Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 422: Ở trước mặt cao thủ đừng chơi trò khôn vặt

Nhưng Hồng Thất Công đối mặt với ám khí của Ngọc Thụ Lâm Phong mà chẳng lộ vẻ bối rối chút nào, lão giơ bốn ngón tay phải lên, chớp mắt ba chiếc châm độc đã bị kẹp lại giữa những ngón tay.

"Chuyện này… chuyện này sao có thể?"

Ngọc Thụ Lâm Phong thấy Hồng Thất Công – lão ăn mày tay to chân lớn – lại đột nhiên sử dụng chiêu thức tinh xảo như vậy thì không khỏi sửng sốt.

Nếu ba cây châm độc này bị Hoàng Dược Sư chặn được thì hắn ta chẳng cảm thấy bất ngờ, dù sao công pháp của lão cũng đi con đường tinh xảo. Nhưng khí chất của Hồng Thất Công rõ ràng là đi con đường sức mạnh, sao chiêu thức của lão lại linh hoạt như thế?

Hắn ta không ngờ rằng Hồng Thất Công là hạng người có thiên tư thông minh, Hàng Long Thập Bát Chưởng truyền đến tay lão vốn có mười lăm chưởng, nhưng dựa vào thiên phú của mình, lão đã bổ sung thành mười tám chưởng. Loại người có thiên phú như vậy há chỉ biết võ học đại khai đại hợp.

"Cái tên Tiểu Độc Vật kia!" Hồng Thất Công nhìn thoáng qua độc châm trong tay rồi cười nói: "Sư phụ của ngươi còn chả làm ta bị thương được nữa là ngươi."

Nói rồi, Hồng Thất Công lật tay lại, dùng mu bàn tay khẽ vỗ vào ngực Ngọc Thụ Lâm Phong.

"Phập phập phập!"

Ba cây độc châm cắm vào ba huyệt yếu hại của Ngọc Thụ Lâm Phong một cách vô cùng chuẩn xác.

Ngọc Thụ Lâm Phong chỉ cảm thấy toàn thân chấn động, nội lực trong đan điền như thể bị thứ gì đó cắt đứt, không sử dụng được chiêu thức nữa, đồng thời trên người còn nhiều thêm một trạng thái trúng độc.

"Đi đi!"

Hồng Thất Công cong ngón tay, búng một phát vào trán Ngọc Thụ Lâm Phong, hắn ta ngửa mặt ra sau, bay ra ngoài sân.

"Haizzz..."

Hoàng Dược Sư nhịn không được thở dài nói: "Nếu ngươi không chơi mấy trò khôn vặt thì đã không bị thua sớm như vậy."

Còn không phải sao, nếu như gặp chiêu phá chiêu, Hồng Thất Công không phát kình cũng không sử dụng nội lực được thì với thân thủ của Ngọc Thụ Lâm Phong, ít ra cũng chống đỡ được mấy chục chiêu.

Nhưng tên Ngọc Thụ Lâm Phong này còn tham lam, muốn thắng Hồng Thất Công, cầm độc châm phóng tới trước mặt lão. Đây không phải là tự tìm đường chết sao… Kết quả đầu tiên là bị châm của mình phong bế huyệt đạo không sử dụng lực được, sau đó lại bị Hồng Thất Công tiện tay đánh bay ra ngoài sân.

Nói đến đây, Hoàng Dược Sư còn quay đầu lại liếc nhìn Vương Viễn, như thể cảnh cáo hắn: "Nhìn thấy chưa? Đây chính là kết cục của mấy tên khôn vặt đấy!"

Ván thứ hai, Băng Hỏa Độc Long đối chiến với Âu Dương Phong.

Ở tình huống bình thường đồ đệ đều học theo sư phụ.

Hồng Thất Công là người chính trực, Băng Hỏa Độc Long có chính trực hay không không nói, nhưng đấu pháp chiến đấu khá trung thực, vừa vào sân không nói hai lời đã tiến lên đánh, điều động nội lực toàn thân phát động Hàng Long Thập Bát Chưởng, nội lực tuôn ra cuồn cuộn như thể muốn điên cuồng đánh với Âu Dương Phong một trận.

Âu Dương Phong chưa từng gặp phải người chơi như chó dại cắn người thế này, bởi hạn chế nội lực và phát kình, vừa vào trận lão đã bị Băng Hỏa Độc Long đánh đến trở tay không kịp, suýt nữa dính một chưởng mạnh mẽ của hắn ta.

Tốt xấu gì Âu Dương Phong cũng là tông sư một đời, mấy hiệp trôi qua, lão dần dần chiếm lại thế thượng phong.

Hàng Long Thập Bát Chưởng là chưởng lực khá mãnh liệt, hơn nữa Âu Dương Phong đang ở trạng thái không được dùng nội lực nên càng không dám đón đỡ, đành phải tránh né bằng thân pháp.

Dĩ nhiên, khuyết điểm của Hàng Long Thập Bát Chưởng cũng vô cùng rõ ràng, đó chính là hao tổn pháp lực cực lớn…

Băng Hỏa Độc Long mới bao nhiêu cấp chứ, nội công của Cái Bang lại chẳng bằng những môn phái có danh tiếng lâu đời như Thiếu Lâm tự với Võ Đang, làm sao theo kịp độ tiêu xài điên cuồng của hắn ta được.

Chốc lát sau, nội lực khôi phục lại của Băng Hỏa Độc Long không theo kịp độ tiêu hao, chưởng pháp cũng mất dần sự sắc bén.

Âu Dương Phong rất bình tĩnh, thừa cơ áp sát lại, mấy bước đã bức Băng Hỏa Độc Long ra ngoài sân.

Băng Hỏa Độc Long nhìn như tên thiểu năng điên cuồng đánh đấm một hồi nhưng lại giao thủ với Âu Dương Phong trọn vẹn ba mươi bốn chiêu, vượt xa năm chiêu đã bị đánh bay ra ngoài sân của Ngọc Thụ Lâm Phong. Không khó nhận tên Băng Hỏa Độc Long này vẫn có chút khôn vặt.

Ván thứ hai đã xong, giờ đến phiên ba người Vương Viễn.

Hoàng Dược Sư quay đầu nhìn chằm chằm Vương Viễn và hỏi: "Đội ngũ các ngươi chọn ra ai để đánh với ta?"

Nhìn ý của Hoàng Dược Sư chính là muốn cùng Vương Viễn đánh hai chiêu.

Mà Vương Viễn lại chỉ vào Tống Dương ở bên cạnh, cười nói: "Ta làm sao dám ra tay với Hoàng đảo chủ chứ, trận này để cô em nhà ta lên đi."

"Cô em nhà ngươi?"

Băng Hỏa Độc Long và Ngọc Thụ Lâm Phong theo hướng ngón tay Vương Viễn chỉ nhìn lại, thấy được Tống Dương ở cạnh đấy.

"Ha ha, ngươi tính bỏ cuộc trận này phải không?"

Hai người thấy Tống Dương ngốc ngếch đang ép chân làm nóng người, trong lòng không khỏi mừng thầm.

Nói thật, trong lòng tác giả vẫn có thành kiến đây này.

Trong thế giới game thể thao điện tử, chiến đấu luôn luôn là chủ đề được bàn luận nhiều nhất, thân thủ, phản ứng và tố chất tâm lý của người chơi ảnh hưởng trực tiếp đến trình độ chiến đấu.

Về điểm này, người chơi nữ đúng là yếu hơn người chơi nam.

Nhất là sau khi tiến vào thời đại mô phỏng toàn diện, chênh lệch này càng lúc càng lớn. Dù sao mô phỏng toàn diện giống như một thế giới thứ hai vậy, không khác mấy so với hiện thực, loại chuyện như đánh nhau đều do con trai làm, con gái chủ động vung tay bạt tai hay đánh người không thấy nhiều lắm.

Vào thời đại game online bàn phím trước đây, trong vòng thể thao điện tử cũng có không ít tuyển thủ chuyên nghiệp là nữ, nhưng từ khi game mô phỏng toàn diện thay thế game bàn phím, cao thủ nữ càng hiếm thấy hơn.

Bây giờ trong thế giới trò chơi, phần lớn người chơi nữ đều chơi thể loại như vú em, điệu thấp đứng phía sau làm việc, chiến đấu trên tuyến đầu cơ bản đều do người chơi nam đảm nhiệm.

Trận thứ hai thử thách chiêu thức, nói trắng ra là cách vận dụng chiêu thức linh hoạt và kinh nghiệm chiến đấu, mà người chơi nữ vừa khéo lại thiếu hai yếu tố này.

Hoàng Dược Sư dùng công pháp của đảo Đào Hoa nhất mạch, nổi tiếng là chiêu thức đẹp đẽ và màu mè, lúc này Vương Viễn túm một cô gái ra so chiêu với lão, rõ ràng là có ý bỏ cuộc mà.

Bạn cần đăng nhập để bình luận