Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 566: Tiểu đội áp tiêu

Hỏa diễm đốt mặt đất cháy đen một khoảng rộng.

Nhìn một màn trước mắt này, mồ hôi lạnh không ngừng chảy dọc sống lưng Vương Viễn.

Lực công kích này quả thực quá mạnh rồi, chỉ mới dính chút sóng nhiệt đã bị thương thành như vậy, nếu vừa rồi bị đánh trúng thì không phải là bị nướng chín luôn rồi sao?

"Grao!"

Thấy không thiêu chết được Vương Viễn, Song Đầu Ma Viên nổi giận gầm lên một tiếng, quay đầu lại từ trái qua phải quăng tới một quyền.

"Hửm..."

Vương Viễn thấy thế khẽ híp mắt lại.

Con ma vượn hai đầu này quả thực có phán định công thủ đều cao, hơn nữa lại chạy nhanh, là một quái vật dã thú gần như hoàn mỹ, nhưng mà không phải là không có khuyết điểm. Dã thú dù sao vẫn là dã thú, thủ đoạn công kích khá ít, ngoại trừ đập, chính là quăng... không có một chút hàm lượng kỹ thuật nào.

Dĩ nhiên, cái gọi là một kẻ khỏe hơn mười người biết võ, dưới sự áp chế của sức mạnh tuyệt đối, bất kỳ thủ đoạn làm màu nào cũng không có tác dụng. Như con Song Đầu Ma Viêncó một thân man lực này, kỹ thuật của người bình thường ở trước mặt nó đúng là bằng không.

Một quyền của cẩu vượn này nặng tới mấy ngàn cân, mặc kệ ngươi có cái gì mà tá lực đả lực, vật đổi sao dời, chỉ cần một quyền là có thể đánh ngươi ị ra shit.

Mà Vương Viễn thì khác với người chơi bình thường.

Cùng một loại với Song Đầu Ma Viên này, Vương Viễn cũng là loại người chơi loại hình cứng rắn, chỉ tính lực cánh tay và căn cốt thì Vương Viễn cũng không kém cẩu vượn này quá nhiều, trong tình huống chênh lệch không lớn, kỹ xảo vẫn là vô cùng có tác dụng.

Đối mặt với nắm tay đang quăng tới của Song Đầu Ma Viên, Vương Viễn không chút hoang mang lui về phía sau nửa bước, tay phải trảo mạnh một cái về phía trước, chộp lên cổ tay của nó, đồng thời kéo về phía sau.

Dã Cầu Thần Quyền thức thứ nhất - Hồ Giả Man Triền!

Phán định trong trò chơi có thể triệt tiêu.

Ví dụ như khi hai bên đẩy nhau, khi một bên có được phán định khí lực cao hơn thì sẽ đẩy được bên kia. Nhưng nếu khi một bên đẩy, mà bên kia lại kéo về phía sau, thì phán định của bên đẩy cũng sẽ bị triệt tiêu, hơn nữa còn cộng thêm phán định của bên đẩy. Nói cho mọi người dễ hình dung giống như kéo co vậy, khi đang gắng sức kéo co bỗng có một bên buông tay khiến cho bên còn lại ngã dập mông, thiết lập phán định cũng tương tự như thế.

Hiện tại tình huống giữa Vương Viễn và Song Đầu Ma Viên chính là như vậy.

Chỉ thấy Vương Viễn lôi kéo, chiêu thức lôi kéo này trực tiếp triệt tiêu phán định trên nắm tay của Song Đầu Ma Viên.

Song Đầu Ma Viên vốn đã có lực mạnh dữ dội, hiện giờ dư lực không dứt còn cộng thêm của khí lực của Vương Viễn, hai lực hợp nhất sinh ra phán định lớn hơn nữa.

"Ầm ầm!" Một tiếng vang lớn, Song Đầu Ma Viên đã bị Vương Viễn quăng cả người ra ngoài, toàn thân ngã lăn ra đất.

"Grao!"

Song Đầu Ma Viên bị ném tới mức rống giận liên tục, nó đứng dậy lập tức xông về phía Vương Viễn.

Đã hiểu rõ nhược điểm của nó, Vương Viễn mỉm cười, không lùi mà tiến bước mạnh từng bước về phía trước, nhanh chóng lướt qua nắm tay của Song Đầu Ma Viên mà tới trước người nó, hai tay cùng lúc đẩy về phía trước, ngưng tụ lực đánh vào bụng Song Đầu Ma Viên.

Dã Cầu Thần Quyền thức thứ hai - Lưu Manh Phố Thị.

Bộ quyền pháp Dã Cầu Quyền này tuy chỉ là Bất Nhập Lưu, nhưng phần lớn là chiêu thức loại hình khống chế phán định cực cao.

Lưu Manh Phố Thị là chiêu thức có hiệu ứng đánh lui đặc biệt, phán định cũng không hề thấp.

"Đùng!"

- 7445

Bụng đối với Song Đầu Ma Viên mà nói, đương nhiên là điểm yếu, sau khi hai tay của Vương Viễn đánh lên đó, một sát thương bạo kích cực lớn bay lên trên đầu nó.

Vương Viễn đồng thời nhảy dựng ra sau, đón đỡ lấy lực đạo của Song Đầu Ma Viên, sau đó lại nhảy ra thêm hai trượng, kéo dài khoảng cách với nó.

"Phừng phừng!"

Vương Viễn vừa nhảy ra, miệng trên hai cái đầu của Song Đầu Ma Viên đã mở ra, hỏa diễm và băng sương lập tức phun tới chỗ Vương Viễn vừa mới đứng.

"Khà khà!"

Vương Viễn cười đểu, thầm nói: "Phật gia biết ngay ngươi sẽ chơi chiêu đấy mà! Muốn đánh lén ta, ngươi còn non lắm!"

"Rầm rầm rầm!"

Song Đầu Ma Viên liên tục chịu thiệt hai lần, tức giận nóng nảy, hai nắm đấm đập lên ngực vài cái, tiếp tục đuổi đánh Vương Viễn.

Mà Vương Viễn lại vừa lui vừa đánh, làm cho nắm tay cảu Song Đầu Ma Viên không cách nào chạm được tới mình.

"Phía trước là âm thanh gì vậy!"

Cùng lúc đó, ở Tung Dương cổ đạo xa xa, một đội ngũ hộ tống xe ngựa nghe thấy tiếng hú của Song Đầu Ma Viên ở phía trước, thì toàn bộ hết sức cẩn thận dừng bước chân, đồng loạt rút binh khí ra dựa lưng vào xe ngựa, bảo vệ xe ngựa ra phía sau.

"Đường Đậu, ngươi đi xem xem có chuyện gì!"

Sau khi lập trận, tên đệ tử Hoa Sơn có vẻ là cầm đầu vung tay với một tên nhóc người chơi Đường Môn ở bên cạnh.

"Hiểu rồi!"

Người chơi tên là Đường Đậu kia nhận được lệnh, thân hình chớp nhoáng, biến mất ngay tại chỗ.

Khoảng cách giữa đội xe ngựa với nơi cự viên sản sinh quái mới không tính là xa, chỉ mất một lát, Đường Đậu đã men theo tiếng mò tới.

"Hả?"

Thời điểm Đường Đậu nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, không khỏi hoảng sợ kêu lên thành tiếng.

"Có chuyện gì thế, tình huống gì xảy ra?"

Lúc này, trong [kênh đoàn đội] có tin nhắn tới.

"Có người chơi! Đang đánh BOSS!"

Đường Đậu giản lược tình huống trước mắt báo cáo lại.

"Người chơi? Đánh BOSS?"

Nhìn thấy tin tức của Đường Đậu, mọi người trong đội đều có chút kinh ngạc.

Tung Dương cổ đạo này là khu quái cấp 60, hiện tại cấp bậc người chơi mới chỉ khoảng 40 mà thôi, người chơi có thể quét quái vật cấp 60 vốn không nhiều lắm, đừng nói tới việc đánh BOSS ở khu quái cấp 60.

"Bọn họ nhiều hơn chúng ta bao nhiêu người?"

Người chơi Hoa Sơn nhíu mày hỏi tiếp.

Đội ngũ có thể đánh quái dã ngoại ở khu quái cấp 60 hiển nhiên thực lực không quá thấp. Hiện tại mọi người đang làm nhiệm vụ áp tiêu, nếu trước mặt nhiều người hiển nhiên nên tránh đi.

"Chỉ một..."

Đường Đậu nhìn bốn phía chung quanh, sau khi xác nhận chỉ có một người, thì kinh hãi nhắn tin báo lại.

"Một? Ngươi chắc chắn?"

Mọi người đều mở to hai mắt, hiển nhiên có chút không thể tin nổi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận