Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 441: Mượn đao giết người

"Cáo từ!"

Vương Viễn ôm quyền chào Huyền Từ, nói: "Cống hiến môn phái của lão tử vẫn còn rất nhiều, ngươi muốn làm gì thì kệ ngươi, lão tử không chơi với ngươi!"

Nói xong, Vương Viễn chuẩn bị đi luôn. Mẹ nó, nhiệm vụ này có khác gì với việc tìm hung thủ sao? Với tu vi của Kiều Phong, đừng nói ngươi ở trong Thiếu Lâm Tự, cho dù ngươi ở trong hoàng cung, có vạn quân trong tay thì y vẫn có thể ra vào tự nhiên như ở nhà. Cầm chân y? Chuyện cổ tích à?

"Không cần phản ứng mãnh liệt như vậy chứ!" Huyền Từ vội vàng ra hiệu Vương Viễn ngồi xuống, nói: "Nhiệm vụ này tất cả các người chơi đã xuất sư của Thiếu Lâm Tự đều nhận được, không chỉ có một mình ngươi!"

"Tất cả người chơi đã xuất sư đều nhận được?" Vương Viễn híp mắt, lặp lại một lần.

"Đúng vậy! Chuyện này rất quan trọng, có quan hệ tới hung thủ tấn công Huyền Khổ sư đệ và hung thủ sát hại vợ chồng họ Kiều, lúc này các tăng nhân có chữ lót là Huyền đều đã giao nhiệm vụ cho đệ tử của mình." Huyền Từ nói: "Ai có thể cầm chân được Kiều Phong thì người đó chính là đại sư huynh thủ tịch của Thiếu Lâm Tự!"

"Đại sư huynh thủ tịch?" Vương Viễn suy nghĩ một lúc, sau đó nói: "Danh hiệu đó đáng ra phải là của ta từ lâu rồi chứ?"

Đại sư huynh thủ tịch là một danh hiệu mà các môn phái lớn đều có, danh hiệu này sẽ ban cho người chơi có tu vi mạnh nhất, cống hiến môn phái nhiều nhất, người chơi có danh hiệu này thì thuộc tính sẽ tăng lên, hơn nữa còn có thể nhận được một chút quyền lực và lợi ích của môn phái.

Dựa theo điều kiện thì Vương Viễn đúng là đã có tư cách.

"Nếu xét về mặt cống hiến và tu vi võ học, ngươi thật sự có tư cách!" Huyền Từ nói: "Bất quá nếu xét trên phương diện danh vọng môn phái thì ngươi có chút thấp! Hơn nữa ngươi là học trò của ta, nếu ta đưa danh hiệu này cho ngươi thì chắc chắn sẽ bị người ngoài nói lời ong tiếng ve!"

"Danh vọng..."

Vương Viễn gãi gãi đầu. Cũng đúng, tuy cống hiến của Vương Viễn cao, nhưng từ trước đến giờ hắn thích tự do tự tại, không lôi kéo đồng môn, cho nên ở trong môn phái danh vọng của Vương Viễn không hề cao.

"Vậy cũng tốt! Nhiệm vụ này ta nhận!"

Suy nghĩ một chút, Vương Viễn lựa chọn nhận nhiệm vụ.

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn nhận nhiệm vụ phụ bản môn phái "Bối Ảnh".]

[Bối Ảnh]

Cấp bậc nhiệm vụ: Kinh Thế Hãi Tục

Nội dung nhiệm vụ: Cầm chân Kiều Phong khi y tới thăm Huyền Khổ đại sư ở Thiếu Lâm Tự.

Phần thưởng nhiệm vụ: danh hiệu đại sư huynh thủ tịch của Thiếu Lâm Tự.

Bối cảnh nhiệm vụ: Kiều Phong có võ công cái thế, hiện nay giống như một con sói cô độc ở trên giang hồ, bất cứ lúc nào đều có thể gây ra gió tanh mưa máu, chỉ khi giữ chân y ở Thiếu Lâm Tự mới có thể chờ đợi chân tướng lộ diện.

"Hừm..."

Sau khi nhận nhiệm vụ, Vương Viễn sửng sốt một chút, sau đó cau mày hỏi Huyền Từ: "Lão già kia, ngươi định mượn tay chúng ta giết Kiều Phong sao?"

Là Thái Sơn, Bắc Đẩu của giới võ lâm trong cốt truyện trò chơi, võ công của hòa thượng Thiếu Lâm tự có thể không phải cao nhất trong giang hồ, nhưng số lượng cao thủ chắc chắn nhiều nhất.

Không nói đâu xa, cao tăng chữ lót là Huyền cũng có mấy chục, là cao thủ thực lực không kém hơn so với Huyền Từ, Huyền Bi, hơn nữa còn có các loại cao tăng như Phương Chứng, Phương Sinh, Trừng Quán và đủ các loại cao tăng loại ba khác...

Ở trên đời này, số cao thủ tuyệt đỉnh có thể đi ra vào Thiếu Lâm tự một cách dễ dàng rất ít, dám lấy sức mình chống lại toàn bộ Thiếu Lâm thời kì đỉnh cao tuyệt đối không có một ai.

Tu vi của Kiều Phong đương nhiên vô địch thiên hạ, nhưng cho dù là cao thủ chính phái thì Kiều Phong vẫn có niềm kiêu ngạo của y. Lấy tính cách của y chắc chắn sẽ không tàn sát kẻ vô tội bừa bãi, người chơi xuất sư của Thiếu Lâm tự ở trong mắt những người chơi khác có thể được coi là cao thủ, nhưng khi ở trong mắt Kiều Phong thì họ không khác gì một con kiến hôi, thế nhưng nếu bị những người chơi cấp thấp này bao vây, cộng thêm cả cao tăng của Thiếu Lâm tự thì sợ rằng đến thần tiên hạ phàm cũng khó thoát khỏi cái chết.

Lão hòa thượng Huyền Từ là một người cực kì thông minh, đối với lão, mượn đao giết người là một chuyện cực kì dễ dàng.

Vương Viễn hiểu cách làm người của Huyền Từ, tám thành là mình lại bị lão lôi vào trong hố, trước kia những nhiệm vụ của lão mặc dù có hơi vô lí nhưng dù sao vẫn nằm trong phạm vi năng lực của Vương Viễn. Vậy mà lúc này lão lại bắt Vương Viễn chiến đấu với bạn của mình, đến lúc này thì ngôn ngữ của Vương Viễn cũng bắt đầu không khách khí nữa. Trước kia dù Vương Viễn có khó chịu hơn nữa thì hắn vẫn sẽ tôn kính Huyền Từ, nhưng lần này thì ngay cả cách gọi hắn cũng thay đổi.

"A di đà phật!"

Bị Vương Viễn hỏi như vậy, Huyền Từ tụng một tiếng phật hiệu, nói: "Kiều Phong xuất thân từ Thiếu Lâm, lão nạp cũng là vì thiên hạ chúng sanh mới quyết định giữ Kiều Phong ở lại trong chùa nghiêm ngặt trông coi, nếu y thua nhưng ngoan cố kháng cự, là môn phái đứng đầu chính phái, Thiếu Lâm tự cũng có nghĩa vụ thanh lý môn hộ!"

"Ta..."

Nghe được lời của Huyền Từ, Vương Viễn thực sự rất muốn đấm thẳng vào mặt lão.

"Đại Ngưu này!"

Thấy bộ dáng của Vương Viễn, Huyền Từ thở dài một cái, thành khẩn nói: "Ngươi là một người thông minh, cũng là đệ tử ta coi trọng nhất, trên cái thế giới này có một số việc tất nhiên sẽ phải xảy ra, ngươi cần phải học cách chấp nhận thực tế, bởi vì cho dù ngươi không làm thì vẫn sẽ có người khác thay ngươi làm, ngươi hiểu ý của ta không?"

"Đệ tử biết!"

Vương Viễn gật đầu.

Nhiệm vụ phụ bản môn phái không phải là nhiệm vụ một người, Thiếu Lâm tự có số lượng người chơi đông đảo, đương nhiên không chỉ có một mình Vương Viễn là người chơi đã xuất sư.

Đại sư huynh là vinh dự cao nhất của đệ tử môn phái, hơn nữa cũng không phải là hư danh, còn có phần thưởng mang tính thực chất, phần thưởng lớn thì chắc chắn sẽ có người sẵn sàng liều mạng, có phần thưởng này thì ai thèm quan tâm Kiều Phong là người nào. Ở trong mắt người chơi, NPC còn sống là một chuỗi dữ liệu, đã chết thì là điểm giang hồ lịch duyệt.

Cho dù Vương Viễn không làm nhiệm vụ này thì vẫn sẽ có rất nhiều người chơi khác tranh nhau nhận, Huyền Từ là sư phụ của Vương Viễn, đương nhiên lão hy vọng Vương Viễn có thể làm đại sư huynh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận