vẻ của ngài bây giờ người không ra người quỷ không ra quỷ. Con gái mà ngài ngày nhớ đêm mong cũng chết rồi… Ngài thử nghĩ kĩ xem, ngài còn sống trên đời này làm gì nữa? Chi bằng để ta siêu độ cho ngài sớm về miền cực lạc, coi như làm một việc thiện.”

“Cha tiên sư lão Ngưu, mấy lời này mà ngươi cũng thốt ra được hả?” Đạo Khả Đạo hoàn toàn bội phục trước sự không biết xấu hổ của Vương Viễn.

Rõ ràng muốn giết người mà còn làm ra vẻ chiếm hời.

“Ta…”

Song đương sự Cầu Thiên Xích lại bị miệng lưỡi trơn tru của Vương Viễn lừa đến run rẩy cả người.

Đúng vậy, bộ dáng hiện tại của Cầu Thiên Xích chỉ có thể dùng cụm từ sống mà như đã chết để miêu tả.

Bà ta có thể kiên trì đến tận bây giờ, ngoại trừ nung nấu ý định báo thù ra thì còn vì nỗi nhớ mong con gái Công Tôn Lục Ngạc.

Nay Công Tôn Lục Ngạc đã chết, Cầu Thiên Xích chẳng khác nào chết đi một nửa, thứ duy nhất còn chưa buông bỏ được chính là Công Tôn Chỉ.

Cầu Thiên Xích trầm ngâm trong chốc lát rồi kiên định nói: “Ta có chết cũng không sao, nhưng lão tặc Công Tôn Chỉ mà không đi đời nhà ma, ta có chết cũng không nhắm mắt”

“Chuyện này thì đơn giản!”

Cầu Thiên Xích vừa dứt lời, kế hoạch của Vương Viễn thuận lợi thông qua.

“Chỉ cần ngài giao phương thuốc ra, sau khi tiễn ngài đi ta sẽ cho Công Tôn Chỉ đi cùng!” Vương Viễn vừa vỗ ngực thề thốt, vừa thì thầm một câu bên tai Cầu Thiên Xích, cuối cùng nói: “Ta không có lý do gì để không giết lão cả!”

“Thật chứ?”

Cầu Thiên Xích vốn còn chưa tin Vương Viễn, nhưng sau khi nghe được câu cuối của hắn, bà ta tin tưởng hơn hẳn.

“A di đà phật! Người xuất gia không nói dối! Ta lấy Như Lai Phật Tổ ra thề!” Vương Viễn đáp chắc nịch.

“Được rồi!”

Cầu Thiên Xích thấy hòa thượng này lôi cả Như Lai Phật Tổ ra thề thì không nghi ngờ nữa, bà ta nói: “Dù có chết ta cũng phải kéo theo đệm lưng! Phương thuốc nằm dưới kệ thứ tư đặt cạnh vách tường phía tây đan phòng.”

“Đa tạ Cầu lão tiền bối!”

Dứt lời, Vương Viễn đập một chưởng lên người Cầu Thiên Xích, bà ta bị hạ gục tại chết, ra đi thanh thản.

“Ha ha ha! Lão yêu bà này rốt cuộc cũng chết rồi!”

Công Tôn Chỉ nhìn thi thể Cầu Thiên Xích trên mặt đất, hóa rồ mà cười điên cuồng: “Ngưu thiếu hiệp, đa tạ ngươi rất nhiều!”

“Không cần đâu, chúng ta dù gì cũng là vợ chồng…” Vương Viễn ném ánh mắt tán tỉnh về phía Công Tôn Chỉ.

“Ngưu thiếp hiệp, sau này có thể đừng nhắc đến chuyện đó nữa không?” Công Tôn Chỉ đen mặt hỏi.

“Có nhắc tới hay không đó cũng là sự thật… Tổ sư gia cũng chứng kiến rồi, ngươi định không thừa nhận hả?” Vương Viễn buông tay hỏi.

“Rồi rồi rồi! Ta thừa nhận là được chứ gì?”

Công Tôn Chỉ vội vàng ngắt lời, lôi từ trong ngực ra một lọ thuốc, ném cho Vương Viễn rồi nói: “Cầm lấy thuốc rồi cút nhanh đi, cả đời này ta không muốn nhìn thấy ngươi nữa!”

Nhận lọ thuốc xong, Vương Viễn dốc một viên đan dược hình vuông ra. Đúng vậy, đây chính là thuốc giải độc hoa Tình - Tuyệt Tình Đan.

“Đa tạ tướng công!”

Sau khi xác nhận các thứ, Vương Viễn đứng bên cạnh Công Tôn Chỉ, nhỏ giọng thì thầm: “Vợ con ngươi đều chết cả rồi, ngươi cũng không cần phải sống nữa! Phật dạy một ngày vợ chồng ân nghĩa nghìn năm, vì cảm ơn, ta sẽ giúp gia đình tướng công sum vầy.”

Dứt lời, Vương Viễn nháy mắt ra hiệu với Tống Dương. Cô nàng không dây dưa dài dòng, đập một chưởng vào huyệt linh đài sau lưng Công Tôn Chỉ.

Công Tôn Chỉ chưa kịp ứ hử gì đã ngỏm tỏi tại chỗ.

“A…”

Tất cả mọi người đứng trong đại sảnh thấy Vương Viễn trước giết Cầu Thiên Xích, sau đó lại ra hiệu cho Tống Dương giết Công Tôn Chỉ thì nhịn không được than lên sợ hãi, không ngờ tên hòa thượng thối tha kia thoạt trông đứng đắn trang nghiêm mà lòng dạ lại ác độc như vậy.

Vương Viễn vừa giết chết Công Tôn Chỉ xong, trò chơi vang lên tiếng thông báo của hệ thống.

[Giang hồ thông cáo: Người chơi phái Cổ Mộ Đạo Khả Đạo, người chơi phái Thiếu Lâm Ngưu Đại Xuân, người chơi phái Tiêu Dao Hoành Hành Vô Kỵ…]

“Viu!” Một luồng sáng vàng tỏa ra từ người Vương Viễn.

Công Tôn Chỉ chính là BOSS cấp 130, Cầu Thiên Xích mặc dù yếu nhưng cấp bậc cũng không thấp.

Vương Viễn giết liền hai người, lượng giang hồ lịch duyệt dồi dào đủ để hắn tăng thẳng lên cấp 71.

Bạn cần đăng nhập để bình luận