Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 946: Bạn học tiểu Trí có thực lực khủng khiếp

Nhưng thằng cha Cưu Ma Trí này suốt cả quá trình đều thờ ơ, thật không có lòng tốt một chút nào.

Lúc này, ý tứ trong lời nói của Vương Viễn, rõ ràng là đang nói với Cưu Ma Trí: “Tiểu Trí này, tuyệt đối đừng có không góp sức treo máy cày một cách không biết xấu hổ như vậy. Ngươi có lai lịch gì, ngươi tới làm gì, thì ta đều biết hết, còn không ra tay là ta hét lên đấy!”

Cưu Ma Trí ở Thổ Phiên suy cho cùng cũng là người có thân phận, tuy làm người hơi bỉ ổi một chút, nhưng vẫn vô cùng cần thể diện, hiển nhiên không thể cho người khác biết y làm chuyện bẩn thỉu, vì thế làm bộ làm tịch bảo: “Đây là chuyện của Trung Nguyên các ngươi, không liên quan một chút gì đến tiểu tăng hết, không tiện ra tay, dù sao thì võ công của tiểu tăng cũng thấp kém, cũng không phải là đối thủ của Đinh lão quái đó.”

Hai chữ liên quan và võ công được Cưu Ma Trí nhấn rất mạnh.

“Đụ má!”

Vương Viễn xem như đã nhìn rõ rồi. Tên Cưu Ma Trí này cũng là một người không có lợi thì không dậy sớm. Lão hòa thượng này nói mình không có liên quan đến chuyện giết chóc ở Trung Nguyên, hơn nữa võ công thấp kém, thực ra ý tứ trong lời nói của y là đang nói với Vương Viễn: “Tham gia tương đương với liên quan tới chuyện này, mà võ công thì tương đương với liên quan, cho ta võ công, thì ta sẽ liên quan, bằng không ngươi đợi chết đi.”

“Tiểu Vô Tướng Công đang ở trên người Đinh Xuân Thu!” Vương Viễn nói bừa.

Bộ sổ sách đó rõ ràng đã bị Lý Thanh La giấu ở trong ngăn tủ, người nhìn thấy một màn này chỉ có bản thân Vương Viễn, Cưu Ma Trí cũng không biết.

“A di đà Phật!”

Vừa nghe thấy bốn chữ “Tiểu Vô Tướng Công”, trước mắt Cưu Ma Trí sáng ngời, hai tay chập lại, cao giọng nói: “Tinh Túc lão quái làm hại võ lâm nhiều năm, thân là người xuất gia, hàng yêu phục ma chính là bổn phận, hôm nay có ta ở đây, không cho phép ngươi hại đến tính mạng người khác.”

Trong lúc nói chuyện, Đinh Xuân Thu lại bổ nhào đến, hai tay của Cưu Ma Trí giang ra, chân khí dao động trong tay áo dài, một đường kình phong hướng về phía Đinh Xuân Thu.

Vương Viễn thấy thế, có hơi ngơ ngác.

Thân là đệ tử Thiếu Lâm tự, Vương Viễn đương nhiên biết đây chính là Cà Sa Phục Ma Công. Một trong bảy mươi hai tuyệt kỹ Thiếu Lâm, là một môn võ học loại hình phòng thủ cực kỳ mạnh mẽ, cũng là tuyệt kỹ không truyền ra ngoài của Thiếu Lâm tự.

Cưu Ma Trí chỉ là một lạt ma Thổ Phiên, làm sao lại học được võ học của Thiếu Lâm? Lẽ nào người này cũng đã từng trộm võ công của Thiếu Lâm tự rồi sao?

Dựa vào mấy hành vi từ đầu tới giờ của tay hòa thượng này, dễ có khả năng này lắm.

Cà Sa Phục Ma Công của Cưu Ma Trí có chân khí cực kỳ mạnh mẽ, chân khí đi đến nơi nào thì giống như một bàn tay to, đẩy lùi Đinh Xuân Thu.

Hai tay của Đinh Xuân Thu tách ra, khí đen trên tay phá vỡ một lỗ thủng trên chân khí của Cưu Ma Trí, dưới chân khí bắn ra bốn phía, toàn bộ cửa sổ ở Lang Hoàn phúc địa đều bị phá vỡ.

Trong chốc lát, hai người đã đánh nhau bảy tám chiêu.

Hai người này, một là lão quái tà phái cấp một trăm bốn mươi lăm, một người là lạt ma Tây Vực sâu hiểm khó dò. Một người có võ công tự nhiên phóng khoáng chiêu nào cũng mang theo độc, một người chiêu thức tuyệt vời, nội công thâm hậu, hai người võ công cao, tu vi mạnh, đều là hạng nhất trong võ lâm.

Tuy thân thủ của Vương Viễn cũng không yếu, nhưng dù sao cấp bậc cũng quá thấp, hai người này thật sự giống như thần tiên đánh nhau, ra tay nhanh, chuẩn và tàn nhẫn, không cho người lơ đãng một chút nào.

Mấy người Bôi Mạc Đình chạy đến chỗ xa, thấy Cưu Ma Trí ra tay hỗ trợ, đều có chút mờ mịt, không biết rốt cuộc Vương Viễn đã làm gì, mà khiến cho lạt ma này và Đinh Xuân Thu ra tay với nhau.

“Cưu Ma Trí này thật lợi hại!”

Người ngoài xem náo nhiệt, còn người trong nghề thì xem cách thức, ở đây, trong mắt ba người Bôi Mạc Đình, Độc Cô Tiểu Linh và Nhất Mộng Như Thị, hai người Cưu Ma Trí và Đinh Xuân Thu đánh đến ngang tài ngang sức, vô cùng náo nhiệt. Nhưng Tống Dương và Vương Viễn liếc mắt đã nhìn ra được, thực lực của Cưu Ma Trí thực ra đã vượt qua Đinh Xuân Thu.

Chỉ có điều, Cưu Ma Trí quá mức xem trọng tu vi võ học của mình, cho nên mới vô cùng kiêng dè Hóa Công Đại Pháp của Đinh Xuân Thu, bởi vậy khi đối mặt với đòn tấn công của Đinh Xuân Thu, Cưu Ma Trí lại không đón đỡ, mà vừa tránh né, vừa đánh trả...

Né tránh còn hàm chứa kỹ thuật cao hơn đón đỡ nhiều, với thân pháp này của Đinh Xuân Thu, Cưu Ma Trí còn có thể đón đỡ hết toàn bộ đòn tấn công của lão, từ đó có thể thấy cõ công của lạt ma này đã cao vượt qua tuyệt đỉnh, chỉ sợ cũng sàn sàn với loại cao thủ như Tiêu Phong.

Sau mười chiêu, Cưu Ma Trí không kịp tránh né một cái, lộ ra sơ hở.

“Chết đi!”

Đinh Xuân Thu nhân cơ hội này xông lên, nhẹ nhàng vỗ một chưởng về phía Cưu Ma Trí.

Cưu Ma Trí thì lại mỉm cười, không né không tránh, tay trái duỗi về phía trước, năm ngón tay cong lại thành vuốt, phát sau mà đến trước, bắt lấy cổ tay của Đinh Xuân Thu, tay phải thò ra từ dưới ống tay áo dài vừa lật, tung một chưởng lóe lên tia sáng vàng về phía ngực của lão.

Long Trảo Thủ! Tụ Lý Càn Khôn! Đại Kim Cương Chưởng!

Đôi mắt của Vương Viễn dựng thẳng, tên lạt ma khốn nạn này rốt cuộc đã làm gì vậy? Vừa ra tay chính là tuyệt kỹ Thiếu Lâm, tấn công phòng thủ rồi đổi thành kiếm, dùng ba môn chính tông trong bảy mươi hai tuyệt kỹ.

“Ầm!”

Một thân võ công của Đinh Xuân Thủ nằm ở độc, nói một cách tương đối, thì thân thủ cũng chỉ thuộc trình độ hàng cao tăng chữ Huyền, bằng không cũng sẽ không bị Vương Viễn ăn chắc như vậy. Đối mặt với Vương Viễn, Đinh Xuân Thu có thể dùng cấp bậc để áp chế, nhưng đối mặt với cao thủ như Cưu Ma Trí này, thì lại không thể áp chế được.

Cưu Ma Trí vỗ một chưởng lên ngực Đinh Xuân Thu, đánh cho lão phun máu, bay ngược ra sau, đập mạnh lên mặt đất.

Đinh Xuân Thu phiêu diêu như tiên nhân lăn quay trên đất, trông có vài phần chật vật.

“Lên!”

Vương Viễn ở bên cạnh thấy Đinh Xuân Thu bị Cưu Ma Trí dùng một chưởng đánh ngã, liền nhún người xông lên.

Mấy người Tống Dương nhận được chỉ thị, cũng quay người lại, vây đánh Đinh Xuân Thu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận