Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 356: Phụ bản Triệu Vương Phủ

“À...”

Vương Viễn nhất thời không biết nói gì.

Mẹ nó, người có tiền đúng là người có tiền, mua vật tư đều kiểu này, quả nhiên là cách người có tiền chơi trò chơi, người thường có muốn cũng không dám thử, nói như vậy chắc hẳn Huyết Trích Tử của Mặc Bạch cũng có nguồn gốc từ đây. Mà nhắc tới Huyết Trích Tử, Vương Viễn không khỏi đắc ý, bây giờ Huyết Trích Tử kia đã mang họ Ngưu rồi.

“Phượng Vũ lão huynh sao cũng đến Lạc Dương vậy?” Phi Vân Đạp Tuyết hỏi ngược lại.

Người đứng đầu bang hội mà, theo thói quen sẽ đáp lễ, anh hỏi tôi đi đâu tôi hỏi ngược lại mục đích của anh là gì.

“Chế tạo trang bị!” Vương Viễn vừa nói vừa lấy bản vẽ Già Lam Hộ Thủ ra, tiện tay đưa cho Đoạn Thiết Tâm.

Trong giai đoạn đầu của trò chơi, trình độ rèn đúc của người chơi sinh hoạt chuyên nghiệp nhìn chung đều không cao, bản vẽ Già Lam Hộ Thủ quý giá như vậy, Vương Viễn tất nhiên sẽ không tìm người chơi rèn mà sẽ tìm NPC, Đoạn Thiết Tâm ít nhiều gì cũng là thợ rèn cao cấp, mạnh hơn người chơi bình thường không biết bao nhiêu lần, chỉ có khuyết điểm là hơi đắt một chút.

“Có mang nguyên liệu không?”

Đoạn Thiết Tâm không hổ là NPC từng thấy qua sóng to gió lớn, thấy bản vẽ như vậy mà vẫn có thể bình tĩnh, thản nhiên nói: “Tự chuẩn bị nguyên liệu thì mười lượng vàng, nếu dùng nguyên liệu của ta thì một trăm lượng vàng.”

“Cái gì!”

Nghe Đoạn Thiết Tâm nói vậy, Vương Viễn kinh ngạc hỏi: “Sao ngươi không đi ăn cướp luôn đi?”

Đây là lần đầu tiên Vương Viễn nhờ NPC chế tạo trang bị, không ngờ rằng ông chủ tiệm rèn này lại chơi ác đến vậy.

Phí gia công mười lượng vàng coi như là bình thường, dùng nguyên liệu tại cửa hàng lại tốn tận một trăm lượng, thật sự muốn kiếm tiền đến điên rồi.

Nhưng mà nghĩ lại thì cũng đúng thôi, trang bị quý báu trên thị trường hiện tại ít nhất cũng phải một trăm lượng trở lên, giá này cũng chỉ là hùa theo thị trường thôi.

“Chỗ ta làm ăn đàng hoàng.” Đoạn Thiết Tâm bình tĩnh nói: “Nếu ngài cảm thấy đắt thì có thể nhờ mấy người học việc, bọn họ không cần tiền.”

Nói xong Đoạn Thiết Tâm quay đầu nhìn về phía một đám người chơi học nghề sinh hoạt ở bên cạnh.

Đám thợ rèn học việc nghe vậy bèn ngẩng đầu lên, nhìn Vương Viễn với ánh mắt đầy vẻ mong chờ.

Cấp bậc của bản vẽ càng cao thì độ thông thạo sẽ càng cao, bản vẽ mất mười lượng vàng phí gia công chắc chắn sẽ nâng cao trình độ rèn, đối với những người chơi còn tự trả tiền để học nghề, đến cả bang phái còn không có này thì đây chính là một cơ hội tốt.

Đương nhiên Vương Viễn cũng không phải là một tên ngốc, tất nhiên hắn sẽ không đưa cho đám người đang học việc này làm, chỉ có điều giá của Đoạn Thiết Tâm thật sự có hơi cao.

“Ha ha!”

Trong lúc Vương Viễn còn đang do dự, Phi Vân Đạp Tuyết ở bên cạnh đột nhiên cười ha ha, móc ra một tấm ngân phiếu một trăm lượng đưa cho Đoạn Thiết Tâm, nói: “Mong ông chủ sẽ dùng nguyên liệu tốt một chút.”

“Đó là chuyện đương nhiên rồi!”

Cái tên Đoạn Thiết Tâm này thật đúng là cầm tinh con chó, sắc mặt nói đổi là đổi, sau khi nhận ngân phiếu mà Phi Vân Đạp Tuyết đưa, lập tức tươi cười rạng rỡ, cung kính nói với Vương Viễn: “Hai giờ sau đến lấy.”

“Chuyện này... Như vậy sao mà được chứ...”

Thấy Phi Vân Đạp Tuyết trả tiền giúp mình, Vương Viễn không khỏi sững sờ.

Tục ngữ có nói vô công bất thụ lộc, tuy rằng bình thường da mặt Vương Viễn có hơi dày, nhưng khi có người trả tiền giúp mình, hắn vẫn cảm thấy có chút e ngại.

“Không sao cả!”

Phi Vân Đạp Tuyết phủi tay tay nói: “Chuyện này đơn giản thôi không đáng gì.”

Chà chà chà, thấy không, đây chính là đại gia đấy, một trăm lượng vàng đối với người chơi bình thường được coi là một khoản tiền lớn, đối với người chơi giàu có thì đây chỉ là một chuyện dễ như ăn cháo mà thôi.

Làm bạn với đại gia quả đúng là một trải nghiệm không tồi.

“Vậy thì cảm ơn ông chủ Phi Vân!” Vương Viễn ôm quyền với Phi Vân Đạp Tuyết. Phi Vân Đạp Tuyết trượng nghĩa như vậy, Vương Viễn tất nhiên sẽ không làm mất mặt hắn.

“Không cần cảm ơn.”

Phi Vân Đạp Tuyết cười nói: “Thật ra ta làm vậy là do có việc muốn nhờ Phượng Vũ lão huynh.”

“Ồ! Chuyện gì?”

Nghe thấy Phi Vân Đạp Tuyết nói, Vương Viễn hơi nhíu mày.

Các tiền bối ở Thiếu Lâm tự nói đúng lắm, trên đời này không có bữa ăn nào là miễn phí, Phi Vân Đạp Tuyết cũng không phải là kẻ ngốc, đương nhiên không phải là kiểu người rảnh hơi đi giúp đỡ người khác.

“Ha ha ha!”

Phi Vân Đạp Tuyết cười híp mắt nói: “Từ lâu đã nghe nói lão đại Phượng Vũ đọc rất nhiều thi thư, thông thạo công lược, Phi Vân Minh chúng ta từ Tây Vực đến Trung Nguyên chính là để hoàn thành một nhiệm vụ phụ bản, vì vậy muốn mời đại ca Phượng Vũ giúp đỡ một chút, một trăm lượng vàng này chính là tiền đặt cọc, nếu như ngươi có thể giúp chúng ta giải cứu được mục tiêu nhiệm vụ, giá cả có thể bàn bạc lại.”

“Nhiệm vụ phụ bản?”

Vương Viễn suy nghĩ một lúc rồi hỏi: “Phụ bản gì?”

“Triệu Vương Phủ!” Phi Vân Đạp Tuyết thản nhiên nói.

“...”

Vương Viễn suýt nữa là phun ra một ngụm máu.

Mẹ nó, Vương Viễn đúng là rất quen với Triệu Vương Phủ, cách đây không lâu còn cùng Lê Sinh chui qua lỗ chó vào Triệu Vương Phủ, nhưng độ khó của nhiệm vụ hôm nay hoàn toàn khác so với những nhiệm vụ trước đó.

Lần trước Vương Viễn lén vào Triệu Vương Phủ mục tiêu chỉ có Âu Dương Khắc, tuy rằng tên nhãi này là cao thủ tuyệt học, nhưng lúc đó Vương Viễn nhận nhiệm vụ của Lê Sinh, trong trạng thái nhiệm vụ, thực lực của Âu Dương Khắc chỉ có cấp năm mươi, Vương Viễn tất nhiên cũng không cảm thấy sợ.

Nhưng mà trong phụ bản, thực lực của BOSS sẽ ở trạng thái thật, Âu Dương Khắc xem như là BOSS tuyệt học, tuy rằng thực lực thật sự chỉ ở cấp sáu mươi, nhưng còn khó hơn BOSS cấp tám mươi một chút.

Dù sao đẳng cấp trong trò chơi cũng chỉ là một thứ bị hạn chế, cho dù là NPC, thực lực cao hay thấp còn phải dựa vào võ công mà người đó tu luyện.

Không chỉ vậy, cho dù là phụ bản cấp bốn mươi, Triệu Vương Phủ cũng khác hoàn toàn với phụ bản Hắc Phong Trại, Hoàng Hà bang lúc trước.

Hai phụ bản trước đó sở dĩ khó là bởi vì có nhiều cơ quan và địa hình hiểm yếu, người chơi muốn tiêu diệt bọn họ, đầu tiên phải vượt qua rất nhiều yếu tố bên ngoài.

Mà độ khó của phụ bản Triệu Vương Phủ là ở chỗ nó có nhiều cao thủ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận